Chương 923 Đánh cho sảng khoái 1
Tin tức Lạc Cầu Chân ở Mộc Khôi tông vốn không nói nên được vấn đề gì.
Vấn đề là ở chỗ không ngờ Nhạc Tâm Thiện lại “không biết”!
Hắn không biết, theo một góc độ nào đó rất giống như “ngoảnh mặt làm ngơ”, cố tình gây ra.
Còn một khi có nghi ngờ, ắt sẽ có một suy đoan mới: Vì sao hắn lại làm vậy?
Điều này khiến Hà Sinh Mặc không khỏi nghĩ tới chuyện trước khi Lạc Cầu Chân gặp nạn.
Lúc đó, hắn ra tay cứu Lạc Cầu Chân mà không được, rõ ràng là đại năng Niết Bàn của Thái Âm môn đã ra tay.
Nhưng cuối cùng người này không chết mà lại rơi vào tay Mộc Khôi tông.
Chuyện này khiến người ta không thể không liên tưởng.
Nhạc Tâm Thiện phái Lạc Cầu Chân đi thăm dò về người có công lớn với Hắc Bạch thần cung là Ninh Dạ; sau đó Lạc Cầu Chân phát hiện một bí mật gì đó liên quan tới Thái Âm môn, bị Thái Âm môn chặn giết. Thế nhưng Mộc Khôi tông lại đột nhiên ra tay cứu Lạc Cầu Chân, sau đó Nhạc Tâm Thiện lại “ta không biết Lạc Cầu Chân ở Mộc Khôi tông”.
Như vậy chẳng khác nào chuyện cười, cứ như có một sợi dây vô hình móc nối Nhạc Tâm Thiện và Mộc Khôi tông.
Nhưng trong đó còn một vấn đề.
Hà Sinh Mặc đã lên tiếng hỏi: “Vì sao Mộc Khôi tông lại che chở cho Lạc Cầu Chân?”
Dương Nhạc trả lời: “Theo thuộc hạ điều tra... rất có thể Lạc Cầu Chân chính là Bạch Vũ.”
“Ngươi nói cái gì?”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Mẹ nó!
Cái bô này mà giội xuống, Nhạc Tâm Thiện không thối cũng thành thối.
Nhạc Tâm Thiện la hét: “Không thể nào! Lạc Cầu Chân đã gia nhập thần cung trước khi Thiên Cơ môn bị hủy diệt.”
Trì Vãn Ngưng cười lạnh: “Thiên Cơ môn có Thiên Cơ điện, Côn Lôn kính, Vấn Thiên thuật, tính trước được môn phái sắp diệt vong, cửu tử nhất sinh. Để lưu lại mồi lửa, tân Nhiễm đã có sắp xếp từ trước, cho Bạch Vũ lẻn vào Hắc Bạch thần cung. Đợi tới khi đại điện chủ diệt Thiên Cơ môn, tùy tiện tìm một người thay thế Bạch Vũ là được. Nếu không phải như vậy, vì sao trong trận chiến diệt môn lại có ba người trốn thoát? Đều là vì Tân Nhiễm đã có bố trí từ trước.”
Nhạc Tâm Thiện kêu lên: “Tân Nhiễm bố trí đường hầm.”
“Tức là ngươi cũng thừa nhận bọn họ đã dự liệu được nguy cơ, đúng không?” Trì Vãn Ngưng hỏi ngược lại.
Nhạc Tâm Thiện ngớ người.
Nói vậy cũng không sai, sau khi Thiên Cơ môn diệt vong, Hắc Bạch thần cung kiểm tra dấu vết đã đoán được rất có thể Thiên Cơ môn đã dự liệu được nguy cơ, chẳng qua cuối cùng không có sức chống cự.
Nhưng bây giờ nó lại thành chứng cứ chứng minh Lạc Cầu Chân chính là Bạch Vũ.
Nói theo đạo lý thì Thiên Cơ môn có chuẩn bị thì có cài người vào từ trước cũng hợp lý.
Nhạc Tâm Thiện cả giận nói: “Thiên Cơ môn là bản tọa tự tay tiêu diệt. nếu Lạc Cầu Chân là Bạch Vũ, làm sao bản tọa lại giúp hắn được?”
Trì Vãn Ngưng hừ một tiếng nói: “Điều kiện là khi đó ngươi không biết hắn là Bạch Vũ. Nhưng sau khi ngươi biết, hoặc chính vì nguyên nhân này cộng thêm chuyện Hà Dao khiến trong lòng ngươi có ý xấu, cuối cùng bất đắc dĩ bị Lạc Cầu Chân kéo xuống nước. Mượn tay Lạc Cầu Chân hãm hại Ninh Dạ lại bị hắn từ từ kéo lên thuyền giặc.”
Được.
Lần này cả động cơ lẫn nguyên nhân đều có.
Tất cả đều trùng khớp.
Quả nhiên Hà Sinh Mặc đã nói: “Nhạc Tâm Thiện, ngươi còn gì để nói?”
Nhạc Tâm Thiện thở hồng hộc mấy tiếng: “Chưởng giáo! Ta không cấu kết với Mộc Khôi tông. Trì Vãn Ngưng và Ninh Dạ là loại bụng dạ khó lường, bọn chúng đã chuẩn bị sẵn tất cả, chỉ muốn giá họa cho ta! Nếu không... nếu không làm sao ngươi biết mấy chuyện này?”
Hà Sinh Mặc nhìn sang phía Trì Vãn Ngưng: “Đúng vậy, Trì Vãn Ngưng, ngươi còn chưa nói làm sao ngươi biết mấy chuyện này.”
Trì Vãn Ngưng trả lời: “Những thứ này là Phong điện chủ nói cho ta.”
Phong Đông Lâm?
Mọi người kinh ngạc.
Là hắn?
Nhạc Tâm Thiện cao giọng hét: “Không thể nào!”
Trì Vãn Ngưng cười lạnh: “Nếu không có Phong điện chủ thông báo, làm sao chúng ta biết được chuyện của ngươi. Cũng nhờ Phong điện chủ nhắc nhở nên thời gian này mới tập trung chú ý tới ngươi. Chỉ tiếc là...”
Cô căm hận nói: “Chỉ tiếc là ngươi quá gian xảo, từ đầu đến cuối đều không nắm được chứng cứ trực tiếp chứng minh ngươi thông đồng với kẻ địch. Vốn còn định đợi thêm một thời gian, không ngờ ngươi liên tục hãm hại ta và Ninh Dạ, ép ta không thể không công bố những gì mình đã biết. Ta biết chứng cứ không đủ, không thể làm gì được ngươi, nhưng ít ra cũng không thể để ngươi tiêu dao quá mức được.”
Chứng cứ không đủ?
Trước mắt Nhạc Tâm Thiện tối đen.
Hắn biết mình phiền to rồi.
Bản thân đã rơi vào một cạm bẫy khổng lồ.
Một tấm lưới lớn mà Ninh Dạ đã dệt sẵn.
Tấm lưới này không trực tiếp đối thủ với Nhạc Tâm Thiện mà hạ thủ với những người bên cạnh hắn.
Ôn Tâm Dư, Kim Chấn Lương, Lạc Cầu Chân, mỗi người có liên quan đến hắn. Nhạc Tâm Thiện dám khẳng định bây giờ mà kiểm tra Kim Chấn Lương chắc cũng tra ra vấn đề.