Chương 1190 Sơn Trung Khách 2
Sơn Trung Khách giận dữ, trong sảnh đã có người nói: “Trong đại điện không được làm loạn.”
Sơn Trung Khách đành nhẫn nhịn, hung hăng nhìn Lang Diệt một cái, lại nhìn Ninh Dạ một cái, nhưng cuối cùng không nói gì nữa.
Ninh Dạ đang hiếu kỳ thì Diệp Cô bên cạnh đã nói: “Hắn là môn hạ Đề Hồ, đứng thứ bảy, danh hiệu là Sơn Trung Khách, cảnh giới Vạn Pháp, cũng vì vậy có người gọi hắn là Sơn lão thất.”
Cuối cùng Ninh Dạ cũng nghĩ ra: “Vân Tự môn, Đề Hồ Lão Nhân?”
“Đúng.”
Lang Gia các có bát môn, lần lượt là Thiên Địa Huyền Hoàng Phong Vân Nộ Thương, phụ trách những vấn đề khác biệt.
Đề Hồ Lão Nhân là môn chủ của Vân Tự môn, trong tay có một thần vật tên là Vân Hải hồ, nghe nói bao hàm bảy mươi hai loại kỳ vân trên trời, tu vi Niết Bàn.
Tử Lão chắc sẽ thích cái này.
Sơn Trung Khách này chính là đệ tử của Đề Hồ Lão Nhân.
Bây giờ Sơn Trung Khách đang đảm nhiệm chức vụ Truyền Pháp Sứ trong tiên môn, vị trí Truyền Pháp Sứ nói trắng ra là thầy giáo trong tiên môn, hơn nữa còn mang tính công lập, chuyên dạy bảo tu sĩ bình thường.
Chẳng trách lúc nãy tiện miệng nói một tràng toàn những lời giáo dục.
Đạo lý không sai, chẳng qua chọn sai đối tượng, nếu không phải có chủ đích thì rõ ràng là giao tiếp kém.
Ninh Dạ là đệ tử chân truyền của Nữ Đế, không mấy khi ra ngoài đắc tội với người khác, chắc không có ai nhắm vào y, thế thì đơn thuần là giao tiếp kém.
Người giao tiếp kém có lúc còn khó đối phó hơn cả kẻ mang âm mưu, vì bọn họ không nghĩ nhiều, chỉ làm việc dựa theo yêu ghét, lúc này bị Lang Diệt bật lại một câu như vậy, trong lòng uất ức nhưng không tiện gây sự trong sảnh, thi thoảng lại liếc mắt về phía Lang Diệt.
Hắn cũng không ngốc, tranh cãi xong không tới gây sự với Ninh Dạ, nhưng có vẻ đã nhắm vào Lang Diệt.
Lang Diệt biết suy nghĩ trong lòng hắn, biết chắc sau này sẽ có hành động, cũng không nói lời nào, chỉ lên tiếng: “Giao nhiệm vụ xong, đằng nào cũng đang rảnh rỗi, ta muốn hạ sơn đi dạo một chút.”
“Được thôi.” Nghe y nói vậy, Diệp Cô và Lâm Lang cùng vui vẻ.
Diệp Cô là kẻ ham chơi, nói thẳng: “Sư đệ làm thế mới là đúng, kết hợp lao động và nghỉ ngơi mới chuẩn.”
“Thế thì được, các ngươi về chuẩn bị chút đi, buổi tối gặp nhau ở Hạ thành.”
Nói xong Ninh Dạ đã đi khỏi.
Lâm Lang lại hiểu rõ Ninh Dạ.
Thời khắc này trở lại Tê Hà cốc, Lâm Lang hỏi Ninh Dạ: “Phu quân định đối phó với Sơn Trung Khách kia?”
Ninh Dạ ừ một tiếng: “Không phải ta muốn đối phó với hắn, nhưng xem ra hắn định gây sự với Lang Diệt. Bây giờ tốt xấu gì thì Lang Diệt cũng là người của ta, sao lại để hắn hạ thủ dễ dàng được? Tiện đó lợi dụng một chút.”
Nói lại thì lúc đầu mục đích chuyển sinh của bọn Ninh Dạ đầu tiên là tìm hiểu chỗ bất đồng giữa tu tiên giả giới này và Trường Thanh giới, tăng cường sở trường bù đắp thiếu sót. thứ hai là để bản thể vui vẻ một chút, tránh kẻo hành trình trên Thiên Tằm quá khô khan vô vị.
Vốn không có mục tiêu gì lớn.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, hiểu được về giới này, cảm thụ được mức độ hùng vĩ của giới, cảm thụ được đạo hạnh thâm thúy, Ninh Dạ cũng có mục tiêu cao hơn.
Cửu Thánh ở trên tận Cửu Nhật, sáng cùng nhật nguyệt, ban bố đại đạo khắp thiên hạ.
Một phân thần nho nhỏ như y lại muốn trưởng thành tại đây, mục tiêu là theo đuổi Cửu Thánh, vượt qua nhật nguyệt.
Gặp mặt Khoáng Vân Hậu khiến y cảm thụ được khí độ hùng vĩ của Cửu Thánh khi ban bố đại đạo, trong lòng đã có mưu kế, đương nhiên cũng phải có hành động.
Chuyện này mang ý nghĩa, y cần có địa bàn, cần có người.
Địa bàn và người ở đâu ra?
Đương nhiên cần cướp thì phải cướp.
Bên ngoài phải cướp, bên trong phải đoạt.
Vì vậy Ninh Dạ mới muốn bồi dưỡng nhóm Lang Diệt, còn Sơn Trung Khách này cũng là một cơ.
❖ ❖ ❖
Bên dưới sơn môn Lang Gia các có thành, được gọi là Hạ thành.
Hạ thành chủ yếu phục vụ một số đệ tử cấp thấp, không chỉ có người của Lang Gia các mà còn có một số tu sĩ ngoại môn.
Thường xuyên qua lại giao dịch mua bán, tập trung thành thành.
Một số người cảm thấy không còn tiền đồ gì, đại đa số sẽ tới nơi đây.
Ngược lại như Ninh Dạ, Hiên Viên Long, Lâm Lang, hầu như chưa từng tới.
Trong năm người, người đến đây nhiều nhất là Diệp Cô.
Thứ hai mới là Lang Diệt.
Hắn tu hành trong Lang Gia các mười năm, đến mười lần, mỗi năm một lần, mỗi lần ba ngày, cũng coi như khá kiềm chế.
Lần này Ninh Dạ mời, đương nhiên Lang Diệt cũng vui vẻ phá lệ.
Đầu tiên thu thập một chút sau đó mới xuống núi.
Ra khỏi Lang Gia các, Lang Diệt bay xuống Hạ thành.
Đang phi hành thì đột nhiên phía sau có chấn động xuất hiện.
Lang Diệt biết có điểm lạ, thầm hô không tốt, đã phóng thích con rối.
Nhưng công kích mà y tưởng tượng không hề xuất hiện, chỉ thấy phía sau có người hiện thân, chính là Sơn Trung Khách.