← Quay lại trang sách

Chương 1053 Cuối cùng cũng động thủ 1

Bầu không khí đã giương cung bạt kiếm, chỉ thiếu nước trực tiếp xuất thủ, lúc này Tử Lão lại nói tạm thời đừng động thủ.

Nhưng quỷ dị là mọi người không động thủ thật.

Đương nhiên Hắc Bạch thần cung đã chia thành hai phe Hà Sinh Mặc và Ninh Dạ, nhưng trong Mộc Khôi tông tiếng nói của Tử Lão cũng rất có trọng lượng.

Hắn nói không động thủ, kể cả Âm Vô Cữu cũng nghe.

Ninh Dạ mỉm cười: “Ngươi muốn hỏi cái gì?”

Tử Lão nhìn Phong Đông Lâm, nói với Ninh Dạ: “Ngươi làm sao khống chế hắn?”

Câu hỏi này khiến mọi người đều hứng thú.

Ninh Dạ không trả lời: “Sao lại hỏi như vậy?”

Tử Lão nói: “Ta biết trong Thiên Cơ điện thì Tẩy Tâm trì có thể thay đổi tâm trí. Nhưng thứ này yêu cầu cực cao, trong hoàn cảnh nó bị tàn phá không trọn vẹn thì chỉ có thể ảnh hưởng đôi chút, rất khó có hiệu quả với người có tu vi như Phong Đông Lâm. Hơn nữa Phong Đông Lâm nói năng vẫn có thần trí rõ ràng, thậm chí còn suy nghĩ cho Hắc Bạch thần cung. Hắn không giống như bị trúng Tẩy Tâm trì, cũng không giống như bị ngươi dùng sinh mạng bức ép.”

Ninh Dạ gật đầu nói: “Ngươi hỏi hay lắm. Còn nhớ lúc ở Vân Tuyệt cổ địa ta đã nói gì với ngươi không? Ta nói, cổ không bằng kim. Thiên Cơ điện không quan trọng, quan trọng là nó nằm trong tay ai.”

Tử Lão gật đầu: “Đúng, ngươi đã nói, khi đó ta không tin.”

Ninh Dạ lại nói: “Tẩy Tâm trì đã vỡ nát, không được hoàn chỉnh, đúng là không thể cưỡng ép khống chế. Nhưng may mắn là ta dùng ảo thuật tăng cường, kết hợp với Huyễn đạo. Những năm nay ta luôn nghiên cứu tỉ mỉ, cuối cùng cũng coi là có chút thành tựu. Như ngươi đã nói, bây giờ Tẩy Tâm trì chỉ có thể hơi ảnh hưởng tới người khác, không thể thật sự khống chế con người. Nhưng có lúc, chỉ ảnh hưởng thôi cũng đủ rồi. Sức ảnh hưởng như hạt giống, chỉ cần gieo vào, có thời gian sẽ từ từ trưởng thành."

“Nhưng cũng có hạn chế?”

“Đương nhiên rồi. Tốt nhất là đừng cưỡng ép đối phương mà thuận theo tâm ý, khéo léo điều chỉnh.” Ninh Dạ trả lời: “Chính vì vậy Phong huynh vẫn trung thành với Hắc Bạch thần cung, mà ta cũng cố gắng chiếu cố tâm trạng của hắn, lên làm đại điện chủ của Hắc Bạch thần cung này. Tẩy Tâm trì thật ra đã không thể gọi là Tẩy Tâm trì rồi, chẳng thà gọi là cấy ghép tư tưởng. Gieo tư tưởng của ta vào tư tưởng của đối phương. Như thầy giáo truyền đạo giải thích nghi hoặc. Khi ngươi truyền đạo của mình cho đối phương, bọn họ cũng cảm thấy giống ngươi, suy nghĩ giống ngươi. Đây không phải là ép buộc mà là theo yêu cầu mỗi bên, tất cả đều tự nguyện.”

Nói đến đây, Ninh Dạ lại mỉm cười: “Ngươi biết cách tôn trọng đối phương, bọn họ cũng sẽ tôn trọng ngươi.”

Tử Lão đã hiểu: “Tức là thật ra ngươi chia tác dụng của Tẩy Tâm trì thành hai phần. Tẩy Tâm trì gieo mầm, còn ngươi thông qua hành động và khuyến khích dụ dỗ bên ngoài để đạt được mục đích của mình? Chẳng trách ngươi nói Thiên Cơ điện không quan trọng, quan trọng là người sử dụng. Nếu không phải ngươi, đổi lại là ta chắc Tẩy Tâm trì chẳng thể phát huy tác dụng.”

“Đúng vậy.”

Tử Lão nói: “Thế còn Tuyền Cơ xích thì sao? Ta nghe nói Tuyền Cơ xích có tác dụng đột phá quan ải, thăng cấp dễ dàng. Mấy năm qua Ninh huynh liên tiếp đột phá, không gặp trở ngại gì. Không chỉ có vậy, bằng hữu bên cạnh ngươi cũng tương tự, xem ra Ninh huynh đã tìm được Cấn Tự Bí rồi?”

“Đúng vậy.” Ninh Dạ cũng không phủ nhận.

Tử Lão gật đầu: “Ta hiểu rồi, chẳng trách Ninh huynh tự tin như vậy, hóa ra Nguyên Mục Dã và Hà Giang Minh đã là người của ngươi.”

Tử Lão nói câu này khiến mọi người đều kinh ngạc.

Ngay cả Nguyên Mục Dã cũng choáng váng.

“Tử Lão huynh đệ, ngươi đừng nói bậy."

Ninh Dạ cười phá lên: “Lợi hại! Bái phục! Chuyện này mà ngươi cũng đoán ra được."

“Nguyên Mục Dã!” Âm Vô Cữu phẫn nộ trừng mắt với Nguyên Mục Dã. Chỗ dựa lớn nhất của hắn là Mộc Khôi tông mới có thêm hai vị Niết Bàn, không ngờ cả hai Niết Bàn này đều đã bị Ninh Dạ khống chế.

Ngược lại Tử Lão vẫn luôn cấu kết làm bậy dây dưa bất minh với Ninh Dạ, từ đầu tới cuối luôn trong sạch.

Chuyện này khiến hắn tức muốn hộc máu.

Khoảnh khắc đó hắn đã định ra tay, nhưng nghĩ lại thì Nguyên Mục Dã và Hà Giang Minh là người của Ninh Dạ, đột nhiên lòng tin cũng yếu đi vài phần.

Ninh Dạ lại nói: “Tử Lão đã biết chuyện này, thế có định đánh nữa không?”

“Tại sao lại không?” Tử Lão hỏi ngược lại: “Ta muốn đánh là đánh, có liên quan gì tới chuyện ngươi yếu hay mạnh?”

Liên quan?

Có chứ.

Nếu Ninh Dạ yếu, ngược lại Tử Lão sẽ không tìm y.

Y mạnh, Tử Lão sẽ tới tìm.

Cho dù có thêm vài Niết Bàn trợ giúp, Tử Lão cũng không quan tậm.

Nếu hắn sợ, khi Ninh Dạ giết Lôi Trường Sinh, hắn đã không chọn cách khoanh tay đứng nhìn.

Còn lúc này trong lòng hắn dâng lên chiến ý bừng bừng, hiển nhiên đang muốn xuất thủ.