Chương 1000 Đánh với Vô Mục 2
Thanh Lâm hừ lạnh một tiếng: “Ngươi còn đánh hắn một chưởng? Khiến hắn nằm liệt giường? Đau đớn ba năm không ngớt?”
“Hả, có việc này à, ba năm không khỏi?” Vô Mục Thiên Yêu kinh ngạc.
Mình có dùng bí pháp cấm thuật tuyệt đỉnh gì đâu, nếu ngươi quý mến người này như vậy thì trực tiếp ra tay cứu hắn là được? Bây giờ tới đòi nợ là có ý gì?
Thanh Lâm lại nói: “Nếu ngươi đã thừa nhận, thế thì không cần nhiều lời! Ta cũng cho ngươi một phát, chịu khổ ba năm là được. ’
“Khốn kiếp! ’ Vô Mục Thiên Yêu nổi giận! Ba năm của ông đây mà bằng ba năm của thằng nhãi kia à?
Hắn cũng đã nhìn ra, Thanh Lâm tới để gây sự với mình.
Đúng rồi, đúng rồi! Hình như có nghe nói Vân Tuyệt môn mời Hạo Thiên môn tham gia? Nhưng lúc đó tin tức chưa được chứng thực, bây giờ nhìn lại xem ra là thật.
Người này cố ý vịn vào lý do này để đuổi Thái Âm môn ra khỏi Đông Phong quan.
Khẩu vị lớn nhỉ!
Vô Mục Thiên Yêu tức giận: “Loại như ngươi cũng xứng?”
Một luồng mục quang cực lớn đã từ trên trời giáng xuống.
Thanh Lâm cười ha hả: “Là ngươi ra tay trước đấy nhé!”
Sau đó không tị hiềm gì, đấm một quyền lên bầu trời.
Quyền ý cuồn cuộn tuôn trào mãnh liệt. Vô Mục Thiên Yêu chỉ cảm thấy trên trời dưới đất đâu đâu cũng nằm trong quyền này, còn có cảm giác không thể tránh né, không thể chống cự.
Nhưng Vô Mục Thiên Yêu không hề sợ hãi, ngay lúc Thanh Lâm xuất quyền thì bầu trời đột nhiên tối sầm lại, hàng ngàn con ngươi lập tức xuất hiện, thắp sáng cả bầu trời u tối. Giọng nói của Vô Mục Thiên Yêu vang vọng trên không trung: “Ngươi to gan quá nhỉ, Viên Thanh Sơn, ngươi chỉ kiếm được cơ duyên, có được Phong Ma Vũ, tu được bảo thể. Ngươi tưởng đạo hạnh mấy chục năm của ngươi có thể đánh đồng với ngàn năm tu hành của ta hay sao?”
Nói xong câu này, hàng ngàn luồng sáng trút xuống, mỗi luồng sáng đều mang theo lực lượng tử vong cường đại khủng khiếp.
Thân thể Thanh Lâm run nhẹ, dưới lực lượng thiên mục của Vô Mục Thiên Yêu, bỗng có cảm giác có sức mà không thi triển được.
Nhưng Thanh Lâm hoàn toàn không sợ hãi, cười dài một tiếng, lại xuất quyền đánh ra, trấn vỡ không trung. Từng luồng mục quang đánh lên người hắn, làm phát ra tiếng đốt cháy xèo xèo, lưu lại từng lỗ đen khủng khiếp trên người Thanh Lâm. Đó là tử vong và bóng tối thuần túy, nhanh chóng ăn mòn Thanh Lâm.
Nhưng lúc này lại thấy thân thể Thanh Lâm không ngừng tróc ra như lớp sứ, lại như đang lột da.
Hóa ra hào quang thiên mục đó chỉ đốt cháy một lớp da bên ngoài, khiến Vô Mục Thiên Yêu cũng phải ngây dại: “Thân thể mạnh mẽ thật.”
Thanh Lâm đã đánh ầm ầm ầm liên tục ba quyền, mỗi quyền đều bộc phát chiến ý, bắn về phía ba thiên mục trên bầu trời.
Ba mắt cùng nhắm lại, chìm vào biển mây, biến mất không thấy đâu.
Khoảnh khắc sau trên bầu trời, cả ngàn con mắt không ngừng đóng đóng mở mở, như ánh sao nhấp nháy liên tục.
Thiên Mục là căn cơ của Vô Mục Thiên Yêu, ngay cả thần thông sở trường của hắn cũng là phóng thích qua ánh sáng của Thiên Mục.
Thời khắc này một mắt mở ra, một tia sét màu tím đột nhiên giáng xuống; trong một con mắt khác lại có cơn sóng đen dâng lên, là lực lượng âm sát vô hình; lại có con mắt kéo mây che trời, ngăn cản thế quyền của Thanh Lâm; lại có con mắt hóa thành thanh kiếm lớn cắt ngang bầu trời, chém thẳng xuống...
Chỉ trong khoảnh khắc, hàng ngàn yêu mục không ngừng đóng mở, cũng có hàng ngàn tiên pháp thần thông luân phiên thi triển. Thủ đoạn này không khác gì Vạn Pháp Lão Tổ, biến hóa phức tạp, lại như Thiên Thủ Lão Tổ, bảo quang vô hạn.
Vô Mục Thiên Yêu tu hành ngàn năm căn cơ thâm hậu, lúc này nổi giận ra tay, tạo thành cơn thủy triều tiên pháp thần thông vô tận, ầm ầm trút xuống, bao phủ toàn bộ Đông Phong quan.
Cùng lúc đó, hào quang của Hắc Bạch đại trận lóe lên, bảo vệ Đông Phong quan.
Thư Vô Ninh khống chế đại trận, nhìn lên bầu trời, trong lòng cũng kinh ngạc.
Cô chỉ định mượn sức sư bá đối phó với Vô Mục Thiên Yêu, không ngờ sư bá lại hành động nóng nảy như vậy, vừa tới nơi còn không buồn gặp mình một lần, đã trực tiếp đánh với Vô Mục Thiên Yêu.
Sư bá ra sức quá rồi đấy!
Trên bầu trời, Thanh Lâm đã giao chiến kịch liệt với Vô Mục Thiên Yêu.
So với Vô Mục Thiên Yêu thủ đoạn chồng chất, biến hóa đa đoan, Thanh Lâm ra tay lại đơn giản hơn nhiều. Hắn am hiểu sâu sắc đạo lý dùng lực phá vạn pháp, mặc cho ngươi dùng thủ đoạn ra sao, ta chỉ dốc sức phá hủy!
Lúc này ầm ầm ầm xuất quyền, mỗi quyền đều có khí thế như dời núi lấp biển, xuyên thủng nhật nguyệt.
Dưới quyền kính vô biên này, bảo kiếm mà Vô Mục Thiên Yêu biến ra vỡ tan thành từng mảnh; sương khói bao phủ cũng tan thành tro bụi; huyền quang u ám như tuyết đọng dưới ánh mặt trời, tiêu tan không còn bóng dáng.