Chương 1227 Tỷ thí Thiếu Tú 10
Nhưng đám tân tú trẻ tuổi thế hệ này lại như hoàn toàn không có vấn đề gì trong phương diện đó, ai nấy chân thành đoàn kết tới cực điểm, kết quả là sau ngày hôm ấy ngay cả pháp bảo nhất phẩm cũng bị càn quét phân nửa.
Chuyện này khiến Ngân Tinh La Hán chấn động.
Thế này khác nào dọn sạch cả Tử Cực cung ta?
Ngân Tinh La Hán biết không thể đợi thêm nữa.
Cứ như vậy, rất có thể sẽ là các tiểu đội tinh anh tiếp tục móc nối, sau đó liên thủ tấn công thần khí.
Nghĩ tới đây, hắn bí mật truyền âm: “Long Quang, Tiểu Diệp, nghe ta nói, kế hoạch thay đổi, bây giờ các ngươi phải nhanh chóng phá hoại liên minh giữa các tu sĩ kia...”
Lúc này Triệu Long Quang đang loanh quanh trong núi, đang dẫn một số tu sĩ tìm kiếm mục tiêu.
Nghe Ngân Tinh La Hán truyền âm, lông mày khẽ nhếch lên, xem như đã nhận được tin.
Chuyện này cũng không có gì lạ, các đại môn phái đều không muốn phải chi ra quá nhiều, một khi thấy hiện tượng tinh anh liên minh là sẽ bắn tin cho đệ tử phái mình phá hoại liên minh.
Lúc trước Triệu Long Quang phụng lệnh phải phế bỏ Ninh Dạ, nhưng làm sao hắn lại làm vậy được, vì vậy đã âm thầm móc nối với nhóm Ninh Dạ, mỗi khi Ninh Dạ tới gần, hắn sẽ rẽ sang hướng khác. Ta không gặp được hắn thì làm sao ra tay với hắn được?
Nhưng bây giờ Ngân Tinh La Hán thay đổi mục tiêu, yêu cầu phá hoại liên minh các tiểu đội.
Ha ha.
Tốt lắm!
Triệu Long Quang khẽ gật đầu, đúng lúc thấy cách đó không xa có một nhóm tu sĩ đi tới.
Triệu Long Quang đã nói: “Đi thôi! Đánh gục tất cả mọi người! ’
Phương thức phá hoại liên minh của hắn rất đơn giản, đánh gục hết, đương nhiên chẳng còn liên minh.
Thật ra Ngân Tinh La Hán muốn hắn dùng cách ly gián hơn, nhưng nghĩ lại cũng đúng, nhiều đội ngũ liên minh như vậy, muốn ly gián còn phải gia nhập, bây giờ chỉ còn một ngày thi đấu, phương pháp có hiệu suất cao nhất vẫn là dùng lực lượng đè bẹp.
Vì vậy không lên tiếng ngăn cản.
Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra mọi chuyên không đúng.
❖ ❖ ❖
Phía nam Tử Cực sơn.
Một trận chiến đang tiến hành.
Một con cự thú gầm thét giao chiến với đám người Ninh Dạ, đây là Thôn Sơn thú, nghe nói chân thân cao tới vạn trượng, có thể nuốt cả núi sông. Nhưng trong Tử Cực sơn này nó không cách nào hiện ra chân thân, chỉ dùng thân hình bình thường giao chiến, cũng vì vậy thực lực hạ xuống cấp độ Vô Cấu trung kỳ.
Nó bảo vệ một món pháp bảo nhất phẩm, lúc này há miệng phun ra một luồng khí đỏ chót, ép lui đám người. Thôn Sơn thú kia cười ha hả nói: “Hiếm khi thấy có nhóm nào thực lực như các người. Nhưng rất đáng tiếc, chỉ bằng các ngươi còn chưa phải đối thủ của bản yêu. Lui lại đi, đừng để ta phải dùng toàn lực, các ngươi sẽ bị đá...”
Hả?
Thôn Sơn thú đột nhiên nghiêng đầu, đã nghe được chỉ thị của Ngân Tinh La Hán.
Hai con mắt nheo lại: “Vậy à... thế thì ngại quá!”
Nó gầm lên một tiếng, đột nhiên phóng một tia điện cuồng bạo về phía Ninh Dạ.
Tử Cực cung dùng kiếp nhập đạo, sấm sét là thủ đoạn mà bọn họ am hiểu nhất, ngay cả yêu thú cũng bị ảnh hưởng. Lúc này Thôn Sơn thú thi triển sấm sét bổ xuống, uy lực mạnh mẽ, có vẻ như định đánh trọng thương Ninh Dạ.
Khổ nỗi Ninh Dạ đã chuẩn bị sẵn, thân hình lay động, trong tay lóe lên kiếm hoa, một cơn kiếm vũ ngăn cản luồng sét kia: “Đã nói không qua ranh giới cơ mà, đây là phạm quy.”
“Hống!” Thôn Sơn thú phóng thích lượng lớn thần quang kiếp lôi, tăng cường uy lực tới cực hạn, ép lui tất cả mọi người, sau đó phóng ra một luồng dương lôi đuổi theo Ninh Dạ.
Ninh Dạ hừ một tiếng: “Được, nếu ngươi đã phạm quy, thế thì ta cũng không khách khí nữa.”
Kiếm thế trong tay chợt thu lại, không ngờ y lại lao ngược về phía luồng sấm sét với khí thế bao phủ sơn hà của Thôn Sơn thú. Tuy hào quang của sấm sét cực kỳ sắc bén, như Ninh Dạ lại như đi vào khoảng không, xuất kiếm đâm ra, đánh trúng điểm yếu nhất của lôi quang, còn mở ra một con đường.
Khoảnh khắc sau Ninh Dạ đã lướt qua Thôn Sơn thú, kiếm quang lưu lại một vết máu nho nhỏ trên đỉnh đầu Thôn Sơn thú.
Thôn Sơn thú cười ha hả: “Chút thủ đoạn này... Ớ?”
Nó vừa định cười nhạo nhưng lập tức phát hiện ra không đúng, không biết vì sao thần lực của mình lại xói mòn.
Đây là...
Dạ Hồng liên?
Vừa rồi Ninh Dạ xuất kiếm là để trồng Dạ Hồng liên vào trong người mình?
Thôn Sơn thú giận dữ gào thét: “Ninh Dạ, ngươi làm trái quy tắc! Trong tỷ thí Thiếu Tú không được sử dụng bảo vật mà mình lấy được!”
“Hình như ngươi làm sai quy tắc trước mà?” Ninh Dạ cười ha hả xuất kiếm, tiện thể bồi thêm một câu: “Đúng rồi, sao ngươi biết ta tên là Ninh Dạ? Hình như ta chưa nói tên cho ngươi mà?”
Thôn Sơn thú ngớ người, kiếm quang của Ninh Dạ đã giáng xuống.