Chương 995 Phản tướng 2
“Không sai, sư bá của ta!” Thư Vô Ninh cười nói: ” Ta đã đưa thư cho Hạo Thiên môn, nói với họ là Vân Tuyệt môn xin được nương nhờ, mỗi năm sẽ giao nộp một phần thu hoạch. Hạo Thiên môn vốn không có cơ hội gì ở Đông Phong quan, nếu Mộc Khôi tông không để ý tới chúng ta, thế thì chúng ta bán hàng cho hai nhà luôn. Mấu chốt nhất là sư bá đã muốn giết Vô Mục Thiên Yêu từ lâu rồi, bây giờ đã có cơ hội danh chính ngôn thuận.”
Nói xong Thư Vô Ninh bật cười khanh khách.
Tạ Uyển Nhi cả kinh: “Đại điện chủ có biết chuyện này không? ’
“Đương nhiên là không! Ta đâu có nói cho sư phụ biết? Thậm chí ta còn bảo đại sư bá đừng nói cho sư phụ, nếu không chắc chắn sư phụ sẽ phản đối. Vô Mục Thiên Yêu là kẻ thù hủy diệt Thiên Cơ môn, sư bá nhịn hắn không phải một hai ngày, có ta gánh tội thay cho sư bá, sư bá sẽ rất vui vẻ phóng thích thù hận.”
Thư Vô Ninh cười ha hả nói.
Mọi người nghe vậy quay sang nhìn nhau.
Lý Nhất Phượng cau mày: “Ngươi định làm vậy thật à? Ninh đại điện chủ mà biết sẽ không vui đâu?”
“Hoàn toàn ngược lại.” Thư Vô Ninh nói: “Người sẽ rất vui mới đúng.”
“Vì sao?”
“Vì một chưởng môn ưu tú là phải như vậy!” Thư Vô Ninh thẳng thừng đáp lời.
Nếu Ninh Dạ đã hy vọng cô có thể trưởng thành tự lập tự cường, thế thì đừng trách cô tính kế cả sư phụ.
❖ ❖ ❖
Cửu Cung sơn, Vị Ương phủ.
"Sư thúc nói cái gì?"
Ninh Dạ giật mình nhìn Cừu Bất Quân.
Cừu Bất Quân ngại ngùng đáp: “Thanh Lâm chuẩn bị tới Đông Phong quan, đại diện cho Hạo Thiên môn tiếp nhận một phần chuyện làm ăn của Vân Tuyệt môn ở Đông Phong quan, người còn chưa tới chứ thuộc hạ đã sang. Bây giờ nơi này đã từ ba phái tranh quyền biến thành bốn phái. Vô Mục Thiên Yêu rất tức tối, đã gửi thư chất vấn Hạo Thiên môn. Nhưng Hạo Thiên môn thẳng thắn tuyên bố là Vân Tuyệt môn chủ động đưa lời mời, còn Vân Tuyệt môn cũng ngang nhiên nói là quyền lợi của bọn họ đã được Hắc Bạch thần cung cho phép, đồ của họ thì họ cho ai là vấn đề của họ. Thành Tự Lệ thì nói...”
“Nói tất cả những điều này đều là ta cho phép?” Ninh Dạ trợn mắt.
Mẹ nó, các ngươi biết quăng tội quá nhỉ?
Ninh Dạ ngồi trong nhà, tội lỗi từ trên trời rớt xuống.
Việc này lòng vòng thế nào mà cuối cùng lại rớt xuống đầu mình?
Được rồi, cũng không coi là quăng tội, dù sao mình là đại điện chủ, theo lý thuyết thì bất cứ chuyện gì cũng liên quan tới y.
Nếu y không muốn Hạo Thiên môn tham gia, đúng là có thể phủ định quyền hạn của Thư Vô Ninh.
Nhưng vấn đề đây là Thư Vô Ninh, Hạo Thiên môn còn phái Thanh Lâm tới.
Y làm sao đây?
Nha đầu chết tiệt kia, tính toán cả sư phụ hả?
Ta không giúp ngươi, ngươi quay sang kéo sư bá xuống nước, tội lỗi thì vứt lên đầu ta?
Cừu Bất Quân cũng hiểu điều này, cười khổ nói: “Nha đầu kia, lần này đúng là quá đáng.”
Ninh Dạ lại lắc đầu; “Không, con bé làm rất tốt, còn tốt hơn dự đoán của ta.”
Nói xong Ninh Dạ lại khẽ mỉm cười.
Thư Vô Ninh khác với Ninh Dạ, ở vị trí của cô, có mượn trái xoay phải, tìm đường sống trong kẽ hở như vậy đã là cực kỳ xuất sắc. Ninh Dạ tự thấy nếu là bản thân mình chắc cũng chỉ làm được đến vậy mà thôi.
Còn Thư Vô Ninh “ám toán” mình, Ninh Dạ lại không để ý.
Đã muốn đối phương trưởng thành, thế thì nhất định phải để cô thoải mái làm lớn, có thể tính cả sư phụ của mình vào, thậm chí có thể nghĩ tới cả thái độ của mình, chỉ chứng minh trí tuệ chính trị của cô nàng đệ tử này đã đạt tới trình độ nhất định.
“Nhưng vẫn khá mạo hiểm, phải cẩn thận chọc giận Thái Âm môn và Mộc Khôi tông, khiến mọi chuyện khó lòng cứu vãn.” Ninh Dạ nói.
“Vì vậy nha đầu kia còn đưa ra một điều kiện.”
“Con bé còn dám nói tới điều kiện với ta à?” Ninh Dạ cười hỏi: “Điều kiện gì?”
“Con bé cần một ít tài nguyên, mau chóng tăng cường cho một số người trong môn phái.”
“Nha đầu này giỏi nhỉ, giờ đã vội vàng bồi dưỡng thế lực tâm phúc? Không chỉ muốn thăng cấp mà còn muốn tài nguyên?” Ninh Dạ vui vẻ.
“Chẳng phải bị ngươi ép à?” Cừu Bất Quân cũng cười nói: ” Bây giờ tình thế nguy cấp như vậy, con bé rất cần nhân thủ.”
Ninh Dạ gật đầu: “Đồng ý cũng được, nhưng sư thúc nói với con bé, thăng cấp thì ta ra tay miễn phí, tài nguyên thì không cho không. Con bé phải bỏ tiền mua.”
“Đa số thu hoạch của Vân Tuyệt môn là giao cho Mộc Khôi tông. Bây giờ Hạo Thiên môn chen chân vào, cũng phải giao ra lợi ích. Tuy con bé là chưởng giáo nhưng lại là chưởng giáo nghèo nhất thiên hạ, lấy đâu ra linh thạch đi mua. ’
“Đó là vấn đề của con bé. Là lão đại, không chỉ có vấn đề lôi kéo lòng người, xoay trái xoay phải, còn phải biết kiếm tài nguyên, quan trọng nhất là con bé cũng phải biết cách dùng người.” Nói xong Ninh Dạ mỉm cười; “Đương nhiên, lúc đầu ta có thể bán chịu một ít cho con bé.”