Chương 1054 Cuối cùng cũng động thủ 2
Nhưng hắn muốn ra tay, Thiên Thi Thiết Lang lại ngăn cản: “Đợi đã, Tử Lão, đừng động thủ.”
Chuyện tới nước này, tình hình đã ngoài khống chế, Thiên Thi Thiết Lang là cáo già, lập tức nghĩ tới đầu tiên phải ổn định nội bội.
Vì vậy thời khắc này hắn thà từ bỏ, đằng nào thì thân phận Ninh Dạ cũng bị vạch trần, kế hoạch thất bại, cứ giải quyết xong chuyện Nguyên Mục Dã, Hà Giang Minh đã rồi tính.
Không ngờ Tử Lão lại nhướn mày nói: “Ta muốn động thủ, liên quan gì tới các ngươi?”
Mẹ nó!
Thiết Lang, Âm Vô Cữu cùng mắng thầm.
Ninh Dạ đã nói: “Ngươi muốn đánh, ta phụng bồi là được, nhưng sao phải gấp gáp? Ta hứa với ngươi, sau chuyện này cho dù thế nào cũng đánh với ngươi một trận. Nhưng trước lúc đó, dẫu sao cũng phải giải quyết chuyện ở đây đã.”
Hà Sinh Mặc nhìn y đầy âm trầm: “Ninh Dạ, ngươi có tam đại Niết Bàn trợ giúp nên cảm thấy có thể đối phó với chúng ta?”
“Tam đại Niết Bàn?” Ninh Dạ mỉm cười: “Hà Sinh Mặc, ngươi ngớ ngẩn quá đấy!”
Hà Sinh Mặc biến sắc, Ninh Dạ đã cất cao giọng nói: “Tất cả những người công khai hay ẩn nấp ở đây nghe rõ rồi chứ? Ông đây có Cấn Tự Bí, có thể trợ giúp mọi người đột phá hạn chế. Nguyên Mục Dã và Hà Giang Minh có thể trở thành Niết Bàn là nhờ ta ra tay giúp đỡ. Hôm nay mọi người hội tụ tại đây, ắt sẽ có một trận chiến! Kẻ nào muốn đột phá bình cảnh thì đứng sang phe của ta!"
Cái gì?
Mọi người ở đây kinh hãi biến sắc.
Còn có thể làm vậy?
Ngay cả Tử Lão cũng choáng váng.
Hắn vạch trận chuyện Nguyên Mục Dã và Hà Giang Minh vốn là diệu chiêu, ai mà ngờ Ninh Dạ vừa đấm vừa xoa, trực tiếp biến bất lợi thành có lợi.
Nhưng chuyện này đúng là trách oan Ninh Dạ.
Vì đây vốn là ý tưởng mà Thư Vô Ninh đưa ra.
Thư Vô Ninh dẫu sao cũng là nữ giới, am hiểu nhất chính là lôi kéo.
Ninh Dạ sở hữu thần khí nhưng một lòng hướng đạo, khinh thường vận dụng. Nhưng Thư Vô Ninh luôn cảm thấy, chỉ cần dựa vào Cấn Tự Bí và Tẩy Tâm trì là có thể thành lập một thế lực siêu cấp khổng lồ.
Cho nên kế sách của cô rất đơn giản, trực tiếp tung việc này ra, khiến tất cả những người khao khát đột phá về phe Ninh Dạ: Thật ra Ninh Dạ cũng không để ý chuyện này, dù sao đây không phải mục tiêu của y. Nhưng nếu đã giao kế hoạch cho Thư Vô Ninh, y cũng phải làm việc theo lệnh.
Các tu sĩ quá khao khát đột phá!
Số người vì tài nguyên đột phá mà phản bội môn phái nhiều không đếm xuể.
Còn Tử Lão, tác dụng lớn nhất trong lời nói của hắn thật ra là chứng minh việc này: Như vậy có sức thuyết phục hơn nhiều so với Ninh Dạ tự nói.
Thời khắc này Ninh Dạ tuyên bố như vậy, dùng thần thức lan truyền, chớp mắt đã vang khắp Đông Phong quan.
Cho dù là tu sĩ nấp ở góc nào đi nữa, lúc này đều nghe thấy lời nói của Ninh Dạ, đồng thời trở nên phấn khích hẳn lên.
Thế là, chỉ trong chớp mắt, vô số tu sĩ khí thế ngất trời lao tới, đám tu sĩ nấp xung quanh cũng dồn dập lao về phía Vân Tuyệt môn.
Hà Sinh Mặc, Âm Vô Cữu cùng gầm lên: “Ninh Dạ, ngươi dám!”
Hai người đồng thời xuất thủ, chộp về phía Ninh Dạ.
Nhưng thân hình Ninh Dạ lóe lên, đã xuất hiện trên bầu trời Đông Phong quan, tiện tay hút một cái, nắm một tu sĩ Vạn Pháp đỉnh phong nói: “Ngươi đã tới bình cảnh, không có hy vọng đột phá, để ta giúp ngươi!”
Cũng mặc kệ hắn có muốn hay không, trực tiếp ấn tay xuống, sau đó một hào quang rực rỡ phóng thẳng tới chân trời, tu sĩ kia la hét điên cuồng, hào quang nguyên thần lóng lánh, ngay dưới tầm mắt mọi người đã lột xác thăng cấp, từ Vạn Pháp lên tới cảnh giới Vô Cấu.
Tu sĩ kia nhận được lợi lộc từ trên trời rơi xuống, vui mừng khôn xiết nói: “Ta đột phá rồi! Ta đột phá rồi! Đa tại đại điện chủ! Thuộc hạ thề trung thành tới chết!”
Nhưng ngay khoảnh khắc sau đã thấy Âm Vô Cữu và Hà Sinh Mặc giết tới.
Tu sĩ kia trong lòng phát lạnh, chớp mắt đã hóa thành luồng sáng bỏ chạy, vứt luôn lời thề trung thành tới chết ra sau đầu.
Ninh Dạ cũng chẳng tính toán với hắn, y chỉ muốn chứng minh cho mọi người thấy thủ đoạn của mình. Thời khắc này thấy hai vị Niết Bàn đỉnh phong giết tới, Ninh Dạ cười ha hả: “Được được được. Ta lần lượt đánh chết hai vị chí tôn Dương Chí Thiện, Việt Trọng Sơn. Bây giờ có thêm hai vị tới tìm cái chết! Thế thì cứ tới đây nào!”
Nói đoạn vung hai tay lên, một áng mây tuôn trào, dưới thần thông biến hóa, những áng mây kia hóa thành thiên binh thiên tướng lao tới.
“Ơ? Đây chẳng phải thủ đoạn của ngươi à?” Thiên Thi Thiết Lang kinh ngạc nhìn Tử Lão.
Tử Lão hừ một tiếng: “Không phải, là Tạo Hóa chi đạo, Vạn Pháp đồng nguyên, vẻ ngoài giống nhau mà thôi.”
Hắn nói câu này trông rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại kinh hãi.
Vì thời khắc này thiên binh mà Ninh Dạ huyễn hóa ra có thực lực phi phàm.