← Quay lại trang sách

Chương 981 Tra xét 2

“Đối với người kia, ngươi chỉ là một công cụ, tất cả những gì ngươi trải qua đều là hư ảo, ngươi có cam tâm không?”

Ý thức của Nhan Tiểu Bảo xuất hiện vẻ đau xót, gầm thét nhưng không tạo ra được tiếng động nào.

“Thế thì nói cho ta biết, chân tướng về lão già kia.”

Nhan Tiểu Bảo há miệng, nhưng nói không ra lời, đột nhiên điểm sáng tan rã, hóa thành một bức tranh.

Là một lão già bay ngang qua bầu trời, hạ xuống bên cạnh một khối Ngọc Cơ thạch trắng noãn, nhìn tảng đá, gật đầu nói: “Không tệ không tệ, rất thích hợp để làm việc cho ta.”

Nói xong tự chém một tay, máu thịt hòa vào tảng đá, vì vậy tảng Ngọc Cơ thạch này vặn vẹo biến hóa, từ từ trở thành hình người, biến thành hình dạng Nhan Tiểu Bảo, đưa mắt nhìn quanh, ngơ ngơ ngác ngác.

Lão già quát lớn một tiếng: “Thằng ngốc này! Còn không tỉnh lại!”

Sau đó lại giơ chỉ ấn xuống.

Ánh mắt Nhan Tiểu Bảo mê man, gọi một tiếng “sư phụ” rồi quỳ sụp xuống.

“Quả thế.” Ninh Dạ cũng không lấy làm lạ: “Tức là tuy ngươi do hắn sáng tạo ra nhưng thực ra ngươi chính là hắn, hắn chính là ngươi. Hắn dùng một phần ý thức của bản thân tạo ra ngươi... Hắn mới là Nhan Tiểu Bảo.”

Nhan Tiểu Bảo kia ngửa đầu lên trời phát ra tiếng hét không cam lòng, không chịu được đả kích này, lập tức tiêu tan.

Ninh Dạ vung tay lên, ý thức còn sót lại của Nhan Tiểu Bảo đã dung nhập vào Tạo Hóa thần tọa.

Ý thức không quan trọng, quan trọng là đạo tắc tạo hóa mà ý thức này ngưng tự thành.

Sau khi dung nhập, đạo đồ trên thần tọa đột nhiên xuất hiện thêm một mảng lớn, chỉ trong chốc lát mà thu hoạch lớn hơn bất cứ mảnh vỡ nào khác.

Trì Vãn Ngưng thấy vậy kinh hãi: “Chàng nói lão già kia chính là Nhan Tiểu Bảo? Thế chẳng phải lão ta tự hại mình à?”

“Đúng vậy đấy. Đủ ác chưa?” Ninh Dạ cười nói: “Muốn làm đại sự, không chỉ ác với kẻ địch mà còn phải ác với chính mình. Không tệ, hay cho một chiêu ma thuật trí mạng.”

Ninh Dạ bắt đầu cười khà khà.

Kiếp trước Ninh Dạ từng xem một bộ phim tên là Ma Thuật Trí Mạng, trong đó có ma thuật sư dùng thủ pháp nhân bản tự hại mình.

Không ngờ kiếp này lại gặp thủ đoạn tương tự.

“Quả nhiên đạo tắc tinh thâm vượt xa bình thường, chỉ có thể là đạo của Thánh Nhân.” Trì Vãn Ngưng chỉ nhìn mức độ tăng trưởng của Tạo Hóa thần tọa là biết căn cơ đạo tắc trong đó cực kỳ thâm hậu, đúng là mạnh hơn Thiên Cơ điện.

Cái này cũng khó trách, năm xưa khi Thiên Cơ môn chế tạo Thiên Cơ điện, cường giả đều là cảnh giới thứ sáu, Thánh Nhân kia lại là cảnh giới thứ bảy.

Sau năm cảnh giới đầu là phải so sánh về đạo.

Trì Vãn Ngưng chỉ trầm trồ, còn Ninh Dạ lại có cảm thụ khác biệt.

Y nhìn Tạo Hóa thần tọa, gật đầu: “Quả nhiên. Cũng như đọc sách, ban đầu chỉ là học được tri thức, chính là ngộ đạo; sau đó tới vận dụng tri thức chính là tu đạo; nhưng tới cuối cùng nếu có thể vận dụng những kiến thức này mở ra lĩnh vực này, trở thành tôn sư, mới là chứng đạo. Tu tiên giả lớn lối, động chút là thiên hạ vô pháp, chứng đạo vô cực, tuy không có nghĩa là hiện tại đã có thực lực như vậy nhưng đại biểu cho mục tiêu trong tương lai. Đạo về tạo hóa... tạo hóa chân chính... đây mới thật là tạo hóa!”

Trong lòng cực kỳ vui mừng.

Đối với y mà nói, thu hoạch trong thời khắc này không chỉ là Tạo Hóa thần tọa tăng cường, càng quan trọng hơn là hiểu rõ con đường tương lai.

Mấy năm qua, tuy y ngộ đạo nhiều nhưng trước sau vẫn không tiến bộ. Đương nhiên cũng có nguyên nhân là tu vi của y không đủ, nhưng còn vấn đề là y thấy mê man về con đường phía trước. Dù sao Trường Thanh giới cũng chỉ có năm cảnh giới, mà năm cảnh giới này chỉ là giai đoạn ngộ đạo. Sau khi Niết Bàn ắt phải ngộ đạo, đây chẳng qua chỉ là một ngưỡng cửa.

Còn Ninh Dạ đã ngộ đạo từ lâu, cũng như học sinh trung học học trước chương trình đại học, cũng không có gì là lạ. Nhưng chỉ cần chưa bước vào ngưỡng cửa đại học, y không được vào khu thí nghiệm.

Nhưng có thật là không được không?

Cái này thì chưa chắc!

Theo lý thuyết, nếu mình có đủ tiền của, có thể tự xây riêng cho mình một phòng thí nghiệm.

Việc tu đạo cũng vậy.

Chẳng qua trước đây Ninh Dạ không biết nên xây dựng cái “phòng thí nghiệm” này như thế nào.

Nhưng bây giờ sau khi Tạo Hóa thần tọa tăng cường, cuối cùng y cũng hiểu.

Chính là bản thân đạo cảnh Tuyền Cơ!

Cái gọi là đột phá cảnh giới thứ sáu của cái đạo cảnh này, hóa ra tác dụng thật sự là dùng để tu đạo hạnh.

Lúc trước Ninh Dạ chỉ dùng nó để tu hành, đúng là lãng phí.

Đương nhiên chuyện này cũng không thể trách y được, dù sao khi đó tu vi của y còn chưa đủ, nội tình còn thấp.

Nhưng bây giờ y đã đạt tới cảnh giới Vô Cấu, thật ra đã có tư cách chạm trước vào tầng cấp tu đạo.