Chương 912 Tẩy Tâm Trì 1
“Phượng Đề? Chẳng lẽ nguyên thần Hỏa Phượng? Nhưng không đúng, long phượng đã tuyệt chủng trong Trường Thanh giới rồi, làm gì có Hỏa Phượng nữa. Hơn nữa nếu là thứ này thì việc gì Hắc Bạch thần cung phải che che giấu giấu? Mà ta cứ cảm thấy thế nhưng chốt nhất không phải Phượng Đề mà là một loại lực lượng đặc biệt, khá quen thuộc... đợi đã... lẽ nào là...” Âm Vô Cữu biến sắc.
Hà Sinh Mặc sốt sắng: “Mau mau chết đi!”
Hắn bất chấp an nguy tự thân, Hắc Bạch kỳ bàn hóa thành một luồng hắc quang hung mãnh nhanh chóng lướt tới.
Thế nhưng Âm Vô Cữu lại không còn tâm tư giao chiến với hắn mà quay sang cười ha hả: “Ha ha ha ha, hóa ra là thế, hóa ra là thế! Hà Sinh Mặc, Hắc Bạch thần cung các ngươi che giấu sâu thật! Nhưng sau này các ngươi sẽ gặp phiền toái lớn thôi!”
Trong lúc đang nói, một luồng sáng nhanh chóng lao ra khỏi Hắc Bạch thần cung, trực tiếp bay lên trời, bắn về phía Âm Vô Cữu.
Âm Vô Cữu cuốn ống tay áo một cái, hóa ra là một tấm phù đưa tin đặc biệt màu trắng đen. Sau khi nhận tin xong, Âm Vô Cữu cười nói: “Đại sự đã thành công, chúng ta lui binh! ’
Nói xong phất ống tay áo, không hề do dự dẫn người rút lui. Ác Niệm Sát Khôi kia còn cuốn theo sát niệm ngập trời, ép lui dị hoả, ác niệm lao lên, khiến tám hướng rối loạn, yểm hộ đám người rời khỏi.
Hà Sinh Mặc muốn truy kích, nhưng rời khỏi nơi này thì không được Hắc Bạch đại trận chi viện, càng không nắm chắc phần thắng. Huống chi người của Vạn Hoa cốc tự dưng xuất hiện, hắn không biết đối phương còn hậu chiêu gì không, đành trơ mắt nhìn bọn họ rời khỏi.
Quay đầu nhìn lại chỉ thấy đệ tử bên dưới đã tử thương nặng nề.
Ác Niệm Sát Khôi khiến các đệ tử tự chém giết lẫn nhau, cho dù giới cao tầng không tổn hại gì, thế nhưng giới trung hạ tầng lại trọng thương. Mộc Khôi tông đi một chuyến xa vạn dặm, đương nhiên không thể trở về tay không.
Nhưng tất cả những tổn thất này gộp lại còn không lớn bằng ảnh hưởng trong chuyện bại lộ bí mật về Phượng Đề.
Sắc mặt Vệ Xuân Nguyên cũng cực kỳ khó coi: “Bị hắn nhìn ra rồi, lần này thì phiền to.”
Hà Sinh Mặc hít một hơi lạnh, đầu tiên thu hồi ngọn lửa, sau đó nói: “Lão già này đã chuẩn bị trước rồi mới tới, không phải để diệt Hắc Bạch thần cung ta mà chỉ để thăm dò nội tình. Bây giờ cơ mật đã bị tiết lộ, nhất định phải nghĩ cách lấp liếm, không thì phiền to.”
Vệ Xuân Nguyên oán hận nói: “Lão Lôi với lão Khương vừa đi thì người của Mộc Khôi tông giết tới, ngay cả người của Vạn Hoa cốc cũng xuất thủ, chắc chắn chuyện này không chỉ đơn giản như vậy. Giới cao tầng của thần cung có người của bọn chúng!”
Khoảnh khắc đó Hà Sinh Mặc và Vệ Xuân Nguyên liếc mắt nhìn nhau, cùng nghĩ tới một người.
Ninh Dạ!
“Không tốt!” Vệ Xuân Nguyên đột nhiên biến sắc: “Nếu là Ninh Dạ thì bọn lão Lôi gặp nguy hiểm rồi.”
Hà Sinh Mặc lại lắc đầu: “Chỉ bằng Ninh Dạ?”
“Lại thêm cả Mộc Khôi tông nữa, Tử Lão không xuất hiện.”
Nghe hắn nói vậy, trong lòng Hà Sinh Mặc lập tức căng thẳng, đột nhiên nghĩ tới điều gì: “Hắc Bạch thần trận... Trì Vãn Ngưng? Lập tức dẫn cô ta tới gặp ta!”
Đại điện của Hắc Bạch thần cung.
Hà Sinh Mặc ngồi ghế trên trong điện, Trì Vãn Ngưng thì kiên cường đứng bên dưới, không buồn quỳ lạy mà cao giọng nói: “Chưởng giáo, đây là ý gì?”
Nhạc Tâm Thiện bên cạnh đập bàn nói: “Trì Vãn Ngưng! Ngươi còn không thành thật khai nhận! Vì sao Ninh Dạ vừa dẫn người rời khỏi là người của Mộc Khôi tông thừa cơ giết tới. Nắm chắc thời cơ như vậy, ngươi dám nói không phải ngươi và Mộc Khôi tông nội ứng ngoại hợp?”
Trì Vãn Ngưng vui vẻ: “Đại điện chủ, câu này của ngài thật thú vị. Ngài nói là vì Ninh Dạ dẫn mọi người rời khỏi nên ta chính là nội ứng của Mộc Khôi tông? Đây là đạo lý gì? Thứ cho Văn Nhược không thể hiểu nổi.”
Nhạc Tâm Thiện đang định lên tiếng thì Hà Sinh Mặc nhấc tay nói: “Trì Vãn Ngưng, khi Mộc Khôi tông tấn công, ngươi đang ở đâu?”
Trì Vãn Ngưng trả lời: “Đang ở cạnh sư huynh Hiên Mộc Lang, cùng chống lại Mộc Khôi tông. Không tin ngài có thể hỏi sư huynh, ta có lúc nào rời khỏi đâu.”
Theo trình tự bình thường, tiếp theo nên hỏi tới Hiên Mộc Lang.
Nhưng Hà Sinh Mặc, Nhạc Tâm Thiện nghe Trì Vãn Ngưng nói vậy là biết chẳng cần hỏi làm gì, chắc chắn Hiên Mộc Lang sẽ trả lời là có.
Còn làm sao làm được?
Tiên gia có bao nhiêu pháp môn, bọn họ cũng lười suy nghĩ.
Đối với đám người Hà Sinh Mặc, nếu đã nghi ngờ thì chứng cứ gì đó đều không còn quan trọng.
Có lẽ đây cũng là lý do vì sao Phong Đông Lâm lại xuất hiện trong điện.
Lúc này Phong Đông Lâm cười nói: “Phải hay không phải thì để lão phu thẩm vấn một chút là được. Trì tiên tử, đắc tội!”
Nói xong hắn đi về phía Trì Vãn Ngưng.
Trì Vãn Ngưng cười lạnh: “Phong Đông Lâm, ngươi là cái thá gì? Thần thức của bổn cô nương, ngươi mà xứng sưu hồn?”