Chương 909 Mộc Khôi Bát Tổ 2
“Không sai!” Ninh Dạ gật đầu: “Cái gọi là mảnh vỡ thực ra là đạo tắc ngưng tụ, con người cố hóa, không thể nhòm ngó, không thể lý giải. Chỉ có thả nó ra, khoảnh khắc nó bay vào thiên địa sẽ như cá vào nước, khôi phục sinh cơ, thể hiện đạo tắc. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Phá Giới bi không hề che giấu bí mật, có thể dễ dàng tra xét. Vì chỉ có như vậy, nó mới có thể quay về thiên đạo.”
“Vậy vì sao Khương Hồng Hào lại muốn bồi dưỡng ta? Ta tưởng hắn định dùng ta để luyện hóa bảo vật này?” Lữ Dực không hiểu.
Ninh Dạ lắc đầu: “Không phải luyện hóa, nhưng đúng là muốn lấy mạng ngươi. Phải biết đạo tắc chỉ là khoảnh khắc, rốt cuộc trong khoảnh khắc đó có thể lĩnh ngộ bao nhiêu huyền bí thiên đạo, không ai biết được. Cơ duyên ngàn năm mới được một mảnh vỡ Phá Giới bi như vậy, không ai muốn lãng phí nó vô ích. Hơn nữa Khương Hồng Hào còn chưa đạt tới đỉnh phong, đương nhiên phải dốc lòng bồi dưỡng một phen, tranh thủ tối đa hóa lợi ích...”
Nói đến đây, Ninh Dạ lại vui vẻ.
Y nhìn sang phía Khương Hồng Hào: “Ta thật không ngờ, đường một trong tam đại nguyên lão của Hắc Bạch thần cung, thế mà ngươi cũng biết bí mật của Ma môn. Ngươi định luyện Lữ Dực thành Chứng Đạo Ma Hài, từ đó lưu lại đạo tắc vĩnh viễn. Không có cách thì tự tạo ra cách, tuy không biết có thể làm được hay không nhưng cách nghĩ của lão già nhà ngươi cũng được lắm!”
Nghe Ninh Dạ nói vậy, Khương Hồng Hào biết hỏng chuyện rồi.
Ninh Dạ nói không sai, kế hoạch lúc đầu của hắn là tập trung bồi dưỡng Lữ Dực, đợi mình đạt tới Niết Bàn đỉnh phong, không còn đường tiến bộ, khi đó Lữ Dực ít nhất cũng là Vô Cấu, hắn sẽ phóng thích mảnh vỡ, khắc dấu đạo tắc.
Làm như vậy, tuy chưa chắc đã lưu lại toàn bộ đạo tắc của mảnh vỡ lên đó, nhưng ít nhất có thể giữ được một bộ phận, để mình chậm rãi hấp thu.
Thế nhưng trận chiến hôm nay rơi vào nguy hiểm, Khương Hồng Hào không thể không thử nghiệm hấp thu Lữ Dực sớm hơn.
Danh hiệu Đại Đỗ Thiên Tôn của Khương Hồng Hào không phải hư danh, trong thân thể hắn cũng có một không gian độc lập, tuy không mênh mông như Thiên Tằm, không huyền ảo như Tu Di ốc nhưng ít nhất có thể đặt Lữ Dực vào trong rồi chậm rãi luyện hóa, sau đó lại mượn lực lượng không gian và đạo tắc, cưỡng ép mở đường hầm không gian để trốn thoát.
Thế nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đều bị phá hoại.
Nuốt Lữ Dực không được, nuốt Tăng Hiển Sơn cũng không được.
Đại Đỗ Thiên Tôn không nuốt được người, dẫu có thần thông bí pháp cũng khó mà phát huy tác dụng.
Trong lòng thầm hiểu hôm nay là ngày đại nạn lâm đầu, hắn phẫn nộ quát: “Ninh Dạ, ta chết rồi, Hắc Bạch thần cung sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Ninh Dạ nhếch mép: “Nói như kiểu ta sẽ bỏ qua cho Hắc Bạch thần cung ấy. Nguyên huynh, bên phía các ngươi đã ra tay chưa?”
Nguyên Mục Dã nghe hắn gọi mình là Nguyên huynh, cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Nhưng đừng nói bây giờ Ninh Dạ đã là Vô Cấu, cho dù y còn là Vạn Pháp, hắn cũng phải nhận tiếng gọi Nguyên huynh này, đành nói: “Đương nhiên rồi. Khi chúng ta đến nơi, bọn chưởng giáo đã ở Cửu Cung sơn.”
Nghe y nói vậy, Khương Hồng Hào thầm kinh hãi.
Nhưng hắn vẫn mạnh miệng: “Hắc Bạch thần cung căn cơ hùng hậu, các ngươi làm sao đánh đổ được?”
Nguyên Mục Dã cười ha hả: “Đương nhiên rồi, Hắc Bạch thần cung được tôn là đại phái đệ nhất Cửu Châu cơ mà. Chỉ tiếc là ngoài Hà Sinh Mặc và ba người các ngươi, không ai biết còn thủ đoạn ngầm gì. Lần ra tay này vốn không định diệt Hắc Bạch thần cung, chỉ muốn xem thử lá bài tẩy của Hắc Bạch thần cung, tiện thể phá hoại đôi chút. Nếu là lá bài tẩy không thể dùng lại, thì để chúng tiêu hao một chút.”
Thật ra điều này là nhờ Ninh Dạ nhắc nhở.
Mộc Khôi tông vốn định dồn toàn lực tổng tấn công, nhưng Ninh Dạ nói với họ, chỉ thiếu Khương Hồng Hào và Lôi Trường Sinh, còn Mộc Khôi tông phái Tử Lão ra tay. Trong tình huống như vậy, Mộc Khôi tông không có thực lực áp đảo tuyệt đối trước Hắc Bạch thần cung, như vậy đừng mơ mộng quá lớn, đề nghị bọn họ không giết cao tầng mà chuyên trừ bỏ trung kiên.
Chiến lược thay đổi nên cách làm của Mộc Khôi tông cũng khác, ra tay càng thận trọng, biết đủ là thôi.
Đối với bọn họ, trận chiến đấu bên dưới chỉ có thắng lớn hay thắng nhỏ, không có chuyện thành hay bại.
Nghe tới đây, Khương Hồng Hào cũng biết, lần này chắc chắn Hắc Bạch thần cung phải chịu thiệt nặng nề.
❖ ❖ ❖
Cửu Cung sơn.
Một trận đại chiến đang triển khai ngay tại đây.
Hắc Bạch đại trận đã khởi động, thiên địa hiện lên hai màu đen trắng.
Còn giữa màu sắc huyền ảo của thiên địa này là mấy vị đại năng trên không trung xuất thủ.
Hà Sinh Mặc, Vệ Xuân Nguyên, Âm Vô Cữu, Thiên Thi - Thiết Tiêu, Địa Thi - Cổ La, Nhân Thi - Ti Tà, ngoài ra còn hai gương mặt xa lạ, tám người giao chiến.