Chương 938 Thời cuộc 1
“Ta muốn tra tấn cả linh hồn của ngươi. Còn tiên thể Vô Cấu đỉnh phong của ngươi, ta sẽ sử dụng cho tốt. Ngươi sẽ trở thành con rối trung thành nhất của ta, chứng kiến ta từ từ báo thù cho Thiên Cơ môn.”
Nói xong y mỉm cười: “Còn bây giờ, đầu tiên ngươi phải thừa nhận mình là người của Mộc Khôi tông, giúp ta loại bỏ triệt để lòng nghi ngờ của lão già Hà Sinh Mặc kia. Sau đó, mới là lúc hành động.”
Một canh giờ sau, cuối cùng Nhạc Tâm Thiện cũng ngừng run rẩy.
Khiên Cơ nghĩ đã dung nhập hoàn toàn vào thân thể hắn.
Từ giờ trở đi, hắn đã không thể thoát khỏi khống chế của Ninh Dạ.
Ninh Dạ đưa một tấm lệnh bài bằng gỗ cho Công Tôn Điệp: “Giao hắn cho nàng đấy.”
Công Tôn Điệp cười duyên: “Con rối Vô Cấu đỉnh phong, thú vị thú vị! Lần này bổn cô nương hành tẩu thiên hạ càng không phải sợ cái gì.”
“Làm chính sự trước đã.” Ninh Dạ giơ ngón tay chọc Công Tôn Điệp một cái.
“Biết rồi.” Công Tôn Điệp tức giận trợn trắng mắt: “Chỉ là điều kiện Nhạc Tâm Thiện công kích Hắc Bạch thần cung thôi, chính thức xác nhận thân phận của hắn thôi? Chuyện nhỏ. ’
Ninh Dạ vốn không để ý tới thân phận của mình, thế nhưng Phong Đông Lâm và Cừu Bất Quân cầu xin khiến Ninh Dạ thay đổi kế hoạch.
Nếu vậy, y nhất định phải bảo vệ thân phận của mình, như vậy tội danh của Nhạc Tâm Thiện cũng bị gắn chắc.
Từ giờ trở đi, mọi thương tổn mà Ninh Dạ gây ra cho Hắc Bạch thần cung đều là Nhạc Tâm Thiện làm.
Mà có Nhạc Tâm Thiện gánh tội thay, thậm chí Ninh Dạ không cần lo về uy hiếp của Mộc Khôi tông: Nếu bây giờ Mộc Khôi tông nhảy ra nói Ninh Dạ là người của bọn họ thì chỉ tổ bị người khác cho là kế ly gián. Nhạc Tâm Thiện đã thừa nhận rồi, các ngươi còn nói linh tinh cái gì? Ngược lại như vậy chứng minh Mộc Khôi tông đang e ngại Ninh Dạ, tăng cường địa vị của Ninh Dạ trong Hắc Bạch thần cung.
Muốn cứu Hắc Bạch thần cung thì phải đối phó với Mộc Khôi tông.
Vì vậy thoát khỏi khống chế của Mộc Khôi tông là bước đầu tiên.
Tiếp theo là lôi kéo trợ thủ.
Ninh Dạ quay đầu lại nói: “Lâm Lang.”
Thân hình Lâm Lang Thiên xuất hiện với vẻ không cam tâm không tình nguyện, nhăn nhó nói: “Có chuyện gì?”
Bây giờ cô nàng này không dám gặp Ninh Dạ, mỗi lần thấy y là lại nhớ lại lời chưởng giáo căn dặn, trong lòng lại lộn tùng phèo.
Ninh Dạ cũng không để ý, trực tiếp nói: “Ta muốn hợp tác với Phượng chưởng giáo, cô có thể chuyển lời giúp không?”
Lâm Lang Thiên tiếp tục nhăn nhó: “Chưởng giáo vốn có ý này, không biết ngươi muốn hợp tác ra sao?”
Ninh Dạ nói: “Đầu tiên ta muốn thống lĩnh Hắc Bạch thần cung, đợi ta nắm được đại quyền, Hắc Bạch thần cung sẽ thay đổi mặt trận, đứng về phía Vạn Hoa cốc.”
Lâm Lang Thiên liếc mắt nhìn y, cũng không lấy làm lạ: “Tốc độ tiến bộ của ngươi nhanh thật nhưng dẫu sao cũng chỉ là Vô Cấu, muốn trở thành chưởng giáo vẫn còn một khoảng cách.”
Ninh Dạ cười nói: “Giết Hà Sinh Mặc đi là được mà.”
Diệt trừ cường giả đỉnh phong của tiên giới mà Ninh Dạ nói nhẹ như mây gió.
Nhưng Lâm Lang Thiên chẳng thấy chấn động nữa, cô nói: “Cho dù như vậy vẫn còn đám người Vệ Xuân Nguyên, Huyết Quỳ Tử, Vạn Thương Sinh.”
Ninh Dạ lắc đầu; “Huyết Quỳ Tử và Vạn Thương Sinh đều là tội nhân tiên giới, không có tư cách thống lĩnh Hắc Bạch thần cung, ngược lại Hắc Bạch thần cung phải đưa ra một câu trả lời cho chuyện ẩn giấu hai người này. Người duy nhất có thể xem xét là Vệ Xuân Nguyên. Nhưng Vệ Xuân Nguyên là nguyên lão, chưa bao giở xử lý công vụ, có thể nói sẽ không nhận chức chưởng giáo.”
Đối với rất nhiều đại lão, làm chưởng giáo không phải chuyện đáng để theo đuổi. Tu hành, cầu thiên đạo mới là mục tiêu.
Ý nghĩa tồn tại duy nhất của các loại trưởng lão nguyên lão chính là rường cột môn phái, chiến đấu khi môn phái lâm nguy.
Chỉ cần Ninh Dạ giải quyết Hà Sinh Mặc, hắn có đại thế trên người, lại từng có cống hiến sinh tồn cho Hắc Bạch thần cung, vì vậy Vệ Xuân Nguyên sẽ không phản đối.
Nói khó nghe hơn nữa, cho dù lúc đó Vệ Xuân Nguyên biết Ninh Dạ là Bạch Vũ, nhưng chỉ cần Ninh Dạ bảo vệ Hắc Bạch thần cung, có lẽ Vệ Xuân Nguyên cũng không dám làm gì.
Đây là đại thế!
Đứng trước đại thế, đối thủ không thể không cúi đầu.
Lâm Lang Thiên thở dài: “Nếu ngươi cảm thấy có thể thì có lẽ có thể thật. Thế thì cụ thể hơn ngươi muốn Vạn Hoa cốc làm gì?”
“Giúp ta đối phó với áp lực từ Cực Chiến đạo và Thánh Vương các.” Ninh Dạ thở dài một tiếng.
Khi ám toán Hắc Bạch thần cung thì rõ là sảng khoái, giờ lại tới phiên mình thu xếp tình hình, ngay cả Ninh Dạ cũng cảm thấy đau đầu.
Sao ban đầu không nghĩ tới sẽ có ngày mình tranh thủ chức vị chưởng giáo Hắc Bạch thần cung?
Lâm Lang Thiênkinh ngạc: “Cực Chiến đạo? Thánh Vương các? Chẳng lẽ không phải là Mộc Khôi tông?”