Chương 900 Ba tầng khốn cảnh 3
“Lắm lời, nếu không thì lấy gì đối phó với các ngươi?” Nói xong trong tay Ninh Dạ đã xuất hiện một thanh liêm đao rất dài, chém thẳng về phía Khương Hồng Hào, chính là Tử Liêm.
Khương Hồng Hào gào lên quái dị, miệng phun ra một vật, là một thứ trông như Ngưu Hoàng, tỏa hào quang ngũ sắc, xoay tròn liên tục. Tử Liêm của Ninh Dạ chém cũng không vào.
Ninh Dạ khẽ nhíu mày.
Mẹ nó, sau khi Đoạn Long đài cải tạo thành Tử Liêm đúng là không có nhược điểm chậm chạp như trước, tuy nhiên không phải không thể chống lại như trước. Niết Bàn đúng là Niết Bàn, lão già này tiện tay ném ra một bảo vật, thi triển một thần thông đều có thể ngăn cản bản thân. Quả nhiên tu vi hạ thấp chứ đạo tắc gì đó thì không ảnh hưởng.
Suy nghĩ xoay chuyển, Ninh Dạ đã tung ra một luồng chỉ phong, tạo thành hào quang hai màu trắng đen, hóa thành vòng xoáy hắc bạch, chính là Quang Ám Sát Chú.
“Sử dụng thần thông trước mặt ta? Rõ là nực cười!” Khương Hồng Hào cười ha hả đánh ra một luồng thần thông, hóa thành Kinh Không thần ấn giáng xuống. Không ngờ sau đầu Ninh Dạ lại hiện lên một quyển sách lớn, mở ra trên không trung, Kình Không thần ấn rơi vào quyển sách, trực tiếp biến mất không còn bóng dáng, có trên sách có thêm một thần ấn.
Sau đó nó lại xuất hiện, cũng là thần ấn, nhưng lại đập về phía Khương Hồng Hào, khiến Khương Hồng Hào kinh hãi tới biến sắc: “Sao lại như vậy được?”
Đây chính là tác dụng phản ngược công kích của Lưỡng Nghi Càn Khôn quyển.
Vốn dĩ Ninh Dạ chỉ có thể phản ngược của Vạn Pháp, nhưng Lưỡng Nghi Càn Khôn quyển được y luyện thành một trong những thần vật bản mệnh, hiệu quả tăng cường theo thực lực, ta tăng ngươi giảm, Vô Cấu đấu Vô Cấu, ngay cả thần thông của Khương Hồng Hào cũng bị phản ngược.
“Thằng nhãi được lắm, quả nhiên không đơn giản!” Sau tiếng quát lớn, một quả chùy vàng kim đột nhiên bay lên, đập về phía Tử Liêm của Ninh Dạ.
Chính là Toái Kim chùy của Việt Vãn Tiêu.
Đây là một thần vật, bình thường có thể rèn bảo vật, lúc chiến đấu có thể phá vạn binh.
Toái Kim chùy có thể hủy được Tử Liêm hay không? Ninh Dạ không muốn biết, cũng không muốn thử nghiệm, tiện tay thu Tử Liêm lại rồi xoay người tránh khỏi cú nện của Toái Kim chùy.
Đặc tính của Toái Kim chùy khá giống Tử Liêm, đều là uy lực hùng hồn nhưng điều kiện là phải đánh trúng mục tiêu mới được. Một đòn thất bại, không ngờ nó lại ngưng bặt rồi mới tiếp tục truy kích.
Đồng thời lại có một người xuất hiện, chính là Ác Quỷ Đạo Nhân. Hắn giơ tay ném ra một con quỷ, mặt xanh nanh vàng, chính là Thanh Diện quỷ mà hắn nuông dưỡng.
Thanh Diện quỷ vốn là quỷ vật bình thường nhất, nhưng không biết vì sao lại được Ác Quỷ Đạo Nhân bồi dưỡng tới cấp độ Vô Cấu đỉnh phong, cũng coi như một chuyện lạ.
Trong hoàn cảnh đoạn tuyệt thiên địa này, tuy thực lực bị suy yếu, nhưng có một số thần thông đặc thù không bị ảnh hưởng.
Lúc này con Thanh Diện quỷ há miệng đầy răng nhọn, một làn gió tanh hôi ập tới.
Cực thối!
Cực độc!
Còn có vô số độc trùng xen lẫn vào đó bay ra như nước thủy triều.
Độc, vừa vặn là thứ không bị đoạn tuyệt thiên địa ảnh hưởng.
Ngay lúc bọn họ phối hợp tấn công Ninh Dạ, lại có người bay tới: “Ninh Dạ, nhận lấy cái chết!”
Đôi cánh màu đen trải rộng, lông vũ kèm theo lực lượng khủng khiếp bắn ra.
“Thanh Sơn cẩn thận, kẻ này dám đối đầu trực diện với chúng ta, chắc chắn có hậu chiêu!” Ác Quỷ Đạo Nhân còn nhắc nhở một tiếng.
Ngay khoảnh khắc sau đã cảm thấy uy hiếp cực lớn.
“Không tốt!”
Ầm!
Một đòn tập trung toàn bộ lực lượng của Thanh Lâm đã đánh thẳng vào lưng Ác Quỷ Đạo Nhân.
Một đòn tất sát!
“Ngao!”
Ác Quỷ Đạo Nhân phát ra tiếng kêu gào thảm thiết nhất từ trước tới giờ, thân thể lập tức vỡ nát, nguyên thần bay lên.
“Thanh Sơn, ngươi!” Đám người Việt Vãn Tiêu không thể tin nổi nhìn Thanh Lâm.
Thanh Lâm chắp hai tay lại, cúi người với Việt Vãn Tiêu: “Đệ tử Thiên Cơ môn Thanh Lâm, tham kiến chư vị tiền bối!”
Miệng hắn thì nói tham kiến tiền bối, nhưng cái cúi người này lại là một đại thần thông gọi là Vạn Phật Triều Thánh!
Nguyên thần của Ác Quỷ Đạo Nhân vừa hiện lên đã thấy hào quang nở rộ, bảo khí chiếu rọi, rơi vào nguyên thần của Ác Quỷ Đạo Nhân, nguyên thần bắt đầu tan chảy tiêu vong như băng tuyết.
“Khốn kiếp, ngươi muốn chết à!” Lại một người xuất hiện.
Là Trấn Bắc sứ Ngư Bạch Môn.
Hắn giơ tay ném ra một vật, là ba quân cờ đen ba quân cờ trắng, bay lượn trên không trung, hóa thành một luồng huyền quang, lại bảo vệ được nguyên thần của Ác Quỷ Đạo Nhân.
Chính là Hắc Bạch kỳ!
Đồng thời Ngư Bạch Môn cũng ra tay thi triển một luồng hào quang đánh về phía Thanh Lâm.
Không ngờ Thanh Lâm chẳng buồn để ý tới hắn, Phong Ma Vũ giương rộng, ma khí ngập trời, đã nhốt nguyên thần của Ác Quỷ Đạo Nhân lại, đồng thời song quyền đánh ra, thi triển thế quyền lẫm liệt đánh về phía Thanh Diện ác quỷ.