← Quay lại trang sách

Chương 998 Tuyết Thần chú 2

Bây giờ tu vi của hắn đã lên tới Niết Bàn, giết cũng không dễ, cần tính toán kỹ càng, chậm rãi chuẩn bị.

Trì Vãn Ngưng thấy vậy là biết Ninh Dạ lại chơi bài kéo dài thời gian.

Đừng nhìn chiêu kéo dài thời gian có vẻ thấp kém, nhưng có lúc lại là thủ đoạn cực tốt.

Rất nhiều thù hận, hiềm khích bị dòng sông thời gian chậm rãi hòa tan. Rất nhiều cục diện khó mà đối ứng nhưng một khi kéo thành bế tắc, lại chậm rãi có phương hướng giải quyết.

Mà khác với Huyết Quỳ Tử và Vạn Thương Sinh, chuyện của Tân Tiểu Diệp dùng cách kéo dài thời gian càng có hiệu quả.

Bởi vì chuyện của Huyết Quỳ Tử và Vạn Thương Sinh vốn đã kéo dài tám trăm năm, vì vậy có kéo dài thêm mấy chục năm thì thù hận vẫn không biến mất, cuối cùng vẫn phải giải quyết. Đặc biệt là Vạn Hoa cốc, nhất định phải cho bên đấy một câu trả lời.

Thế nhưng chuyện của Tân Tiểu Diệp lại khác.

Chuyện của Tân Tiểu Diệp, Ninh Dạ kéo dài.

Nguyên nhân chính là y đã nhìn ra, thực chất Tuyết Yêu Mỗ Mỗ cũng không nỡ giết ái đồ của mình.

Bất luận là những gì từng làm, hay cuối cùng Tân Tiểu Diệp lựa chọn từ bỏ, cứu sư phụ, đều khiến Tuyết Yêu Mỗ Mỗ càng yêu quý đệ tử này.

Chẳng qua thân là bậc đại nhân trong Thái Âm môn, Tuyết Yêu Mỗ Mỗ không thể trơ mắt nhìn Tân Tiểu Diệp ăn cây táo rào cây sung, bà ta nhất định phải làm gì đó.

Dùng Tuyết Thần chú bức ép Tân Tiểu Diệp giết Tử Lão, thay vì nói là đối phó với Tử Lão, chẳng thà nói là: Ta không vì con bé là đồ đệ của mình mà lơ là thân phận chức trách của bản thân.

Chính vì vậy, Ninh Dạ hiểu rõ, chỉ cần sau này Tân Tiểu Diệp không làm chuyện gì nhắm vào Thái Âm môn nữa, Tuyết Yêu Mỗ Mỗ sẽ tuyệt đối không giết cô.

Vì vậy chuyện của Tân Tiểu Diệp có thể kéo dài tới mãi mãi.

Kéo dài tới ngày thực lực Ninh Dạ tiến bộ đến mức giải trừ được Tuyết Thần chú.

Đây chính là suy nghĩ của Ninh Dạ: Có thể dùng sức mạnh giải quyết thì cố gắng dùng sức mạnh giải quyết. Không thể giải quyết bằng sức mạnh? Thế thì kéo dài tới lúc giải quyết được bằng sức mạnh.

So với những thủ đoạn lừa bịp mà Ninh Dạ từng dùng thì đơn giản thẳng thắn hơn rất nhiều.

Đương nhiên, xuất phát từ bản năng của người hay bày mưu, Ninh Dạ cũng lập tức đưa tin cho Thanh Lâm: Nhanh chóng giết chết Vô Mục.

Nhân lúc vừa đáp ứng Tuyết Yêu Mỗ Mỗ, đã tranh thủ được thời gian rồi thì phải nhanh chóng giải quyết kẻ cần giải quyết.

Nếu không cứ kéo dài, Tử Lão không chết, Vô Mục lại ngỏm, không khéo Tuyết Yêu Mỗ Mỗ lại nổi giận thật.

Dù sao cũng phải cho người ta bậc thang chứ?

❖ ❖ ❖

Hạo Thiên môn! Quan Nhật phong.

Một loạt tu sĩ vây quanh một người, lần lượt xuất thủ, đủ loại tiên pháp thần thông đánh lên người ở chính giữa, khiến ánh sáng lóe lên rực rỡ.

Người ở chính giữa chính là Thanh Lâm.

Thời khắc này hắn để trần nửa trên, thân thể cứng rắn hơn cả tinh cương, để mặc đám tu sĩ vây đánh mà không hề đáp trả, thi thoảng lại hô to: “Tiếp tục, các ngươi chỉ có chút thủ đoạn đó thôi à?”

Các tu sĩ vây công càng lúc càng mạnh mẽ.

Nhưng người trước mặt như đúc bằng sắt thép, không, còn cường đại đáng sợ hơn sắt thép, chẳng khác nào cường giả luyện thể của Cực Chiến đạo, mặc cho bọn họ tấn công thế nào cũng chỉ như rèn sắt, khiến thân thể Thanh Lâm vang lên tiếng coong coong.

Đánh tới đoạn sau, đám tu sĩ đã mệt tới mức mềm nhũn còn Thanh Lâm mình đồng da sắt, không chút tổn hại.

Mọi người không thể không thán phục: “Bảo thể của tiên tôn đã đại thành, đúng là phi phàm. Chúng ta đã cố gắng hết sức.”

Thanh Lâm khẽ nhíu mày: “Còn chưa đủ, thiếu nhiều lắm!”

Nói xong hắn đấm ra một quyền, chỉ thấy một ngọn núi phía xa đã bị quyền này đánh sập.

Mọi người thấy vậy thở dài, Thanh Sơn Tiên Tôn luyện công đã khiến toàn bộ ngọn núi rung chuyển, sau này đệ tử thu dọn lại bận rộn rồi.

Bây giờ Thanh Lâm đầu tiên là có Phong Ma Vũ thêm vào phép luyện bảo thể, sau đó lại hấp thu Ngọc Hoàng cốt, rồi tu hành công pháp của Cực Chiến đạo, thân thể chẳng khác nào mình đồng da sắt, vạn pháp khó xâm.

Tốt xấu gì thì năm xưa Thanh Lâm cũng là kiếm tiên phong thái xuất trần, bây giờ lại thành cường giả luyện thể.

Chỉ có thể nói, đây là số mệnh.

Thời khắc này còn chưa đã nghiền, lại thấy hỏa phù đưa thư bay tới.

Thanh Lâm tiện tay nhận lấy xem thử, hỏa phù đã biến thành ánh lửa biến mất không còn tăm hơi.

“Tất cả giải tán! ’ Thanh Lâm vung tay, đám tu sĩ như được đại xá, vội vàng rời khỏi.

Thanh Lâm đã nói: “Dạ La!”

“Có thuộc hạ!” Một nam nhân đeo mặt nạ Tu La đã xuất hiện bên cạnh Thanh Lâm.

Hắn tên là Diệp Lạc, ban đầu cũng là một trong những thiên kiêu nổi tiếng của Hạo Thiên môn. Thế nhưng trong một lần ra ngoài, hắn vô tình gây thù chuốc oán với con cháu một vị đại lão trong môn phái, lỡ tay giết chết người này, không lâu sau bị nhốt vào nhà lao chờ chém đầu.