← Quay lại trang sách

Chương 1157 Quy củ 1

“Không cần. Ta cảm thấy tên này không tệ, thích hợp làm nô tài.” Ninh Dạ nói.

Người ở đây nhãn lực rất cao, Thiên Cơ ở Trường Thanh giới bao năm mà không có vấn đề gì, vừa tới nơi này đã bại lộ. Sau này mà để Thiên Cơ bảo vệ mình thì khá phiền phức, chẳng thà đổi lại thành tên này.

Tuy tu vi hơi thấp nhưng ít nhất không ai ngấp nghé gì hắn.

Thiên Cơ đã hiểu ý y, hừ một tiếng: “Cũng tốt, nhưng phải bố trí cấm chế lên người hắn mới được."

“Không cần, ngươi dùng cách đơn giản một chút. Đợi khi đến Lang Gia các, Quy Linh Nương.... à, sư phụ sẽ giúp ta ra tay. Dám bắt đệ tử của bà ấy, rõ ràng là tên này không biết chữ chết viết như thế nào.” Ninh Dạ hừ một tiếng nói.

“Đúng vậy đúng vậy!" Thiên Cơ mỉm cười, đã có câu này của Ninh Dạ, hắn cũng không khách khí, xuất chưởng đập xuống, trực tiếp nện thẳng vào đầu Huyết Ly. Huyết Ly choáng váng, “rầm” một tiếng ngã xuống đất.

Lát sau tỉnh lại đã như tượng đất, không hề nhúc nhích.

Mẹ nó, thật tàn nhẫn.

Đây là Khống Thần chú mà Ninh Dạ dạy cho Thiên Cơ năm xưa, không cần phá giải, sau một quãng thời gian sẽ tự giải trừ. Điểm đáng sợ là không giải trừ pháp môn này thì thôi, một khi giải trừ thì cứ cách một quãng thời gian là toàn thân như bị kiến đốt, đau đớn không thôi.

Thiên Cơ đang cố tình trả thù, nếu ngươi đã ám toán ông đây, thế thì cho dù làm nô tài, ông đây cũng không cho ngươi được dễ chịu.

Ninh Dạ cũng chẳng có cảm tình gì với tên này, chỉ cần một tên nô tài để sử dụng, đương nhiên sẽ không bảo Thiên Cơ bỏ qua cho hắn. Vì vậy y cười ha hả, giải trừ trận pháp, cùng Lâm Lang trở về xe.

Ninh Dạ giải trừ ảo thuật đối với Phong Trung Tử, Phong Trung Tử vẫn không cảm nhận được, vẫn chạy như điên.

Bay thêm nửa ngày, rõ ràng cũng tới một địa điểm cảnh sắc tươi đẹp. Phong Trung Tử thở phào một tiếng: “Phía trước là Lang Gia các rồi, có đại năng Niết Bàn trấn thủ, Huyết Ly kia không dám đuổi theo đâu... Kỳ quái... trước đây ta từng bay theo đường này nhiều lần rồi, sao lần này lại có cảm giác xa xôi như vậy?”

Đó là ngươi không biết mình bay thêm bao nhiêu đường trên không trung! Lâm Lang cười thầm.

Lúc này Phong Trung Tử mới quay đầu lại nhìn, nhưng lại thấy Huyết Ly đang đứng đó, bị dọa tới mức giật bắn mình: “Sao ngươi lại ở trên xe?”

Nói xong định xuất thủ.

Ninh Dạ vội vàng nói: “Sư huynh đừng sợ, Huyết Ly này đã bị Thiên Cơ hạn chế, tạm thời không thể làm gì được ta.”

Cái gì?

Phong Trung Tử nhìn Huyết Ly, thấy hắn như bức tượng đất, đứng đờ ra bất động.

Trong lòng ngạc nhiên: “Chuyện lúc nào vậy?”

“À, mới cách đây không lâu.” Ninh Dạ không tiện nói đã nửa ngày rồi, y cũng muốn tới Lang Gia các sớm một chút, Phong Trung Tử chạy chăm chỉ như vậy, làm lỡ lộ trình của hắn cũng ngại!

“Sao ta không phát hiện ra?” Phong Trung Tử kinh ngạc.

“Người ta là đại năng Niết Bàn mà, làm việc tốt không lưu danh.”

“Thế sao ngươi không nói cho ta!” Phong Trung Tử thầm phẫn nộ, ông đây chạy đằng trước cả nửa ngày, mạng cũng đi tong mất một nửa, hóa ra cái tên truy sát đang ngồi đằng sau nhìn ta kéo xe?

Ninh Dạ cười híp mắt nói: “Ta cũng muốn nói nhưng sợ quấy rầy sư huynh, sư huynh không trách tội ta chứ?”

Nhìn bộ dạng cười híp mắt của y, Phong Trung Tử không khỏi rùng mình.

Lại nghĩ tới thằng nhóc này sắp gặp sư tổ rồi, đừng đắc tội với y thì hơn, cho nên vội vàng cười bồi nói: “Đâu có đâu có! An toàn của sư đệ là quan trọng nhất mà. À đúng rồi, tên Huyết Ly này...”

Ninh Dạ thản nhiên nói: “Tên này dám truy sát ta, đương nhiên phải đem ra làm nô tài. Lát nữa xin sư phụ xóa bỏ thần trí của hắn, từ nay làm chó cho ta, dùng đến chết là được.”

Nghe y nói nhẹ như mây gió, trong lòng Phong Trung Tử không khỏi giật thót.

Tu tiên giả có không ít kẻ hung ác, thế nhưng còn chưa chính thức nhập môn đã ác như vậy, đúng là hiếm thấy.

Hy vọng lúc trước mình không đắc tội gì nhiều.

Nghĩ tới đây, Phong Trung Tử lại cười híp mắt lấy từ trong túi trữ vật ra một pháp bảo, đưa cho Ninh Dạ: “Ninh sư đệ, đây là chút lòng thành của sư huynh, kính mong sư đệ nhận lấy.”

Ừm, tuy hơi chướng mắt nhưng ngươi có lòng như vậy cũng đáng khen, Ninh Dạ bỏ vào trong túi.

❖ ❖ ❖

Lang Gia các.

Ngọc Hoàng điện.

Lang Gia Nữ Đế - Quy Linh Nương ngồi trên ghế cao nhất trong điện, nhìn Ninh Dạ và Lâm Lang Thiên đang quỳ lạy bên dưới, còn có Huyết Ly như tượng đá đứng đằng sau, hừ một tiếng: “Đúng là to gan, dám truy sát đệ tử của Quy Linh Nương ta, đám yêu nghiệt Chứng Tổ sơn càng lúc càng càn rỡ. Tâm La!”

“Có đệ tử! ’ Một nữ tu đeo kiếm đứng ra.

“Ngươi dẫn mấy người tới đó, dạy cho lũ khốn kiếp Chứng Tổ sơn một bài học.”

“Rõ!” Nữ tu tên Tâm La đã phi thân lên, trực tiếp bay về phía tây.