Chương 904 Đừng bắt nạt người hiền lành 2
Nguyên thần còn sót lại của Việt Vãn Tiêu trợn to hai mắt, đột nhiên nuốt trọn con ác quỷ đang giao chiến với Thanh Lâm, nguyên thần bùng lên hào quang rực rỡ, đường hầm của ba món thần khí đột nhiên khuếch đại.
Nhưng ngay lúc hắn xuất thủ, đám người Nguyên Mục Dã cũng quát lớn, mỗi người vận dụng thần thông, cưỡng ép kiềm chế đường hầm không gian, nhưng vẫn có một cái đầu kịp chui ra khỏi đường hầm không gian, chính là Tăng Hiển Sơn.
Nhưng hắn vừa thò đầu ra, Triệu Long Quang đã thi triển Hoang Tuyệt cổ ấn, đập thẳng vào đầu hắn.
Hoang Tuyệt cổ ấn là thần vật trong tay Dương Chí Thiện năm xưa, ấn này có uy lực phi phàm, đặc điểm chỉ có một: uy lực lớn!
Năm xưa Dương Chí Thiện dùng ấn này đập Xích Nhiêm Tử, cứ như chùy sắt đập hạt đào, mặc cho thân thể Xích Nhiêm Tử trùng sinh thể nào cũng có thể đập tới mức tan vỡ.
Thiếu hụt duy nhất của nó có lẽ là không thể làm tổn thương nguyên thần, nhưng sát thương đối với thân thể lại vượt trên tất cả, có thể nói là khắc tinh của thể tu.
Đương nhiên trong tay Triệu Long Quang, Hoang Tuyệt cổ ấn không có uy lực như trong tay Dương Chí Thiện, nhưng cho dù như vậy uy năng cũng không kém.
Tăng Hiển Sơn cũng là bảo thể, cường độ thân thể không thua gì thể tu, nhưng ấn này trực tiếp đập tới mức bảo thể của hắn gần như tan vỡ. Nếu không phải tu vi của hắn cường hãn, trước khi ra lại thi triển thần thông hộ thể kịp thời, chỉ riêng đòn này đã đủ khiến hắn tan vỡ ngay tại chỗ. Nhưng cho dù như vậy hắn vẫn bị đập tới mức đầu váng mắt hoa, tai nghe ong ong.
Tăng Hiển Sơn nổi giận, đang định xuất thủ thì lại phát hiện mình bị kẹt trong đường hầm, chỉ có mỗi cái đầu ló ra bên ngoài, tiến không tiến được, mà lùi cũng chẳng lùi xong.
Hắn thầm kinh hãi, chỉ thấy Hoang Tuyệt cổ ấn lại được tế lên, lại đập xuống như ngọn núi.
Tăng Hiển Sơn bất đắc dĩ, đành phải bộc phát uy lực của nguyên thần, dùng thần thông kháng cự.
Trong cấp bậc Niết Bàn thì hắn cũng là kẻ có tu vi cường đại, tuy không tới mức Dương Chí Thiện, nhưng cách biệt cũng không xa. Có điều lúc này hắn chỉ thò được cái đầu ra, bị Triệu Long Quang đập ầm ầm liên tục, đập tới mức toàn thân tê dại, cảm giác như con trai bị cha đánh mắng.
Vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, khổ nỗi bao nhiêu thần thông đều không thể thi triển.
Bên này Triệu Long Quang cũng nện tới mức phát cuồng, tốt xấu gì ta cũng là tu sĩ Vô Cấu, yêu thể hoàn mỹ, lại cầm thần khí, thế mà không đập vỡ được cái đầu này? Trong lúc tức giận hắn dốc toàn lực phát huy, càng lúc đập xuống càng cuồng bạo.
Tăng Hiển Sơn thầm tức giận: “Tên... khốn kiếp này!”
Hắn phẫn nộ tới cực điểm, nghĩ thầm chẳng lẽ ta bỏ qua thân thể, dùng nguyên thần tái tạo lại.
Nhưng hắn vốn là bảo thể, nếu bỏ thân thể thì thân thể ngưng tụ lại cũng bị ảnh hưởng.
Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa tu sĩ tu thần và tu sĩ tu thể. Tu sĩ tu thần dùng nguyên thần làm chủ, thân thể có thể vứt bỏ dễ dàng. Tu sĩ tu thể thì thân thể là bảo bối, dùng thân thể làm vũ khí, không dễ gì bỏ qua được.
Nhưng bây giờ Triệu Long Quang đánh đập quá dữ, ngoài cách từ bỏ ra hắn cũng chẳng còn cách nào khác, đặc biệt là đầu hắn đang bị Triệu Long Quang đập, mà thân thể đằng sau cũng chẳng dễ chịu gì.
Trong Cửu Thiên Thập Địa Tài Quyết thần trận, Cừu Bất Quân đã chính thức trở mặt, đang giao chiến sáng khoải với đám người Thập Tuyệt Lão Nhân, tình thế đã từ từ nghiêng sang một bên, đám tàn linh đang điên cuồng gặm nhấm hắn, có thể nói bây giờ hắn đang bị tấn công cả hai đường.
Tăng Hiển Sơn thầm hạ quyết tâm, bảo thể tan vỡ, vứt bỏ thân thể, đồng thời nguyên thần hấp thu tinh hoa, cố gắng hết sức giữ lại tinh hoa của bảo thể.
Nhưng lúc này Tăng Hiển Sơn lại phát hiện bảo thể tan vỡ của mình lại không chịu khống chế bay lên không trung.
Thế này là sao?
Tăng Hiển Sơn kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy trên ngọn núi cách đó không xa, Cự Ma khôi đổ nát, một ý chí cường đại đang ra đời.
Đây là...
Không được!
Sao lại có người làm như hắn, đi vứt bỏ thể xác, luyện hóa trùng tu?
Hơn nữa đối phương làm trước hắn, có được địa lợi, cướp đoạt thiên địa sớm hơn!
Xong rồi! Toi rồi!
Tăng Hiển Sơn biết không ổn, tinh hoa bảo thể của mình đã bị đối phương cướp sạch.
Ngay cả Khương Hồng Hào cũng nổi điên: “Tăng Hiển Sơn, con mẹ nó ngươi có ý gì? Lại đi vứt bỏ bản thân tác thành cho đối thủ?”
Kiếp hỏa thiên lôi của hắn có uy lực cường đại, mắt thấy Thiên Cơ sắp không chống nổi, không ngờ lúc này lại bi tên Tăng Hiển Sơn phá quấy, vứt bỏ thân thể mình tác thành cho đối phương. Đường đường cường giả Niết Bàn, thế mà cũng là người của Thiên Cơ môn?
Hắn không nghĩ ra, trừng mắt nhìn Tăng Hiển Sơn, còn chia ra một luồng kiếp hỏa thiên lôi đánh về phía Tăng Hiển Sơn.