← Quay lại trang sách

Chương 988 Tìm đường sống trong kẽ hở 2

Thành Tự Lệ đọc thư xong mừng húm.

Mấy năm nay hắn trấn thủ khu vực phía đông, thật ra cũng thấy nghi ngờ về Đông Phong quan, khổ nỗi không có chứng cứ.

Bây giờ Vân Tuyệt môn tự dâng tin tức này lên, thế thì hắn không cần khách khí nữa, trực tiếp gửi thư chất vấn Thái Âm môn.

Thái Âm môn cũng thẳng thắn, trực tiếp nói rõ sự việc, thừa nhận mình sai, cũng biểu thị sẽ lập tức thu hồi Đông Phong quan, bù đắp sai lầm.

Nhưng Thành Tự Lệ đâu chịu dừng tay như vậy.

Có muốn thu hồi cũng không phải các ngươi thu hồi!

Ông đây tự thu hồi.

Vì vậy hắn trực tiếp lên tiếng nghiêm khắc: Giao dịch là giao dịch, các ngươi đã giao dịch Đông Phong quan với Vân Tuyệt môn, làm ăn phải giữ chữ tín, nếu đã nói trao đổi trăm năm thế thì thiếu một năm cũng không được. Từ giờ trở đi người của Thái Âm môn phải lập tức rút khỏi Đông Phong quan, trở lại Vân Tuyệt cổ địa.

Còn Đông Phong quan thì ông đây tự cướp từ tay Vân Tuyệt môn.

Không sai, hắn muốn mượn cơ hội này thu hồi Đông Phong quan.

Thái Âm môn nghe tin xong lại cuống lên, sao lại như vậy được? Đương nhiên là kiên quyết không đồng ý.

Thế là hai bên nảy sinh tranh chấp.

Còn Mộc Khôi tông thì choáng váng.

Vốn là Thái Âm môn phát hiện Vân Tuyệt bí cảnh là giả, bọn họ đã luống cuống, khổ nỗi danh nghĩa không thuộc về mình, thật sự không thể ra tay can thiệp, cho nên muốn nhân cơ hội này tạo áp lực cho Vân Tuyệt môn và Ninh Dạ.

Không ngờ Ninh Dạ buông tay bỏ mặc, Thành Tự Lệ lại bị kéo vào, còn Thư Vô Ninh? Dứt khoát biến thành nữ nhân yếu đuối, suốt ngày khóc lóc sướt mướt nói ta cũng chẳng có cách nào, thế nhưng Mộc Khôi tông đưa điều kiện thì chẳng chấp nhận cái nào.

Cứ như vậy, lại hóa chuyện vui lớn, ngược lại biến thành Thái Âm môn kiên quyết muốn đối phó với Vân Tuyệt môn, Thành Tự Lệ lại liều mình bảo vệ bọn họ.

Tuy Vân Tuyệt môn không cường đại bằng Thái Âm môn, nhưng mấy năm nay họ mới là người nắm giữ Đông Phong quan. Thực quyền nằm trong tay Vân Tuyệt môn, tại Đông Phong quan thì cả nhân lực, vật lực, khống chế mấu chốt, lực ảnh hưởng, Thái Âm môn đều không bằng Vân Tuyệt môn. Nếu Thái Âm môn không phái cường giả tới, thế thì không cách nào đuổi bọn họ đi.

Mà Thành Tự Lệ xuất hiện, trực tiếp đẩy vấn đề thăng cấp thành tranh chấp giữa hai đại phái đồng minh, thành ra trước khi Thái Âm môn giải quyết được Thành Tự Lệ thì cũng không tiện phái người cướp đoạt. Khổ nỗi chuyện Thiết Vương mới diễn ra không lâu, Thái Âm môn cũng nợ Ninh Dạ một ân tình, bọn họ không chắc chắn về thái độ của Ninh Dạ trong chuyện này, trong lúc nhất thời cũng không dám mạnh tay, kết quả cục diện lại bế tắc.

Còn đối với Thành Tự Lệ, Thái Âm môn không buông tay, hắn cũng không tiện cướp lại Đông Phong quan.

Thế là hai bên cứ thế cãi vã ầm ĩ, Vân Tuyệt môn đứng trong vòng xoáy, còn Mộc Khôi tông từ đứng phía sau thành ra đứng ngoài, nhìn hai bên tranh chấp.

Đương nhiên Thành Tự Lệ không thể dựa vào sức mình mình mà ép lui Thái Âm môn được, cũng lập tức đưa tin cho Hà Sinh Mặc.

Hà Sinh Mặc cũng nghe nói về chuyện Đông Phong quan, sau khi biết tin cũng không quá kinh ngạc, chỉ gọi Ninh Dạ tới hỏi han một phen.

Lúc biết được chuyện này, Ninh Dạ cũng ngạc nhiên.

Nha đầu này đước lắm, lại đi kéo Thành Tự Lệ xuống nước.

Chuyện này khiến Ninh Dạ khá thỏa mãn.

Y thỏa mãn không chỉ vì Thư Vô Ninh tính toán chính xác tâm tư của Thành Tự Lệ, quan trọng hơn nữa là Thư Vô Ninh không chọn cách ngả về phía Mộc Khôi tông mà chọn tự mình giải quyết, đi theo con đường tìm đường sống trong kẽ hở.

Đây là con đường còn tốt hơn Ninh Dạ mong muốn.

Đây mới là chưởng giáo hợp lệ!

Khoảnh khắc đó, Ninh Dạ đọc tin rồi thầm thở dài một tiếng: “Nha đầu này xuất sư rồi.”

Thậm chí khi Hà Sinh Mặc hỏi y rốt cuộc nên làm thế nào, Ninh Dạ phải mất nửa ngày mới khôi phục tinh thần.

Sau đó y cười nói: “Thú vị, thật quá thú vị.”

Hà Sinh Mặc hơi giận: “Nói vậy là sao? ’

Lúc này Ninh Dạ mới nói: “Thành Đông Sứ muốn thu hồi Đông Phong quan trước thời hạn, suy nghĩ này rất tốt nhưng cách làm thì hơi nóng vội. Tuy việc này là Thái Âm môn đuối lý trước, nhưng chuyện trong thiên hạ đâu phải một chữ lý là giải quyết được. Dẫu sao Thái Âm môn cũng là đồng minh, đôi bên đều làm chuyện có lỗi với đối phương. Bọn họ có Đông Phong quan, chuyện Thiết Vương, chúng ta có nỗi khó xử về Huyết Quỳ Tử và Vạn Thương Sinh, coi như hòa hòa nhau.”

Hà Sinh Mặc tức giận nói: “Ta không muốn hòa nhau.”

“Nhưng có lúc hòa nhau chính là kết cục tốt đẹp nhất.”

“Hả?” Hà Sinh Mặc ngẩn người: “Ngươi nói vậy là sao?”

Ninh Dạ bèn nói: “Bây giờ tình hình của Đông Phong quan rất đặc biệt, quyền chủ nhân là ở chúng ta, quyền thuê là của Thái Âm môn, người khống chế thực tế lại là Vân Tuyệt môn.”