Chương 964 Nguyên thần dị động 2
Nếu không chắc chắn bọn họ sẽ không để Ninh Dạ được hưởng lợi như vậy.
Thứ này là bảo vật tu hành của cảnh giới thứ sáu, nếu kiếm đủ, phối hợp với đạo cảnh Tuyền Cơ, thăng cấp lên cảnh giới thứ sáu không còn là vấn đề.
Được rồi, giờ mới là cảnh giới Vô Cấu, vẫn còn sớm lắm. Ninh Dạ cũng không vội.
Nhưng mong muốn thu thập đủ di vật thánh nhân của y càng mãnh liệt.
Y nói với Công Tôn Điệp: “Lần này nàng làm tốt lắm. Xem ra kết hợp di vật thánh nhân sẽ có tác dụng rất lớn, chẳng qua các phái đều có tâm tư riêng, không cách nào tập hợp lại. Nếu chúng ta cứ điều tra rõ ràng vị trí của di vật thánh nhân đã, sau đó mới nghĩ cách đoạt lấy. Chuyện này không thể hỏi Hà Sinh Mặc được, còn phải nhờ nàng nghĩ cách.”
Công Tôn Điệp được giao trọng trách, hết sức vui vẻ: “Yên tâm đi, thật ra lúc trước ta đã tìm hiểu gần hết rồi. Thật ra có không ít di vật thánh nhân, nhưng có nhiều món không rõ giá trị. Có những món lúc đầu được coi là bảo vật, kết quả nghiên cứu mấy trăm năm không có thành quả gì nên bị vứt đi như giày rách. Bây giờ đã qua nhiều năm, cũng có không ít món bị đẩy ra ngoài. Vì vậy tới giờ di vật thánh nhân không phải đồ riêng của thất đại môn phái mà không ít môn phái nhỏ cũng có. Chúng ta cứ ra tay với những môn phái nhỏ trước đã.”
Ninh Dạ híp mắt nói: “Cũng là ý hay, đằng nào cũng phải thống nhất thế lực, hay là coi dùng nó làm thời cơ.”
Công Tôn Điệp che miệng cười: “Ta thích nhất là đi trộm bảo bối đấy.”
Ninh Dạ liếc nhìn cô: “Bây giờ tốt xấu gì nàng cũng là Vô Cấu, chú ý thân phận một chút, đừng có hơi một tí là nghĩ tới chuyện ăn trộm có được không?”
“Không trộm thì lấy sao được?” Công Tôn Điệp đáp thẳng thừng.
Ninh Dạ hừ một tiếng: “Bậc đại nhân phải có tác phong của bậc đại nhân, bây giờ Ninh Dạ ta muốn cái gì còn phải ăn trộm hay sao?”
Công Tôn Điệp cười ha hả: “Đúng vậy, đúng vậy! Cuối cùng Ninh đại điện chủ của chúng ta cũng để lộ răng nanh. Hì hì!”
“Cũng không phải cướp.” Ninh Dạ cũng bó tay với cô: “Là gián điệp, là làm ăn!”
“Chàng định làm ăn à?”
“Đúng, một là vì mình, hai là vì danh.” Ninh Dạ gật đầu: “Ở vị trí nào thì mưu tính chuyện ở vị trí đó. Trong quá khứ ta luôn hận tiên nhân không ra gì, muốn ngăn cách tiên phàm. Nhưng trước đây ta chưa bao giờ suy nghĩ mình phải làm gì. Bây giờ đại thù đã được báo, tích lũy mười năm, quyền thế vững chắc, cũng đến lúc nên đưa ra một số yêu cầu đối với bản thân, thế mới không phụ tấm lòng này.”
Hè đi đông tới, chớp mắt đã qua mấy lần xuân thu.
Năm nay Mặc Châu thu hoạch cực tốt, mưa thuận gió hòa.
Mưa thuận gió hòa là vì rốt cuộc các tu sĩ cũng làm chính sự.
Đại điện chủ đặt ra quy củ nghiêm ngặt, tu sĩ các nơi phải điều tiết thủy lợi, gia tăng sản lượng nông nghiệp. Vì chuyện này mà còn bố trí tu sĩ chuyên giám sát, chia ra xem xét tu sĩ quản lý các nơi, không để họ ngồi không ăn bám.
Thật ra có một số chuyện vốn không phức tạp đến thế.
Năm xưa tu hành giới muốn điều tiết quan hệ giữa tiên nhân và phàm nhân nên cũng từng lập ra rất nhiều quy củ. Chẳng qua tiên nhân cường đại, rất nhiều quy củ chỉ là hình thức.
Chỉ riêng chuyện điều tiết mưa gió đã có vô số tu sĩ có chức vụ chứ không chịu trách nhiệm, khiến cho cứ lâu lâu lại có tai họa như hạn hán ngập lụt phát sinh.
Nhưng bây giờ Ninh Dạ thượng vị, sau khi ổn định lại quan hệ giữa các châu, y lại từ từ nâng đỡ thế lực của bản thân, cũng bắt đầu xử lý chuyện nội chính.
Việc quan trọng nhất không phải đưa ra chính sách gì mà là tổ chức một đợt giám sát chức trách trên quy mô lớn, trục xuất tất cả những tu sĩ lười biếng thất trách, tiện thể cài người của mình vào.
Điều này cũng khiến hành động của Ninh Dạ giống hệt một lần củng cố quyền thế, mượn danh chấn chỉnh tác phong để trắng trợn bài xích thế lực khác.
Hơn nữa chuyện thất trách dễ tra hơn tham ô, hầu như tra cái là chuẩn, kết quả là chỉ vài năm sau tu sĩ các nơi trong Hắc Bạch thần cung đã thay máu một loạt.
Những tu sĩ ngồi không ăn bám bị bắt đi, thay vào đó là những người mà Ninh Dạ bồi dưỡng trong quá khứ, tu sĩ cũ cũng không nhàn rỗi mà được bố trí vào Hắc Điện, tiến hành phòng vệ an toàn các nơi theo chức trách.
Là điển hình cho loại công việc nguy hiểm thì nhiều mà lợi ích thì ít.
Chuyện này khiến rất nhiều tu sĩ oán hận.
Nhưng xưa nay
Sau khi hoàn thành chuyện này, Ninh Dạ lại dốc sức tăng cường kinh doanh, khích lệ thương mại.