← Quay lại trang sách

Chương 996 Phản tướng 3

Hậu Cức sơn, Tuyết Thần cung.

Tân Tiểu Diệp ngơ ngác ngồi dưới đất.

Lúc này, tâm trạng của cô lại hết sức bình tĩnh.

“Hóa ra sư phụ đã biết từ lâu, sư phụ tuệ nhãn như đước, đệ tử biết tội.”

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ ngồi lại ghế trên, ánh mắt phức tạp nhìn ái đồ: “Tuệ nhãn? Cái này thì liên quan gì tới tuệ nhãn? Hàn Cô Sương ta tu hành cả đời, xưa nay luôn dựa vào tu vi thông thiên. Nếu nói nhìn người thì ta chẳng có cái bản lĩnh đó, nếu không năm xưa cũng chẳng nhận ngươi làm đồ đệ, càng không đợi tới giờ mới phát hiện ra vấn đề.”

Tân Tiểu Diệp ngạc nhiên: “Vậy làm sao sư phụ phát hiện ra?”

“Cần gì phát hiện?” Tuyết Yêu Mỗ Mỗ thở dài một tiếng: “Mấy năm qua xảy ra nhiều chuyện như vậy, chuyện về Thiên Cơ môn cũng đồn đại khắp nơi, thật thật giả giả. Tuy ta không có khả năng quan sát tỉ mỉ nhưng cũng không ngu tới mức rốt cuộc thiên phú của đệ tử mình ra sao mà cũng không nhìn ra. Tuy ngươi có tư chất đấy nhưng không hợp với biểu hiện của ngươi. Hơn nữa lúc thường ngươi im lặng ít nói, khi tu hành tiến bộ nhanh chóng, khi làm việc lại tàn nhẫn quả quyết, càng ít giao tiếp với người khác, ngăn người ta ngoài ngàn dặm. Người ngoài chỉ cho là ngươi tu luyện Băng Tuyết Sương Thiên thần thông, lạnh lùng vô tình, nhưng ta biết ngươi là người đa tình, chẳng qua kiềm chế ý hận mà thôi.”

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ dịu dàng nhìn cô: “Trong lòng ngươi có thù hận, cố kiềm chế mấy thì vẫn có lúc lộ ra. Ngày rộng tháng dài, sư phụ có ra sao cũng phải nhìn ra vấn đề.”

Hóa ra là thế à?

Không phải Tuyết Yêu Mỗ Mỗ phân tích chuyện nào đó mà là luôn quan tâm chú ý tới cô.

Rất nhiều chuyện vốn không cần phân tích, chỉ cần hiểu một người đủ sâu là đủ.

Tân Tiểu Diệp hai mắt đẫm lệ nhìn Tuyết Yêu Mỗ Mỗ: “Nhưng sư phụ không giết con.”

“Từng có suy nghĩ đó.” Tuyết Yêu Mỗ Mỗ thở dài. “Nhưng cuối cùng vẫn không làm được. ’

Nói xong bất đắc dĩ nhắm mắt nói: “Đúng là gây nghiệt. Năm xưa ta đã nói rồi, tu tiên mà không có đức, ắt sẽ bị thiên khiển. Đáng tiếc, tu được đại thần thông, tiêu dao khắp thiên hạ. Nhưng tiêu dao khoái chí, sao có thể không làm hại tới người khác?”

Tân Tiểu Diệp cũng cúi đầu nói: “Sư đệ cũng từng nói, mỗi người đều có ranh giới của bản thân, mà lực lượng là căn cơ để gây dựng ranh giới này. Lực lượng mạnh thì ranh giới của mình rộng ra, ranh giới của người khác đành phải thu hẹp nào lại, mãi tới ngày nào đó không còn chỗ mà lui.”

“Hả? Hắn nhìn nhận thấu triệt nhỉ. Rốt cuộc người này là Lạc Cầu Chân? Hay là Ninh Dạ?” Tuyết Yêu Mỗ Mỗ hỏi.

Tân Tiểu Diệp cúi đầu im lặng.

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ gật đầu: “Bây giờ người người đều cho rằng Bạch Vũ là Lạc Cầu Chân, nếu ngươi không nói thì đương nhiên không phải hắn. Hóa ra là Ninh Dạ thật... Cái gã này được lắm, không ngờ lại lên làm đại điện chủ của Hắc Bạch thần cung, cũng chỉ có hắn mới làm được. Ta còn một chuyện không hiểu.”

Tân Tiểu Diệp cúi đầu: “Sư phụ muốn hỏi, rõ ràng Ninh Dạ có cơ hội hủy diệt Hắc Bạch thần cung, vì sao không ra tay?”

“Đúng.”

“Vì hắn cũng do dự, hắn không muốn làm như vậy, làm vậy sẽ hại chết quá nhiều người vô tội.”

“Người tu tiên có mấy ai vô tội?” Tuyết Yêu Mỗ Mỗ cười gằn.

“Nhưng dẫu sao vẫn có.” Tân Tiểu Diệp hạ giọng nói.

“Ồ. Vì vậy bây giờ các ngươi chỉ định truy tìm thủ phạm, những người khác thì bỏ qua, hay có dự định gì khác?”

Tân Tiểu Diệp kêu lên: “Sư phụ, đệ tử có tội, xin sư phụ ban cho cái chết! Thế nhưng chuyện sư phụ hỏi, đệ tử không thể trả lời. ’

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ hừ một tiếng: “Ngươi có đáp hay không ta cũng biết.”

Tân Tiểu Diệp run rẩy im lặng.

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ đã nói: “Ngươi nói xem, nếu ta chỉ cho Hà Sinh Mặc biết đại điện chủ của hắn chính là Bạch Vũ, ngươi nghĩ kết quả sẽ như thế nào?”

Tân Tiểu Diệp cắn răng, trả lời: “Chắc chắn Hắc Bạch thần cung sẽ bị hủy diệt ngay lập tức.”

“hả?” Tuyết Yêu Mỗ Mỗ ngớ người.

Tân Tiểu Diệp nói: “Sư phụ, Ninh Dạ bây giờ đã không phải Ninh Dạ trong quá khứ, thật ra không ít người biết thân phận của hắn. Bây giờ hắn không bị bại lộ chỉ là may mắn, nhưng hắn cũng biết sớm muộn gì cũng có càng nhiều người biết thân phận của hắn, nhưng hắn không để ý.”

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ nheo mắt lại: “Chỉ bằng hắn hiện giờ?”

“Chỉ bằng Lôi Trường Sinh, Khương Hồng Hào, Dương Chí Thiện, Viên Thanh Sơn đều chết trong tay hắn!” Tân Tiểu Diệp cắn răng lần nữa, dứt khoát nói rõ.

Tuyết Yêu Mỗ Mỗ tâm thần chấn động.

Trước đây bà ta chỉ nghĩ sơ qua về chuyện này, biết đệ tử có vấn đề nhưng thật ra không cách nào xác nhận, đương nhiên không phải không thể xác nhận, thực ra là không muốn xác nhận.

Bây giờ tới thời khắc cuối cùng, thái độ do dự thiếu quyết đoán của Tân Tiểu Diệp bị bà phát hiện.