← Quay lại trang sách

Chương 890 Việt Vãn Tiêu

Thực ra đây cũng là cách làm của đại đa số tu sĩ, cũng tức là làm phú hào nhỏ cho yên bình.

Ngày hôm nay cũng như ngày thường, Ôn Tâm Dư tới nha môn của Cố Tiêu Tiêu, xem hồ sơ theo thông lệ.

Cố Tiêu Tiêu có phủ nha xử lý mọi chuyện, Ôn Tâm Dư ở đây không khác gì thái thượng hoàng, muốn quản lý thì cô là lão đại, không muốn quản lý thì cũng có người phụ trách. Vì vậy Ôn Tâm Dư thường chỉ chọn một số vụ án mà mình hứng thú, tra hỏi một chút, sau đó lại dựa theo hứng thú phán xét.

Đại đa số thời điểm, cô thường xử lý những chuyện có liên quan tới nữ nhân, tình ái.

Đặc biệt là những chuyện có liên quan tới mất chồng với vụng trộm.

Nữ nhân này khi làm ác thì đủ kiểu đủ loại, hoàn toàn dựa vào tâm trạng, làm việc thiện thì chỉ có một trường hợp, đó là ra mặt bênh vực cho nữ nhân.

Có thể nói là điển hình của phần tử nữ quyền trong thời đại này.

Lúc này đang đọc hồ sơ, đột nhiên một vụ án lọt vào mắt.

“Ồ? Chuyện này là sao?” Ôn Tâm Dư nói.

Sư gia bên cạnh đi tới, không cần nhìn hồ sơ hắn cũng biết Ôn Tâm Dư đang quan tâm cái nào, cười bồi nói: “Có phải bà cô đang hỏi vụ án của Lý gia không? Cô nương tên Dao Cơ này là bé gái của Thiên Tú các, thời gian vừa rồi bị đại thiếu gia của Lý gia để ý. Ngày hôm trước mới phái người đón dâu về nhà, kết quả không ngờ tối hôm đó đã chết rồi. Người của Lý gia nói là Dao Cơ hại nên tố cáo lên nha môn. Trình phủ chủ thấy vụ án này, cảm thấy có lẽ ngài sẽ thấy hứng thú nên đặt vào, đợi ngài phê duyệt.

Ôn Tâm Dư cũng không lấy làm lạ, chỉ nhìn hồ sơ nói: “Xem khẩu cung trên này, Dao Cơ nói Lý đại thiếu gia chết là vì hắn tu luyện tiên pháp. Hắn không biết tu luyện cơ mà? Thế này là sao?”

Sư gia kia bèn nói: “Chuyện này khá kỳ lạ. Lý gia kia vốn là phàm nhân, đâu biết tiên pháp gì. Dao Cơ muốn tìm lý do khác thì cũng thôi nhưng lại tìm một cái cớ như vậy, đúng là quá nực cười. Làm gì có chuyện như vậy.”

Ôn Tâm Dư bèn nói: “Cái này thì chưa chắc. Năm xưa... ta cũng từng gặp một vụ án tương tự, còn may mắn nhận được một môn bí pháp. Ồ? Liệu lần này có may mắn như vậy không? Đúng là hứng thú.”

Nói xong Ôn Tâm Dư cười khanh khách.

Nếu thật sự nhận được tiên pháp thú vị gì đó như Biện Tình bí pháp, thế thì cũng là cơ duyên không tệ.

Người khác muốn có cơ duyên thì phải lên trời xuống đất, du lịch khắp thiên hạ. Ôn Tâm Dư mình đóng cửa ngồi trong nhà mà phúc từ trên trời rơi xuống.

Nghĩ tới đây, Ôn Tâm Dư nói: “Đưa cô nàng Dao Cơ kia tới đây cho ta... Dao Cơ... đây là cái tên quái gì vậy, khác nào yêu cơ...”

Ôn Tâm Dư cười khinh thường.

Cũng trong lúc đó.

Phòng giam thành phủ.

Công Tôn Điệp tức giận thở hổn hển ngồi trong lao, miệng còn mắng chửi: “Kế hoạch chó má gì thế này. Vì kế hoạch của ngươi mà bắt bà đây phải gả cho kẻ khác! Ninh Dạ, ngươi đúng là khốn kiếp!”

Tuy thực tế tên xấu xa kia không được lợi gì, nhưng đàn bà con gái rất chú trọng nghi thức.

Nghĩ tới chuyện mình lại đi bái đường với một tên khốn kiếp dáng chết, tuy thực tế là ảo thuật nhưng ít nhất người khác thấy là chuyện thật. Công Tôn Điệp giận mà không có chỗ phát tiết, âm thầm phát thệ, sau chuyện này nhất định phải trả thù Ninh Dạ một phen.

Nên làm gì trả thù đây?

Ừm, thì một đêm mười lần đi!

Đại đạo đồng truyền, truyền truyền truyền!

Cửu Cung sơn.

Thời gian trăm ngày chớp mắt đã qua, đã sắp tới ngày xuất phát.

Lưu Kim toa đã được chế tạo xong, tổng cộng hai chiếc.

Mỗi chiếc chở được mười người.

Ai đi, ai không đi, đây là một vấn đề rất lớn.

Dựa theo ước định của Hắc Bạch thần cung và Hạo Thiên môn, Hắc Bạch thần cung đưa ra mười lăm người, Hạo Thiên môn đưa năm người, phân chia thu hoạch theo số người, theo lý thuyết là Hạo Thiên môn được một phần tư.

Nhưng tình hình thực tế lại không đơn giản như vậy.

Có kẻ cao có người thấp, thu hoạch đâu thể công bằng?

Vì vậy vấn đề ai đi ai không được đi khiến Hắc Bạch thần cung và Hạo Thiên môn tranh chấp một hồi lâu, cuối cùng mới kết thúc.

Bên phía Hắc Bạch thần cung do Lôi Trường Sinh, Khương Hồng Hào dẫn đầu; Phong Đông Lâm, Trấn Bắc Sứ - Ngư Bạch Môn, Cừu Bất Quân, Tuyệt Vô Thường, bốn vị Vô Cấu phụ tá; dưới nữa là một loạt Nhân Ma như Trương Liệt Cuồng, Liệt Dương Kiếm Quân, cùng với Lữ Dực vừa thăng cấp.

Về mặt bố trí nhân thủ, lần này Hắc Bạch thần cung cũng rất dụng tâm.

Lôi Trường Sinh, Khương Hồng Hào, Ngư Bạch Môn đều là người trung thành tuyệt đối với Hắc Bạch thần cung. Bọn họ là trụ cột, cũng là nòng cốt. Lần đi thám hiểm lần này nhất định phải có người đáng tin tưởng tuyệt đối.

Còn đám người Phong Đông Lâm, Trương Liệt Cuồng có quan hệ không bình thường với Ninh Dạ, nếu Ninh Dạ không có vấn đề thì không thể tốt hơn.