Chương 987 Tìm đường sống trong kẽ hở 1
Chẳng qua chỉ là lý do mà thôi.
Người muốn để mình tự đối mặt với mọi chuyện!
Nghĩ tới đây, Thư Vô Ninh lại bình tĩnh lại.
Cô lẩm bẩm: “Sư phụ từng nói, thân là người làm đại sự, tối kỵ là nhìn trước ngó sau, đã là chưởng giáo thì phải có suy nghĩ của mình chứ đừng lo nghĩ quá nhiều về kẻ khác. Làm chuyện cần làm, đưa mắt nhìn về xa xôi, đặt chân vào chuyện trước mắt mới là chính đạo. Thử thách cũng được, tuyệt tình cũng thế, bây giờ ta vẫn là chưởng giáo của Vân Tuyệt môn. Chuyện ta nên làm cũng phải là cho Vân Tuyệt môn chứ không phải cứ suy nghĩ xem sư phụ nghĩ ra sao. Nếu ta đưa ra bất cứ quyết định gì cũng phải nghĩ tới sư phụ... Có lẽ người cũng cảm thấy ta vô dụng?”
Nghe cô nói vậy, Lý Nhất Phượng khẽ mỉm cười.
Cô biết, ít nhất lúc này Thư Vô Ninh đã điều chỉnh tâm lý xong.
Nói lại thì đây đúng là công lao của Thư Lang.
Trong mắt hắn chỉ có Thư Vô Ninh, không có Ninh Dạ, chính vì vậy không hề để ý tới suy nghĩ của Ninh Dạ, ngược lại khoảnh khắc này lại nhảy khỏi lối mòn tư duy.
Làm chuyện cần làm, đừng lo lắng quá nhiều!
Vấn đề của mình thì tự mình nghĩ cách giải quyết.
Thời khắc này Thư Vô Ninh thầm tỉnh ngộ, không suy nghĩ tới chuyện Ninh Dạ tính toán ra sao nữa, trí tuệ trở lại đỉnh cao. Cô nhanh chóng suy nghĩ rồi nói: “Cho dù cầu cứu Mộc Khôi tông đi nữa, chưa chắc Mộc Khôi tông đã ra tay hỗ trợ, có giúp cũng không được bao nhiêu. Thứ nhất là không chiếm lý, không có cớ xuất binh. Thứ hai chắc chắn bọn họ sẽ giở công phu sư tử ngoạm, không khéo còn mượn cơ hội thôn tính chúng ta. Bây giờ sư phụ đã bỏ mặc ta tự xử lý, nếu ta dấn thân vào Mộc Khôi tông, chẳng hóa ra...”
Cô định nói “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa” nhưng lại thấy cách nói này không thích hợp, trong lúc nhất thời không tìm được từ ngữ nào, bèn nói: “Khó khăn lắm mới được tự do, tương lai Vân Tuyệt môn muốn trở thành Thiên Cơ môn thì không thể trở thành phụ thuộc, không thể ăn nhờ ở đậu được. Nếu không có năng lực tự đối mặt với nguy cơ, thế thì vĩnh viễn không thể tự cường.”
“Nhưng chúng ta là môn phái nhỏ, chỉ dựa vào mình mình rất khó qua cửa này.” Lâm Gù lo lắng nói.
“Không phụ thuộc không có nghĩa là không thể mượn lực.” Thư Vô Ninh nói: “Sư phụ đã làm cho ta thấy, chúng ta phải học cách sinh sống trong kẽ hở. Có thể mượn lực Mộc Khôi tông chứ không thể dựa dẫm, ngoài bọn họ ra còn phải cầu viện theo hướng khác, như vậy mới có thể xoay trái xoay phải, tăng cường bản thân.”
“Theo hướng nào?” Mọi người cùng hỏi.
Ánh mắt Thư Vô Ninh lóe sáng: “Trên danh nghĩa thì Đông Phong quan là của Thái Âm môn, nhưng dẫu sao vẫn là của Hắc Bạch thần cung. Nếu Đông Phong quan có chuyện, Hắc Bạch thần cung không thể không đứng ra.”
“Thế chẳng phải lại tìm Ninh đại điện chủ à?” Mọi người nghi hoặc.
“Không. Là Thành Tự Lệ!” Thư Vô Ninh trả lời.
Thư Vô Ninh đã suy nghĩ rõ ràng.
Bây giờ nguy cơ lớn nhất của Vân Tuyệt môn không phải thực lực yếu mà là không có danh phận đại nghĩa nắm giữ Đông Phong quan.
Nguyên nhân chính là vì giao dịch được tiến hành bí mật.
Vì vậy chỉ cần Thái Âm môn không để ý tới Vân Tuyệt cổ địa, bọn họ có thể thu hồi triệt để Đông Phong quan.
Mà muốn giải quyết vấn đề này, thật ra Mộc Khôi tông không làm được.
Nhưng Hắc Bạch thần cung có thể.
Bây giờ Đông Sứ là Thành Tự Lệ, sau khi Ninh Dạ thăng cấp lên đại điện chủ đã điều hắn tới trấn thủ khu vực phía đông, thế nhưng không có Đông Phong quan, lại có Mộc Khôi tông như hổ rình mồi bên cạnh, khu vực phía đông cũng kém xa khu vực phía tây.
Vì vậy Thành Tự Lệ cũng rất khó chịu.
Nếu có thể nhân cơ hội này nhúng tay vào chuyện Đông Phong quan, chắc chắn Thành Tự Lệ sẽ rất vui vẻ.
Còn Mộc Khôi tông chắc chắn không muốn Hắc Bạch thần cung nhúng tay vào, vì vậy phải giúp Vân Tuyệt môn vượt qua áp lực của Thái Âm môn. Cứ như vậy không phải Vân Tuyệt môn nhờ Mộc Khôi tông mà là Mộc Khôi tông cần nhờ Vân Tuyệt môn.
Vì vậy Thư Vô Ninh lập tức đưa ra quyết định.
Đầu tiên cô gửi một bức thư cho Thái Âm môn, chỉ ra nếu Thái Âm môn nhất quyết muốn tính nợ cũ, thế thì Vân Tuyệt môn đành phải báo tin cho Hắc Bạch thần cung.
Đương nhiên Thái Âm môn không sợ lời uy hiếp này. Ninh Dạ đã thể hiện mình nghi ngờ chuyện Đông Phong quan, Hắc Bạch thần cung đã có phát hiện nhưng không nói gì, vì vậy uy hiếp này không có giá trị gì.
Vì vậy Thư Vô Ninh lại viết thư cho Mộc Khôi tông, quả nhiên Mộc Khôi tông yêu cầu Vân Tuyệt môn cho dù thế nào cũng phải chống đỡ, bản thân thì không phát binh.
Thư Vô Ninh ra vẻ bất đắc dĩ cầu xin, sau đó gửi thư cho Thành Tự Lệ, trực tiếp nói rõ chuyện bí cảnh giả ở Vân Tuyệt cổ địa và bí mật trao đổi Đông Phong quan.