← Quay lại trang sách

Chương 1073 Ước chiến 1

“Thần phù...” Thư Vô Ninh lẩm bẩm.

Phù lục cấp bậc thần khí!

Do phù lục là hàng dùng một lần nên rất ít người chịu tăng cường phù đạo tới cấp bậc này.

Nhưng bây giờ Ninh Dạ mượn Tạo Hóa chi đạo, đã có thể làm được.

Chỉ chốc lát sau, Ninh Dạ đã tăng cường toàn bộ Lưu Quang phù trong tay.

Y hài lòng nói: “Mấy năm tới ngươi cần nỗ lực nhiều hơn. Ta cần ít nhất trăm vạn tấm Lưu Quang phù.”

Thư Vô Ninh cũng bị dọa giật bắn mình: “Sư phụ muốn đệ tử mệt chết à?"

Ninh Dạ mỉm cười: “Nếu ngươi muốn sư phụ đi sớm thì có thể làm ít một chút.”

Nghe y nói vậy, Thư Vô Ninh lập tức kêu to: “Sư phụ yên tâm, đệ tử sẽ dốc hết toàn lực chế phù cho sư phụ.”

Nghe cô nói vậy, Ninh Dạ cũng bật cười.

Theo tu vi tăng cường, thực lực tăng trưởng, càng lúc càng gần thời điểm Ninh Dạ rời khỏi.

Thư Vô Ninh ngàn vạn lần không muốn, nhưng cũng bất đắc dĩ.

Mà trăm vạn thần phù là phương pháp duy nhất mà cô có thể cố gắng giữ Ninh Dạ lại.

Đừng nói trăm vạn thần phù, cho dù ngàn vạn cô cũng chịu làm.

Đáng tiếc, tuy vậy Ninh Dạ vẫn phải đi.

Nhìn bóng lưng Thư Vô Ninh rời khỏi, Ninh Dạ chậm rãi nói: “Yên tâm đi Vô Ninh, cho dù sư phụ có rời khỏi cũng sẽ giúp ngươi giải quyết xong mọi phiền phức ở đây, chắc chắn sẽ không bỏ lại cho ngươi một mớ hỗn độn.”

Trì Vãn Ngưng lặng lẽ xuất hiện: “Chàng định giải quyết đống phiền phức đó ra sao?”

“Đương nhiên là nên mang thì mang đi, đáng giết thì giết, lưu được thì lưu.” Ninh Dạ đáp đầy ẩn ý.

❖ ❖ ❖

Ba năm sau.

Mộc Khôi tông, Thiên Mộc sơn.

Trên bầu trời có vệt sáng lướt qua, khoảnh khắc sau thân hình vĩ đại của Ninh Dạ đã xuất hiện trước đại điện của Thiên Mộc sơn.

Ninh Dạ đột nhiên tới, khiến đám người náo động.

Tiếng chuông cảnh báo vang lên, Mộc Khôi tông tổng phát động.

Không biết bao nhiêu tu sĩ dồn dập xông ra, căng thẳng nhìn Ninh Dạ.

Cổ La đầu đội mũ quan xông khỏi đại điện, thấy Ninh Dạ đến đây một mình bèn chắp tay nói: “Chưởng giáo Mộc Khôi tông Cổ La tham kiếm Ninh chưởng... Ninh thượng tiên.”

Sau trận chiến ở Đông Phong quan, Ninh Dạ từ chức đại điện chủ, bây giờ đại điện chủ là Cừu Bất Quân.

Cũng vì vậy, y trở thành một vị “tán tu” ở Mặc Châu.

Nhưng không ai coi chuyện này là thật, vì vậy thiếu chút nữa Cổ La đã hô chưởng giáo.

Ninh Dạ cười nói: “Hôm nay tới đây là có một số việc muốn trao đổi với chưởng giáo Cổ La và các vị đại trưởng lão.”

Nghe y nói vậy, Cổ La thở phào một tiếng, nhưng lại lập tức căng thẳng.

Hắn biết rõ đại năng của tu tiên giới trao đổi thường là: ta cho ngươi cơ hội gật đầu, nếu ngươi không gật đầu, thế thì sau này cũng không cần cái đầu nữa rồi.

Vì vậy lúng túng nở nụ cười: “Chẳng hay có chuyện gì?”

Ninh Dạ lắc đầu: “Ngươi không cần căng thẳng. Tốt xấu gì thì năm xưa Mộc Khôi tông cũng từng giúp ta, ta cũng không muốn đối phó với các ngươi. Nếu ta muốn làm, ta đã làm từ lâu rồi. Lần này ta chỉ muốn đàm đạo với chư vị thôi.”

Cổ La còn chưa lên tiếng đã nghe Tử Lão ở bên trong nói: “Vào đi.”

Ninh Dạ đi thẳng vào.

Mẹ nó!

Tuy Cổ La thành chưởng giáo, toàn bộ Mộc Khôi tông chỉ nghe lệnh Tử Lão mới lên thành Địa Thi.

Xét theo mức độ nào đó, hắn cũng giống như Thư Vô Ninh, đều là con rối mà thôi.

Thậm chí hắn còn không bằng Thư Vô Ninh. tốt xấu gì thì Thư Vô Ninh cũng được Ninh Dạ bồi dưỡng trọng điểm, Ninh Dạ cũng không tùy tiện vượt quyền, còn Tử Lão xưa nay chưa từng coi hắn ra gì.

Được, Tử Lão nhà ngươi trâu bò rồi, ngươi đi mà bàn với Ninh Dạ.

Vào điện, lại thấy Tử Lão đang ngồi xổm dưới một cây cột trong góc đại điện.

Trông cứ như đứa trẻ xui xẻo bị phạt đứng góc tường, nhìn chằm chằm vào chân cột trụ, không hề nhúc nhích.

Ninh Dạ hiếu kỳ đi tới: “Nhìn cái gì đấy?”

“Suỵt.” Tử Lão nhỏ giọng nói: “Cột trụ có côn trùng.”

“Ồ?” Ninh Dạ đã nổi hứng thú, nhìn kỹ lại, quả nhiên thấy trong cây cột có ít sâu nhỏ kỳ lạ, đen chùi chũi, kích thước không lớn nhưng đang gặm nhấm cột trụ.

Ninh Dạ vuốt ve cột trụ: “Hình như cột trụ này được chế bằng Kim Hải Thâm Uyên chứ không phải bằng đá, thế mà cũng có côn trùng?”

“Thế mới đáng quan sát.” Tử Lão lại nói: “Ta đã nhìn một ngàn ba trăm bốn mươi hai ngày, chứng kiến bọn chúng xuất hiện, gặm nhấm, không ngừng cường đại, từ không đến có...”

Giọng nói của hắn thổn thức, nào còn dáng vẻ ương ngạnh hung tàn ngày xưa.

Tử Lão nhìn côn trùng, Ninh Dạ thì nhìn hắn.

Hắn nói: “Gần đây ngươi có vẻ khang khác, thu liễm sắc bén, nhập thế mà xuất thế, chúc mừng chúc mừng. Gần nhất đạo đồ của huynh đệ ngươi lại tiến bộ rồi.”

Sau chuyện Đông Phong quan, Tử Lão hấp thu con rối ác quỷ trong người Âm Vô Cữu, thực lực tăng tiến, tới đánh với Ninh Dạ một trận.