Chương 905 Nội đấu 1
Tăng Hiển Sơn kinh hãi: “Hiểu lầm rồi!”
Nhưng hắn có hò hét cũng vô dụng, kiếp lôi của Khương Hồng Hào cường đại nhường nào, đánh cho nguyên thần của Tăng Hiển Sơn xao động, lập tức bị trọng thương.
Cũng may Khương Hồng Hào ra đòn xong cũng ý thức được bản thân sơ suất: Không phải hắn không thấy Triệu Long Quang xuất thủ, chẳng qua nổi giận thiếu suy nghĩ.
Tên này cũng là loại sĩ diện, lại đi kêu: “Ninh Dạ, ngươi lại dùng ảo thuật!”
Ninh Dạ ngớ người, ông đây có dùng ảo thuật gì đâu?
Ảo thuật mạnh thật, nhưng dẫu sao cũng phải tập kích bất ngờ, còn lúc này đã đánh tới mức Thiên Cơ điện quá tải rồi, Ninh Dạ có ảo thuật gì di nữa cũng không dùng được.
Nhưng y cũng lập tức hiểu ra, Khương Hồng Hào đang quăng tội.
Ninh Dạ cũng vui vẻ: “Tới nước này rồi mà ngươi còn quăng tội sang người khác à? Thú vị, đúng là chết vì sĩ diện? Nếu thế ta cũng giúp ngươi một tay!”
Nói đoạn y nghiêng Tử Liêm chém một đao về phía Tăng Hiển Sơn, đồng thời phát động ảo thuật.
Trong mắt Tăng Hiển Sơn, đao này lại là kiếp hỏa thiên lôi của Khương Hồng Hào.
Vốn dĩ trong tình huống như vậy ảo thuật không dễ gì thành công, nhưng vẫn câu đó, ảo thuật là công tâm, nếu bản thân đã có suy nghĩ từ trước, thì khó trúng ảo thuật mấy cũng dễ dàng thành công. Ví dụ như đối tượng dễ bị lừa gạt nhất chính là kẻ ngốc vốn có chấp niệm mãnh liệt.
Hiển nhiên Tăng Hiển Sơn là loại như vậy, thấy kiếp hỏa thiên lôi giáng xuống, hắn giận dữ nói: “Muốn giết ta? Ông đây liều mạng với ngươi!”
Hắn bất chấp tất cả, ngay cả bảo thể bị Thiên Cơ hấp thu cũng mặc kệ, nguyên thần hoàn toàn thoát khỏi thân thể, cuối cùng cũng rời khỏi lối đi kia, hóa thành một bảo tháp ép xuống người Khương Hồng Hào.
Bảo tháp nguyên thần này cũng có uy lực cường đại, Khương Hồng Hào thấy hắn liều mạng cũng giật mình: “Quả nhiên lão già nhà ngươi là kẻ phản bội!”
Sau đó bỏ qua Thiên Cơ, chuyển tất cả kiếp lôi đánh sang.
Thiên Cơ thấy vậy ngơ ngác: “Thế này là sao?”
“Nói ít thôi! Mau mau luyện hóa!” Nói xong Ninh Dạ giơ ngón tay điểm vào Thiên Cơ.
Cấn Tự Bí!
“Ngao!” Thiên Cơ như nằm mơ mới tỉnh, dốc toàn lực hấp thu.
Không chỉ có hắn, ngay cả Thanh Lâm cũng nhân cơ hội hấp thu. Hắn cũng là bảo thể, bảo thể của Tăng Hiển Sơn cực kỳ có ích cho hắn.
Tình thế lại biến đổi, khiến mọi người đều ngây ngốc, không ai hiểu gì ca. r
Ngay cả Nguyên Mục Dã và Hà Giang Minh cũng trợn mắt: “Thế này là sao?”
Không chờ bọn họ phản ứng lại, chỉ nghe một tiếng“ầm” vang vọng, toàn bộ Thiên Cơ điện đều rung chuyển.
“Chuyện gì thế?” Mọi người cùng nhìn sang Ninh Dạ.
Ninh Dạ cũng ngớ người: “Bên ngoài! Là Tử Lão và Lôi Trường Sinh.”
Hai người này đều đi ra ngoài, Ninh Dạ còn lo Lôi Trường Sinh sẽ chạy trốn, đã chuẩn bị cho trường hợp bại lộ. Nhưng bây giờ xem ra hai người này đang giao chiến quanh Thiên Cơ điện.
Lôi Trường Sinh điên rồi à? Hay cảm thấy mình còn sức ngăn cơn sóng dữ.
Không đúng!
Lôi Trường Sinh không có năng lực lay động Thiên Cơ điện.
Ninh Dạ đột nhiên nghĩ tới điều gì, biến sắc nói: “Là Thiên Tằm! Thiên Tằm đã bị kinh động!”
Nguyên Mục Dã giật bắn người: “Chẳng phải ngươi nói vào trong Thiên Tằm là bình an vô sự à?”
Ninh Dạ vẫn giữ liên lạc với bọn họ, những gì y nói với đám người Lôi Trường Sinh thì cũng truyền tin cho bọn Nguyên Mục Dã, bằng không bọn họ cũng không thể tới theo.
Ninh Dạ tức giận mắng: “Ta chỉ biết được có hạn. Hơn nữa chúng ta quyết đấu sinh tử trong bụng nó, khuấy động phong vân, nó có nổi nóng cũng rất bình thường!”
Lúc này mọi người đều đánh trong Thiên Cơ điện, theo lý mà nói không thể kinh động tới Thiên Tằm, như vậy rất có thể vấn đề xuất hiện bên phía Tử Lão và Lôi Trường Sinh.
Hai đại lão Niết Bàn đỉnh cấp dốc toàn lực xuất thủ, trong tình huống không bị hạn chế còn có thể gây ảnh hưởng tới cả ngàn dặm.
Cái bụng Thiên Tằm có to hơn nữa chắc cũng có cảm giác.
“Thế tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?” Hà Giang Minh vội vàng hỏi.
Ninh Dạ gấp gáp vận dụng Vấn Thiên thuật.
Lần suy tính này khiến y biến sắc: “Điềm đại hung!”
“Cái gì?” Mọi người kinh hãi hét lên.
Sắc mặt Ninh Dạ cũng rất khó coi: “Thế mới nói không nên bắt nạt người hiền lành. Người hiền lành hoặc là kiếm chế không nổi nóng, hoặc nổi nóng là không kiềm chế nổi!”
Trên chín tầng bây, thiên ngoại chi thiên.
“Ngao!!!”
Thiên Tằm trăm chân đột nhiên ngửa đầu lên phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
Thân thể khổng lồ của nó đột nhiên vặn vẹo, bạch bạch bạch phun ra lượng lớn linh khí, sóng khí quét qua ngập trời, ngay cả cương sát bên dưới cũng theo đó xao động.
Nhưng đáng tiếc do khoảng cách quá cao, bên trong Trường Thanh giới không thấy động tĩnh gì, chỉ loáng thoáng cảm thấy trên bầu trời có dị động, nhưng không biết từ đâu ra.
Còn trong cơ thể Thiên Tằm.
Tử Lão đang giao chiến bất phân thắng bại với Lôi Trường Sinh.