← Quay lại trang sách

Chương 959 Thăng chức 4

Vì vậy đừng nói đại điện chủ, cho dù là chức vị chưởng giáo cũng chưa chắc đã khiến hắn từ bỏ cái ghế Nam Sứ.

Chính vì vậy hắn không ngại đứng lên ủng hộ đổi lại một số lợi ích.

Thấy Thành Tự Lệ đánh mắt cho mình, Vu Vô Cữu ho nhẹ một cái: “Ninh Dạ đúng là không tệ, nhưng thâm niên hơi ngắn. Thật ra ngoài chức vụ đại điện chủ, bây giờ trong thần cung còn có nhị sứ và Bạch Điện còn trống...”

Nghe hắn nói vậy, Vạn Pháp Lão Tổ hừ một tiếng.

Tây Phong Tử chết rồi, chỗ trống ở Bạch Diện tạm thời do Vạn Pháp Lão Tổ tiếp nhận, nhưng chỉ là tạm thời, chưa chuyển giao chính thức.

Mấy vị lão tổ trong thần cung tính cách nhàn tản, không thích quản lý. Khi còn tại vị, Vạn Pháp Lão Tổ thường không quản lý Bạch Điện, chỉ nhận bổng lộc; nhưng nếu bảo hắn nhường lại chức điện chủ Bạch Điện, hắn lại không muốn.

Ninh Dạ làm việc rất tốt, nhưng người làm việc tốt như vậy thích hợp làm thuộc hạ chứ không thích hợp làm lãnh đạo.

Dù sao trong Thiên Cương thì Ninh Dạ cũng chỉ là người mới nhưng lại lập công quá lớn. Vạn Pháp Lão Tổ biết mình không giữ nổi chức, người có năng lực cao như vậy cũng không không thích hợp làm thuộc hạ cho hắn, vì vậy hắn chỉ có thể ngồi yên không nói gì, chỉ thổi râu trừng mắt, thể hiện là ta không thích cách nói của Vu Vô Cữu.

Phong Đông Lâm lại không nói gì nữa, vị trí của hắn bây giờ không nên thể hiện cấp thiết quá mức, nếu không rất dễ bị quy chụp là Ninh Dạ tẩy não. Hắn thản nhiên nói: “Không sao, ta cũng chỉ đề nghị thôi. Các vị khác thấy sao?”

Thiên Thủ Lão Tổ nói: “Ta cũng cảm thấy hai khu vực đông và bắc đang thiếu đại quan, nếu Ninh Dạ trấn thủ có thể giữ vững một phương.”

Ha ha, thế là cảm thấy nguy cơ của Hắc Bạch thần cung đã qua nên định qua cầu rút ván à?

Cũng may thỏa thuận giữa ông đây và Mộc Khôi tông còn chưa để lộ, bây giờ Mộc Khôi tông vẫn là uy hiếp.

Chỉ cần là uy hiếp, thế thì bọn họ không thể không xem xét.

Quả nhiên Thiên Tàn Lão Tổ đã lên tiếng: “Vấn đề hiện tại không phải là được mất một phương mà là nỗi lo của môn phái. Chưởng giáo, ta nghe nói lần trước Mộc Khôi tông tập kích, hình như đã tìm hiểu được một số chuyện cơ mật của phái ta?”

Sắc mặt Hà Sinh Mặc lập tức trầm xuống.

Ngày hôm đó chuyện Ninh Dạ trở thành đại điện chủ chính thức tuyên bố cho thiên hạ.

Hiển nhiên, lại khiến giới tu hành kinh ngạc.

Nhưng đã hai ba lần có tin tức khiến mọi người kinh ngạc, cho nên cũng mất cảm giác.

Thời gian vừa rồi Ninh Dạ khiến mọi người “bất ngờ” quá nhiều lần, vì vậy mọi người cũng quen dần.

Huống chi bọn họ biết Ninh Dạ chỉ nhận chức lúc lâm nguy, nói thẳng ra là dọn rác.

Vì vậy không ít người mang tâm lý xem trò hay, muốn xem Ninh Dạ thu dọn ra sao.

Nhưng kết quả khiến bọn họ giật nảy mình.

Huyết Quỳ Tử và Vạn Thương Sinh, tuy chấn động thiên hạ, nhưng kết cục lại ngoài dự liệu của mọi người, không có gì xảy ra tiếp theo.

Các đại môn phái khí thế hùng hổ chạy tới gây sự với Hắc Bạch thần cung, nhưng cuối cùng chỉ có hùng hổ lúc đầu chứ chẳng có hành động gì.

Đương nhiên, thực ra cũng có hành động, chẳng qua Ninh Dạ từ từ phá giải, cái này thì không ai nói ra.

Mà một tháng sau khi Ninh Dạ kế nhiệm chức vụ đại điện chủ, y bí mật đi sứ Mộc Khôi tông.

Do đã thỏa thuận trước với đám người Âm Vô Cữu, vì vậy lần đi sứ này chỉ là giả bộ. Nhưng Ninh Dạ cũng không khách khí, sau khi về trực tiếp thay Mộc Khôi tông giở công phu sư tử ngoạm, đòi cả đống tài nguyên, cũng thề lên thề xuống đây là kết quả nỗ lực của ta.

Đương nhiên, những tài nguyên này đều rơi vào túi Ninh Dạ.

Có những thứ này, Ninh Dạ cũng chính thức khởi động kế hoạch mở rộng thế lực của mình trong Hắc Bạch thần cung.

Đầu tiên là mấy vị Thiên Cương.

Trong cuộc họp nội điện lần trước, Ninh Dạ đã biết ai là bằng hữu, ai là kẻ địch.

Thành Tự Lệ, Vu Vô Cữu là kẻ địch, không cần lôi kéo: Dẫu sao cũng phải có vài đối thủ làm đá kê chân.

Cừu Bất Quân, Phong Đông Lâm và người mình, không cần lôi kéo.

Vì vậy chỉ còn lại Vạn Pháp Lão Tổ, Thiên Thủ Lão Tổ, Ma Âm Lão Tổ, Thiên Tàn Lão Tổ, bốn vị.

Trong đó Ma Âm Lão Tổ và Thiên Tàn Lão Tổ không ham muốn quyền thế, một lòng tu hành, thành ra khó mà lôi kéo. Ngược lại Vạn Pháp Lão Tổ và Thiên Thủ Lão Tổ dễ lôi kéo hơn một chút, nhưng chẳng qua vì hai vị lão tổ này coi lợi ích là trên hết, cho dù có lôi kéo thì độ trung thành cũng chỉ có hạn.

Lúc rảnh rỗi là Ninh Dạ đưa một số quà cáp tới cho bốn vị lão tổ, lĩnh giáo tu vi một chút, cố gắng kết giao. Mọi người hiểu suy nghĩ của y nên cũng không có nhiều mâu thuẫn, nhưng chạm tới chỗ thế nhưng chốt là cười ha hả, hiển nhiên không dễ bị lay động.