← Quay lại trang sách

Chương 960 Dẫn dắt 1

Ninh Dạ cũng không vội, y biết điểm quan trọng nhất trong chuyện này là tu vi.

Suy nghĩ truyền thống không dễ thay đổi, để một đám đại lão Vô Cấu trung kỳ, hậu kỳ thậm chí đỉnh phong cúi đầu với một tiền bối, đúng là làm khó bọn họ.

Vì vậy Ninh Dạ chỉ giữ liên lạc, chứ tập trung công sức vào tu sĩ Vạn Pháp.

Vô Cấu quá ít, với tu vi hiện giờ của y thì không chắc chắn có thể giúp người ta thăng cấp lên Niết Bàn. Thế nhưng Vạn Pháp thì khác.

Đường đường Hắc Bạch thần cung, có thể bốc được cả nắm Vạn Pháp đỉnh phong.

Nếu dùng Cấn Tự Bí thăng cấp những người này lên cảnh giới Vô Cấu, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Hắc Bạch thần cung có thể thêm được tới hai mươi vị Thiên Cương.

Đương nhiên Ninh Dạ sẽ không làm vậy, như thế quá lộ liễu, khác nào nói với mọi người ta chính là Bạch Vũ.

Nhưng có thể bí mật thăng cấp cho một số người.

❖ ❖ ❖

“Huyết Sát Nhân Đồ - Quy Thiên Sầu thì sao? Mấy hôm trước đã biểu đạt lòng trung thành với ta.” Trong Vị Ương phủ, Trì Vãn Ngưng cầm một tờ tài liệu về tu sĩ Vạn Pháp của Hắc Bạch thần cung, hỏi Ninh Dạ.

Ninh Dạ đang hưởng thụ Lâm Lang Thiên bóp vai, người sau tức giận, vừa tận tâm hầu hạ vừa nhỏ giọng oán hận, đại ý cũng chỉ là ta đường đường Cửu Thiên Huyền Nữ mà chỉ có thể bóp vai cho ngươi.

Ninh Dạ trả lời: “Tứ Cửu Nhân Ma thế hệ trước tâm tính quá ác, giết chóc vô số, không phải loại tốt lành gì. Nhận thì nhận, nhưng thăng cấp thì miễn đi. Người như thế mà lên Vô Cấu, không khéo lại có cả đống người trong thiên hạ gặp xui xẻo. Hiếm khi thấy hắn chuyên tâm tu hành để xung kích Vô Cấu, cứ để hắn ngoan ngoãn đợi đi.”

“Thế thì ai đây? Tru Tâm Tà Vương - Hạ Trung Đường?” Trì Vãn Ngưng hỏi lại.

“Ha ha, Lâm Lang, đây là ông chủ của Thiên Tú các nhà các ngươi đấy.” Ninh Dạ cười phá lên.

Lâm Lang Thiên nhếch mép: “Chẳng qua chỉ là kẻ bị lợi dụng yểm hộ mà thôi, có phải người của Vạn Hoa cốc chúng ta đâu. Hắn cũng chẳng phải loại tốt lành gì, háo sắc như mạng. ’

“Nhưng không phải cưỡng ép. Thời đại này không cưỡng ép đã coi là người tốt rồi.”

Tru Tâm Tà Vương tham hoa háo sắc, lừa gạt tình cảm, thường đùa bỡn xong là quăng bỏ người ta, đúng là loại nam nhân cặn bã, nhưng được cái không thích giết chóc, cũng không thích cưỡng ép.

Người ta dùng phong độ thực lực tiền tài đùa bỡn nữ giới, trong thời đại này đã là người tốt.

Đương nhiên chắc chắn nữ giới không thấy vậy.

Khổ nỗi bây giờ là Ninh Dạ nhận người.

Tiêu chuẩn của y chỉ là ngươi không cướp đoạt cưỡng ép, thế thì nhận được là nhận tất. Hết cách rồi, nếu đặt giới hạn đạo đức cho tu sĩ của thế giới này cao hơn, thế thì y đừng hòng nhận được một ai: trên tay ai chẳng có chút tội lỗi?

Trong tay Trương Liệt Cuồng còn có cả đống người vô tội nữa là.

Lâm Lang Thiên bất mãn hừ một tiếng.

“Thế người này thì sao? Tam Tuyệt Quân Tử - Thường Thư Thành? ’

Ninh Dạ vui vẻ: “Đây là bằng hữu cũ đấy, được, được đấy. Nhưng đầu tiên phải dùng thử một thời gian, xác nhận lòng trung thành đã.”

Thường Thư Thành thì không có tiếng xấu gì, người này xuất thân thư sinh, phẩm tính rất tốt, lại không thích gây chuyện, trong Hắc Bạch thần cung cũng có tiếng tốt. Sau khi Thái Âm môn thuê Đông Phong quan, hắn tạm thời thất nghiệp, trở về Cửu Cung sơn.

Ninh Dạ cầm bút lên, tiện tay khoanh tròn vài cái rồi nói: “Chọn mấy người này đi. Đầu tiên cứ quan sát nửa năm một năm, lát nữa cho họ ít nhiệm vụ, thử lòng trung thành, nếu thấy dùng được thì gọi tới giúp họ đột phá.”

Nói xong câu này, trong lòng Ninh Dạ cũng cảm thấy tự đắc.

Năm xưa lúc còn yếu, chỉ có thể nhận nhiệm vụ của môn phái đổi lấy lợi ích, bây giờ cuối cùng mình cũng tới mức có thể phát nhiệm vụ.

Các đệ tử đắc chí vì hoàn thành nhiệm vụ nhận khen thưởng, lại không biết lãnh lương đâu sướng bằng phát lương?

“Đúng rồi. Còn một thời gian nữa thì Tiểu Diệp mới đạt tới đỉnh phong. Mấy ngày nữa cô ấy định mượn cớ đi vân du, vào trong đạo cảnh Tuyền Cơ tu hành.”

“Nên làm vậy từ lâu rồi, trong số đồng môn chỉ còn lại sư tỷ thôi, cũng phải giúp sư tỷ thăng cấp nhanh nhanh một chút.” Ninh Dạ lập tức đồng ý: “Ngoài ra thông báo cho Thanh Lâm sư huynh và bọn Tiểu Diệp, đừng tập trung vào tu hành quá, cũng phải lôi kéo một số người về phe mình.”

“Sao nào? Khống chế một Hắc Bạch thần cung còn chưa đủ, còn muốn khống chế cả Hạo Thiên môn và Thái Âm môn?” Trì Vãn Ngưng vui vẻ hỏi.

“Ai mà biết được. Nếu có cơ hội ta sẽ thử một lần.” Ninh Dạ không buồn để ý đáp.

Lâm Lang Thiên nói: “Vạn Hoa cốc cũng có không ít đệ tử là Vạn Pháp đỉnh phong nhưng không đột phá được. Hay là ngươi giúp họ một tay? ’

“Ta có thể giúp nhưng ai được ta giúp thăng cấp thì sau này muốn đột phá không thể thoát khỏi ta. Ngươi có chắc muốn để trụ cột trung lưu trong tương lai của Vạn Hoa cốc rơi vào vòng khống chế của ta không?”