← Quay lại trang sách

Chương 889 Gặp mặt 2

Lập tức ý thức được mình nói lỡ, lập tức che miệng, chỉ tức giận nhìn Ninh Dạ.

Ninh Dạ khẽ cười.

Làm sao mình lại không biết cho được?

Lâm Lang Thiên dạy Luyến Điệp cho y, điều này mang ý nghĩa Lâm Lang Thiên không đề phòng gì đối với Ninh Dạ. Ninh Dạ còn có thể suy tính cả Nhạc Tâm Thiện, trong tình huống như vậy nếu không suy tính được Lâm Lang Thiên mới là kỳ quái.

Y nói: “Vạn Hoa cốc muốn hợp tác, đây là chuyện tốt. Ta cũng hiểu suy nghĩ của Phượng chưởng giáo. Ninh Dạ ta là người ân oán rõ ràng. Nếu Vạn Hoa cốc đã không muốn đối địch với ta, đương nhiên ta cũng không ra tay với Vạn Hoa cốc. Đối thủ chung của chúng ta là Hắc Bạch thần cung.”

“Sau đó thì sao?” Lâm Lang Thiên bất đắc dĩ hỏi.

“Chuyện sau này có nói sớm cũng vô nghĩa. Nhưng chỉ cần là bằng hữu, chắc chắn ta sẽ suy nghĩ cho bằng hữu.” Ninh Dạ nói: “Nếu Phượng chưởng giáo bảo ngươi tới, thế thì vừa hay. ta có một kế hoạch còn thiếu một số điều kiện, ngươi tới có thể giúp ta chút việc.”

“Không phải lại bảo ta chiến đấu cho ngươi đấy chữ?” Lâm Lang Thiên bất đắc dĩ hỏi.

“Không cần, chỉ muốn biết một số tiên pháp thần thông của Vạn Hoa cốc các ngươi thôi.”

“Hả?” Lâm Lang Thiên kinh ngạc: “Ngươi muốn học pháp môn của Vạn Hoa cốc ta?”

“Tìm hiểu một chút thôi.”

“Được được, chỉ cần không đánh nhau là được.” Lâm Lang Thiên vui vẻ nói: “Ngươi muốn tìm hiểu cái gì?”

Ninh Dạ trầm tư suy nghĩ một lát rồi nói: “Quý môn có loại bí pháp nào không phải dùng riêng lẻ mà dung nhập vào pháp thuật thần thông khác, như hỗ trợ bị động không... Ừm, ý ta nói là một loại tiên pháp hoặc thần thông kiểu phụ trợ, có tác dụng hỗ trợ đối với đa số pháp thuật.”

Lâm Lang Thiên gật đầu: “Có.”

“Nhưng cần có đặc thù rõ ràng của Vạn Hoa cốc.”

“Cái này thì không nhiều, nhưng cũng có.”

“Thế thì tốt, ngươi cứ viết hết ra đi, ta chọn một cái.”

Lâm Lang Thiên bày từng thần thông của Vạn Hoa cốc ra cho Ninh Dạ chọn. Chắc chỉ có Ninh Dạ mới có thể nói mấy câu này, chắc cũng chỉ có Lâm Lang Thiên mới không cảm thấy có gì sai, cực kỳ hứng khởi viết từng môn thần thông xuống, thậm chí còn giảng giải chi tiết công dụng từng môn.

Ninh Dạ không ngừng suy tính về mấy môn pháp thuật thần thông này.

Lâm Lang Thiên nhìn dáng vẻ nghiêm túc của y, anh tuấn tri thức, trong lòng không khỏi rung động, lập tức ngượng ngùng. Cô không nhịn nổi hiếu kỳ hỏi: “Đa số tiên pháp của Vạn Hoa cốc ta thích hợp cho nữ giới học tập. Nếu ngươi học sẽ tổn thất dương cương ít nhiều gì đó, e là không thích hợp.”

Ninh Dạ cười nói: “Ta không học, có người khác học, ta chỉ chọn một môn cho cô ấy mà thôi.”

Lâm Lang Thiên có vẻ không vui: ” Là cho Trì Vãn Ngưng hay Công Tôn Điệp? Hừ, ngươi cũng biết suy nghĩ cho hai người ấy nhỉ?”

Ninh Dạ không khỏi kinh ngạc, cô đang ghen đấy à?

Hắn lắc đầu cười nói: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi, không phải cho họ học.”

“Ơ? Chẳng lẽ ngươi còn nữ nhân nào bên ngoài?” Lâm Lang Thiên bật thốt lên.

Ninh Dạ liếc mắt nhìn cô một cái, lúc này Vấn Thiên thuật đã có phản ứng, nhìn bức hình trong Côn Lôn kính, Ninh Dạ mỉm cười: “Là cái này à? Tiếp theo ta cần nhờ ngươi dạy cho Diệp Nhi sử dụng môn thần thông này.”

Lâm Lang Thiên tức giận: “Sao bao không phải cho cô ấy học.”

Ninh Dạ lắc đầu: “Không phải để cô ấy học, cô ấy cũng là người trung chuyển mà thôi.”

Lâm Lang Thiên vẻ mặt khó hiểu.

Nam nhân này tốt thì tốt thật, có điều lắm lúc nói năng mà người nghe chẳng hiểu gì cả.

❖ ❖ ❖

Tuy đã thăng cấp lên Tứ Cửu Nhân Ma, nhưng Ôn Tâm Dư vẫn phụ trách sự vụ lớn nhỏ trong Cố Tiêu Tiêu.

Đối với cô mà nói, xử lý các sự vụ trong Cố Tiêu Tiêu vừa là công vụ vừa là tiêu khiển.

Nhìn những phàm nhân quỳ lạy dưới chân mình, run lẩy bẩy, nói một lời là định đoạt sinh tử, trong lòng Ôn Tâm Dư luôn cảm thấy vui sướng - đó là thời khắc cô cảm thấy sung sướng nhất.

Có lúc cô còn khinh bỉ đám tu sĩ ngày ngày chỉ biết bế quan khổ tu.

Người sống trên đời, cố gắng thăng tiến là để làm gì?

Chẳng phải để đứng trên kẻ khác à?

Trở thành người trên người rồi thì phải hưởng thụ niềm vui khi khống chế vận mệnh chúng sinh, cứ tiếp tục tiến lên, cho dù đi xa mấy cũng có ý nghĩa gì?

Ôn Tâm Dư là nữ nhân nghĩ rất thoáng, cô biết đỉnh phong vĩnh viễn chỉ có một, có lúc thậm chí còn không có. Tới giờ Trường Thanh giới vẫn không có ai được công nhận là thiên hạ đệ nhất

Người trên người dẫu sao cũng chỉ là cách nói tương đối, ngươi không thể đặt chân lên đỉnh núi thì phải biết có chừng có mực, tận hưởng niềm vui trước mắt.

Ôn Tâm Dư biết thiên phú của mình có hạn, có lẽ cả đời này không cách nào đạt tới Vô Cấu, vì vậy chấp nhận với niềm vui riêng, sau khi lên đến Vạn Pháp là ngừng cố gắng mà dành phần lớn thời gian sống tiêu sái, ngày ngày luyện công lấy lệ, đảm bảo tiến độ.