← Quay lại trang sách

Chương 1279 Tình thế đổi thay 2

Đặc biệt bản thể đã là Nhân Hoàng, rất nhiều phương diện đã định hình, nhưng phân thân vẫn còn cơ hội.

Nếu lần này có đại khí vận tăng cường, không khéo sẽ khiến mình thay da đổi thịt.

Đây là thứ y muốn thử nghiệm.

Vì vậy thời gian này Ninh Dạ luôn giữ tư thái cực kỳ siêu nhiên, nhìn như tản mạn tùy tâm, thực chất bên trong ẩn chứa càn khôn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã một năm.

Đã tới lúc thực hiện ước định với Cửu Đại Thánh Tôn.

Nhưng điều thú vị là Vạn Tiên minh không tới.

Có lẽ biết hai lần đại chiến trước ở quần đảo Hàn Lăng đã khiến thực lực của Cực Quang đảo tăng vọt, cái gọi là “thực lực gấp ba” giờ đã là thực lực ngang hàng, lại xét tới những thủ đoạn quỷ dị của Ninh Dạ, thực lực gấp ba còn không đánh nổi, ngang hàng thì càng bó tay.

Vì vậy bọn họ từ bỏ.

Chuyện này khiến đám tu sĩ cố gắng cả năm, trong lòng chỉ mong có đại chiến, giờ phải thất vọng.

Nhưng Ninh Dạ lại không coi thường chuyện này.

Y biết rõ đạo lý lấy lùi làm tiến.

Cửu Đại Thánh Tôn muốn khảo nghiệm y, Vạn Tiên minh muốn giết y, thế thì sớm muộn gì cũng ra tay với y. Bây giờ không ra tay chỉ là để sau này ra tay càng mãnh liệt hơn. Theo lẽ thường, lúc này ở Thập Nhị Thượng Giới, không khéo cả đám đại lão Vạn Tiên minh đang cò kè mặc cả với Cửu Đại Thánh Tôn, nói mấy lời đại loại như: “Không được đâu, năm ba Niết Bàn không hạ được thằng nhãi ấy, hay là cho mười bảy mười tám Niết Bàn đi, không thì ngươi để ta phái một Nhân Hoàng nhé.” vân vân.

Không chừng ý kiến của Cửu Đại Thánh Tôn cũng không thống nhất.

Chắc Tử Cực Thánh Tôn muốn cho Ninh Dạ một bài học, nhưng chắc chắn Lang Gia Thánh Tôn muốn che chở, những Thánh Tôn khác thì mỗi người có tính toán riêng.

Chuyện này thì Vấn Thiên thuật không tính được, nhưng dùng đầu óc là nghĩ ra được.

Vấn đề duy nhất là, lúc nào mới có kết quả.

Kết quả sẽ ra sao?

Đằng nào thì cũng không phải tin tức có lợi cho mình.

Nhưng Ninh Dạ không hề lo lắng, thời gian một năm, y cũng không nhàn rỗi, đã chuẩn bị vô số thủ đoạn ngầm.

Bây giờ phải xem cái nào sẽ có tác dụng.

Hôm nay Ninh Dạ vẫn ngồi thuyền trôi trên biển, bên cạnh là Lâm Lang, Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp bầu bạn. Hai cô nương này ỷ vào khoảng cách gần, rảnh rỗi là lén lút hẹn hò với Ninh Dạ. Nhật Diệu các biết chuyện này, tức tới mức muốn hộc máu nhưng cũng chẳng có cách nào.

Thời khắc này đang chàng chàng thiếp thiếp, chợt thấy phương xa có một người đi tới.

Ra là Dung Thành.

Thấy là Dung Thành, hai mắt Công Tôn Điệp sáng bừng lên: “Ơ? Sao ngươi lại đến đây?”

Dung Thành cười nói: “Bây giờ ta là người của Vạn Tiên minh, đương nhiên là tới truy sát tướng công của ngươi.”

“Vạn Tiên minh?” Công Tôn Điệp và Trì Vãn Ngưng cùng kinh ngạc.

Quay đầu lại nhìn Ninh Dạ, chỉ thấy Ninh Dạ đang nở nụ cười xấu xa, lập tức hiểu ra.

“Được lắm, ngươi bố trí Dung Thành sang đó à?” Công Tôn Điệp nói: “Còn có thủ đoạn như vậy à?”

Ninh Dạ lười biếng nói: “Nếu trực tiếp kéo bọn họ tới, Cửu Đại Thánh Tôn sẽ mượn cớ tăng giá, nếu thế chẳng thà đưa một số bằng hữu sang bên kia, tiện thể kiếm tình báo.”

Ninh Dạ luôn suy vượt ngoài lẽ thường, phía bên mình khó cài cắm thì đổi sang bên địch. Ngoài Dung Thành ra, còn có một loạt tu sĩ Thiên Tằm dùng danh nghĩa khác gia nhập Vạn Tiên minh, đằng nào thì Vạn Tiên minh cũng là tổ chức thập cẩm, xưa nay không cự tuyệt ai, nhưng chính vì vậy nên lòng người bất ổn, nói phản là phản.

Đáng lẽ nhóm của Dung Thành sẽ phát huy tác dụng trong đợt tấn công một năm sau, không ngờ Vạn Tiên minh từ bỏ cơ hội đó, cho nên bọn Dung Thành không có đất dụng võ.

Bây giờ tới đây, chắc chắn là có chuyện.

Dung Thành đã nói: “Nhận được tin nên tới báo cho ngươi.”

“Tin tức gì?”

Dung Thành nói: “Vùng biển Ma Nhai xuất hiện khe hở Ma Vực.”

“Hóa ra là khe hở Ma Vực, thế thì có gì.” Công Tôn Điệp không buồn để ý.

Khe hở Ma Vực ở đâu cũng có, tu sĩ các giới đều trải qua rồi, Thiên Trung giới là tiên giới cỡ lớn, Ma môn không làm nên trò trống gì, vì vậy xưa nay không ai coi đây là chyện lớn.

Ninh Dạ nói: “Dung Thành phải đích thân tới đây, chứng tỏ khe hở Ma Vực lần này không đơn giản."

“Ừ.” Dung Thành nói: “Khe hở Ma Vực không phải quá lớn, ma vật đi ra cũng rất bình thường, nhưng không biết vì sao... không cách nào ngăn chặn.”

“Không thể ngăn chặn?” Ninh Dạ ngạc nhiên: “Không biết nguyên nhân?”

“Đúng. Vạn Tiên minh phái một vị đại năng Nhân Hoàng qua đó, nhưng cũng không ngăn chặn được.”

Ninh Dạ khẽ nhíu mày.

Ngay cả đại năng Nhân Hoàng cũng không ngăn chặn được khe hở Ma Vực, rõ ràng chuyện này có ẩn tình.

Công Tôn Điệp bèn nói: “Nếu Nhân Hoàng cũng không ngăn chặn được khe hở này, thế thì liên quan gì tới chúng ta?"