← Quay lại trang sách

Chương 1144 Phân thần chuyển sinh 3

Chính cũng được, Phản cũng thế, đều do trong lòng.

Cũng như Bàn Xà đã nói, hình thái nhân loại mà ngươi coi trọng, trong mắt ma lại không đáng nhắc tới; ít nhất ma cho rằng hình thái của bản thân mới là chính xác.

Cũng vì lý do đó, giết chóc cũng vậy, sinh tồn cũng thế, đều là những tiêu chuẩn khác biệt của những hình thái sinh mệnh khác biệt mà thôi.

Một bên chủ sinh, một bên chủ tử, sao có thể chia thành chính phản?

Đương nhiên, lời này nghe khá khó hiểu, thế nhưng chốt là sau khi hiểu được điều này, Ninh Dạ lại nghĩ ra một điều khác: Nếu hai bên đều là công bằng, không phân đúng sai chính phản, vậy dựa vào đâu cứ nhất định là Phản giới làm vấy bẩn Chính giới?

Đối với Chính giới mà nói, một khi lực lượng Phản giới lan tràn sẽ dẫn tới Chính giới bị ô nhiễm, ma vật Phản giới chính là tạp chất, là u ác tính, là chất độc!

Như vậy nếu lý giải ngược lại, nêu lực lượng Chính giới vào Phản giới, có phải cũng vậy không?

Có thể “ô nhiễm” ngược lại Phản giới không?

Ninh Dạ không biết, nhưng y cảm thấy về mặt đạo lý, điều này là có thể.

Có công có thủ, mới là chính đạo... à không đúng, mới là cân bằng!

Vì vậy y đẩy một luồng ánh sáng chứa ý chí bản thân vào, không phải muốn giết ai mà muốn xem xem lực lượng Chính giới đi vào Phản giới có thể “ô nhiễm” đối phương hay không.

Nhưng y không ngờ là khe hở đóng lại, y cũng hoàn toàn mất liên hệ với ánh sáng ý thức kia, vì vậy rốt cuộc sau khi tiến vào gặp chuyện gì, y cũng không biết được.

Chuyện này thật sự bất đắc dĩ.

Hai giới ngăn cách quá lớn, do thực lực bản thân không đủ, y chỉ có thể tiếp tục ngủ đông, nhẫn nại, chờ mong sẽ có ngày hạt giống mà mình gieo sẽ nảy mầm.

Còn bây...

Cứ làm chính sự đi đã.

Ninh Dạ nhìn ma giới phía trước nói: “Ma vật ở nơi này đã bị thanh trừ nhưng ma khí vẫn còn, phải nhờ chư vị vất vả hạ giới một chuyến, thanh trừ ô uế, trả lại càn khôn sáng sủa cho nơi này, tiện thể... đem một chút tài nguyên về.”

Mấy câu trước chỉ là vớ vẩn, lời cuối cùng mới là then chốt.

Ninh Dạ muốn đại đạo, các tu sĩ muốn tài nguyên.

Vốn còn tưởng dẹp yên ma giới không có lợi ích gì, nhưng thấy ma vật bị tiễu trừ xong lưu lại cả một thế giới, ai nấy vui mừng không thôi.

Lần này không cần phải để lại cho ai cả.

Các tiên nhân dồn dập bay xuống, một trận cướp đoạt tài nguyên vô chủ chính thức được triển khai.

Đương nhiên trước đó còn phải quét dọn nhà cửa sạch sẽ.

❖ ❖ ❖

Chiến tranh mất hai năm, quét dọn và vơ vét lại mất tới hơn mười năm.

Sau khi đào sạch những tài nguyên có giá trị nhất trong thế giới này, mọi người lưu lại một số hạt giống có thể khôi phục sinh cơ rồi lại rời khỏi.

Lần này vẫn có thiên đạo chỉ dẫn.

Nhưng khác với lúc trước, lần này Ninh Dạ đã bố trí thích đáng.

Triệu tập hội nghị cao tầng, Ninh Dạ không tránh không né.

Y nói thẳng: “Nói cho mọi người một tin tức tốt, lần này ta có đột phá mới.”

Mọi người cùng nhìn y, không nói một lời.

Đối với chúng ta mà nói, hình như đây không coi là tin tức tốt, ngươi đột phá chứ có phải chúng ta đột phá đâu.

Được rồi, ngươi là lão đại, ngươi đột phá là tin tức tốt, nhưng không tới nỗi thông báo riêng tới mọi người như vậy chứ?

Ninh Dạ cười nói: “Ta biết thật ra các ngươi không thích theo bố trí của thiên đạo, dù sao đánh ma giới đúng là nhàm chán, tuy sau khi quét dọn cũng có thể thu hoạch tài nguyên nhưng cũng khá phiền phức. Quan trọng nhất là không có ai, cũng không có thú vui gì. Tuy mọi người đều tu hành là chính nhưng dù sao cũng phải có cuộc sống của mình.”

Phượng Tiên Lung nghi hoặc: “Ninh Dạ, rốt cuộc ngươi định nói gì, nói thẳng đi.”

Ninh Dạ không vòng vo nữa, chỉ vào tinh đồ: “Nếu không có gì bất ngờ, nơi thiên đạo chỉ tới sẽ lại là một ma giới bị ô uế. Nhưng cứ đánh ma giới, tới chỗ không người như vậy đúng là khô khan, mà đột phá gần đây của ta có thể giải quyết vấn đề này.”

Nghe y nói vậy, rõ ràng mọi người hưng phấn hẳn lên.

Thiết Lang nói: “Giải quyết như thế nào?”

Ninh Dạ nói thẳng: “Chuyện này phải cám ơn Bàn Xà kia, đương nhiên cũng có thể là thiên đạo cảm ứng, biết chúng ta cứ đi đánh quái cũng thấy chán, vì vậy cho cơ hội này. Ta lĩnh ngộ Lưỡng Nghi Càn Khôn đạo, có thể giúp mọi người phân thần chuyển sinh.”

Phân thần chuyển sinh?

Các tu sĩ ngạc nhiên.

Chuyển thế trùng tu không phải chuyện hiếm có gì đối với các tiên nhân, không ít đại năng cũng có thủ đoạn tương tự, năm xưa Dương Chí Thiện cũng vậy.

Chẳng qua pháp môn chuyển sinh thường có nhiều hạn chế, năm xưa Tạo Hóa Lão Nhân trâu bò như vậy mà pháp môn chuyển thế chỉ có thể chuyển sinh chứ không thể đột phá.

Chính vì vậy, đại đa số tu sĩ chỉ cần điều kiện bản thân đủ là không nghĩ tới chuyển thế.