Chương 999 Đánh với Vô Mục 1
Chính Thanh Lâm đã cứu hắn ra.
Từ đó trở đi, Diệp Lạc trở thành thuộc hạ trung thành nhất của Thanh Lâm, luôn luôn đeo mặt nạ Tu la, khi chiến đấu cực kỳ hung ác, chuyên nấp trong bóng tối, được mọi người gọi là Dạ Tu La, sau vì đồng âm nên gọi là Dạ La chứ không gọi tên.
Thanh Lâm nói: “Ngươi tới Thiên Viêm phong một chuyến, tìm lão già Thủ Dương, mượn Liệt Nhật phủ tới đây. Sau đó lại truyền lệnh cho Thập Nhị Sát theo ta cùng lên đường, đi ngày đi đêm tới Đông Phong quan.”
Dạ La ngây người: “Tới Đông Phong quan thì cần có Liệt Nhật phủ làm gì?”
“Đương nhiên là giết người! ’ Thanh Lâm cười khà khà: “Lần này phải đánh một trận thật sảng khoái!”
Vô Mục Thiên Yêu, một trong những kẻ cầm đầu diệt môn Thiên Cơ môn năm xưa.
Thanh Lâm muốn giết hắn nào phải một hai ngày.
Dạ La run rẩy nói: “Tiên Tôn, chưởng giáo đã nói là trong chuyện Đông Phong quan thì chúng ta chỉ mượn cơ hội can thiệp chứ không được trắng trợn giết chóc.”
“Tướng ở bên ngoài, có thể không nhận quân lệnh!”
Thanh Lâm siết chặt nắm tay, giữa đất bằng bỗng nhiên nổi sấm.
Đông Phong quan.
Vô Mục Thiên Yêu đã tới đây được ba hôm, nhưng Vân Tuyệt môn vẫn từ chối không gặp.
Vô Mục Thiên Yêu cũng không lấy làm lạ, đòi nợ là một kỹ thuật, mấu chốt nhất là có thể vớt được nhiều mỡ.
Nếu Vân Tuyệt môn không muốn trả giá quá đắt, thế thì nhất định phải hối lộ đầy đủ cho mình, nếu không mình chạy tới cửa làm gì?
Vì vậy lúc không có chuyện gì làm, Vô Mục Thiên Yêu lại nghĩ xem nên bắt Vân Tuyệt môn giao nộp cái gì.
Đạo cảnh Vạn Cố liễu, cái đó có gì mà nộp, muốn đi thì đi.
Tài nguyên? Năm xưa mình bị yêu lực xâm nhập quá mức, đã tiến vào trạng thái yêu hóa, không còn là yêu thể hoàn mỹ, cả đời này không có hy vọng Niết Bàn. Tiến không tiến được, bây giờ không tài nguyên nào có thể giúp được mình.
Đáng tiếc, nếu có bảo bối hệ quang thì tốt.
Vô Mục Thiên Yêu tuy danh hiệu là Vô Mục nhưng thực chất có cả trăm mắt.
Bản thể yêu hóa của hắn là một con Thiên Mục Cự Bạng, trong thân thể có một viên nguyên tình, diễn hóa thành ngàn con mắt, mỗi con mắt đều có thể phóng ra Chí Tử Ma Quang, không thể nhìn ai là khiến người đấy mang thai, nhưng nhìn ai người đấy sẩy thai thì được.
Dưới Thiên Mục này, tu sĩ bình thường trực tiếp tan thành tro bụi, có thể nói là thần thông uy lực lớn phạm vi lớn.
Chính vì vậy thứ duy nhất Vô Mục Thiên Yêu cảm thấy hứng thú là bảo vật liên quan tới ánh sáng.
Đáng tiếc, không nghe nói Vân Tuyệt môn có chí bảo gì hệ quang, ngược lại Ninh Dạ rất có chiến tích về quang hệ, ngưng quang huyễn ảnh, hư thực tương sinh, biến hóa vô cùng.
Quang chi đạo của Vô Mục Thiên Yêu là đi theo con đường sát phạt, nhưng biến hóa hư thực kém xa tít tắp. Hắn từng tới lĩnh giáo Ninh Dạ, khổ nỗi Ninh Dạ lại đòi hắn một viên yêu mục làm thù lao.
Làm sao Vô Mục Thiên Yêu lại đồng ý được, vì vậy giải tán trong bất hòa.
Nghĩ hơi xa rồi, còn Vân Tuyệt môn này, đúng là chưa từng nghe nói tới tài nguyên gì có liên quan tới phương diện này. Vô Mục Thiên Yêu thở dài.
Không thì cứ đòi linh thạch thôi?
Nhưng linh thạch thường chỉ mua được tài nguyên bình thường, tài nguyên hi hữu hạng nhất thì có nhiều linh thạch mấy cũng chưa chắc đã mua được. Hơn nữa với khẩu vị của mình, chắc Vân Tuyệt môn kia cũng không thỏa mãn được.
Cuối cùng vẫn là do đổi phương quá nhỏ bé.
Vô Mục Thiên Yêu lại thở dài một tiếng.
Hắn đang khổ sở suy nghĩ xem nên làm gì để dọa dẫm Vân Tuyệt môn thì lại nghe bên ngoài có tiếng quát lớn: “Lão già Vô Mục, cút ra đây cho ta!”
Sau đó chỉ nghe ầm một tiếng là âm thanh cổng lớn nhà mình bị người ta phá nát.
Vô Mục Thiên Yêu biến sắc, hóa thành một luồng sáng xuyên qua nóc nhà. Trên bầu trời xuất hiện một con mắt lớn, chậm rãi mở ra, nhìn xuống bên dưới.
Sau đó nói: “Ta còn tưởng ai, hóa ra là Thanh Sơn lão đệ. Ngươi làm vậy là có ý gì? Vì sao lại phá cửa của ta?”
Thanh Sơn cười ha hả: “Lão già Vô Mục kia, có phải ba năm trước ngươi đi qua Vong Cơ sơn, đã đả thương môn hạ đệ tử của ta? Đoạt Thực Nguyên châu của hắn?”
Vô Mục Thiên Yêu suy nghĩ, hình như có chuyện như vậy thật.
Nhưng tuy đệ tử kia là người của Hạo Thiên môn nhưng dù sao cũng chỉ là một thằng nhãi không có chỗ dựa gì. Vô Mục Thiên Yêu cướp thì cướp thôi, Hạo Thiên môn cũng không tính toán với hắn.
Sao bây giờ Viên Thanh Sơn lại tới gây sự với mình vì chuyện này?
Vô Mục Thiên Yêu biết Thanh Lâm là đệ tử đắc ý của chưởng giáo Hạo Thiên môn Thịnh Thiên Liễu nên không muốn đắc tội với hắn, bèn nói: “Hình như có chuyện này? Hóa ra người này có quan hệ với ngươi à? Thanh Sơn lão đệ đâu cần nổi giận như vậy, chỉ là một viên Thực Nguyên châu thôi hả? Ngươi muốn thì ta trả cho ngươi là được.”