← Quay lại trang sách

Chương 1282 Tự cho là đúng 2

Vừa hay Ninh Dạ ôm cả việc giục trả nợ, thiên đạo không thể ngăn cản khe hở Ma Vực mở ra cho nên dứt khoát mở cửa ở Thiên Trung giới, giao cho Ninh Dạ giải quyết, tiện thể thu hồi nợ nần.

Khe hở Ma Vực lần này không hề tầm thường, có Bàn Xà cảnh giới thứ tám làm hậu thuẫn giở trò, đừng nói Ninh Dạ, cho dù là Cửu Đại Thánh Tôn, bất cẩn chút thôi cũng có thể lật xe.

Nhưng may là bây giờ Ninh Dạ có ưu thế về tin tức, y biết trước là mình sẽ phải đối mặt với ai.

Chuyện này giúp y có thể chuẩn bị trước nhiều điều.

Ma đầu bạch tuộc kia chỉ còn một luồng tàn hồn bỏ trốn, với năng lực của Bàn Xà kia, chắc bây giờ đã đưa ma hồn tới, chắc cũng chuyển thế.

Nói cách khác... mẹ nó, giống với phân thân của Ninh Dạ, cũng là chuyển thế trùng sinh?

Hóa ra uy hiếp thật sự không phải là khe hở Ma Vực mà là trên người đứa bé vừa ra đời trong khoảng thời gian này.

Tốt lắm!

Sau khi hiểu được điều này, Ninh Dạ lại không thấy có gì đáng sợ,

Chuyện quan trọng nhất của phân thần chuyển sinh là không được để lộ bí mật, một khi có người khác biết ngươi là đại năng mang theo ký ức kiếp trước chuyển thế, thậm chí bị người ta tìm thấy, thế thì ngươi có tiềm lực lớn đến mấy cũng uổng công.

Tiếp đó, Ninh Dạ dùng liên kết tâm thần thuật lại cho mọi người.

Nghe được tin tức này, mọi người giật nảy mình.

Mẹ nó, ma đầu cũng chơi chuyển thế?

“Bây giờ mới giết có một, còn sáu tên nữa thì sao?” Lâm Lang căng thẳng hỏi.

Ninh Dạ cười lạnh: “Đã để ta biết chuyện này rồi thì làm sao lại cho bọn họ cơ hội gây nghiệt? Yên tâm đi, ta sẽ chó sáu tên kia mỗi tên một tiêu ký, chỉ cần bọn chúng chuyển thế đầu thai, thế thì không ai chạy thoát được.”

Dung Thành cũng hưng phấn hẳn lên: “Thế thì tốt rồi, sau khi tìm được, giải quyết thẳng tay là sáu thiên công rồi.”

Ninh Dạ lại lắc đầu: “Không thể giết được.”

“Vì sao?” Mọi người đồng thanh hỏi.

“Giữa thất đại ma đầu này có phương pháp liên hệ, nếu sáu tên này đều chết thì tên đầu tiên rất khó tìm."

Sáu tên ma đầu sau thì đã chuẩn bị nên có thể giải quyết dễ dàng, nhưng ma đầu đầu tiên bị Ninh Dạ giết chết đã chuyển thế, khó mà tìm được. Tuy có thể khẳng định là thiên tài, nhưng trong Thiên Trung giới có bao giờ thiếu thiên tài?

Trước khi hắn bại lộ bộ mặt thật, nếu muốn bắt được hắn, trừ phi giết sạch tất cả thiên tài, bằng không rất khó xác định.

Lại thêm ma đầu gian xảo, thậm chí chưa chắc đã xuất hiện với vẻ ngoài là thiên tài, không khéo chỉ là loại bình thường, thậm chí người thường, sau đó lặng lẽ phát triển. Dù sao bọn chúng là ma chứ không phải người, bọn chúng không cần pháp môn tu luyện của tu sĩ nhân loại.

Trong tình huống như vậy, khó mà tìm ra tên ma đầu này, tới khi hắn thật sự bại lộ, chỉ e đã trưởng thành tới mức khó mà giết chết được.

Công Tôn Điệp còn vỗ tay cười nói: “Không sai không sai, sao phải giết vội, nên nuôi một chút, nuôi lớn rồi thì heo mới mập.”

Ninh Dạ trừng mắt với cô: “Không được nói bậy. ’

Công Tôn Điệp đang định cãi cố, lại nghe Ninh Dạ nói: “Chuyện như vậy chỉ được làm, không được nói.”

“...”

Công Tôn Điệp mặt mày hớn hở hẳn lên: “Quả không hổ là người đàn ông của ta, độc ác thật!”

Mọi người cũng bó tay.

Dung Thành nói: “Khe hở Ma Vực thì sao...”

Ninh Dạ cười nói: “Khe hở không thể tiêu trừ kia cực kỳ quỷ dị, Vạn Tiên minh không an phận, chắc chắn định lợi dụng nó để bẫy ta một phen. Nhưng bọn chúng lại không biết nó là để Bàn Xà đưa hồn, trước lúc đó, để đảm bảo kế hoạch, chắc chắn hắn sẽ không phái đại ma ra tay. Bản thể tạm thời không giết chết sáu tên ma đầu kia, chúng ta nhân cơ hội này tới vớt một hồi, đợi tới khi sắp có chuyện thì mới bứt ra.”

Mọi người vui mừng: “Hay lắm!!!”

Không ngoài dự đoán, ba hôm sau Ninh Dạ đã nhận được tin tức từ Lang Gia các.

Lệnh cho y dẫn tới tới Ma Nhai hải săn lùng ma vật, phòng ngừa ma vật gây họa, nếu tìm được phương pháp loại trừ khe hở Ma Vực thì còn là đại công.

Trong thời gian đó, Vạn Tiên minh sẽ không có bất cứ hành động gì nhắm vào y, nhưng cũng không cung cấp trợ giúp gì.

Nghe thấy vậy, Ninh Dạ đâu thèm khách khí, trực tiếp điểm binh điểm tướng, mang theo tám trăm tu sĩ lao thẳng tới Ma Nhai hải, khí thế hùng hổ, dương đương dắc ý, trông như kiểu thiếu niên đắc ý, không biết trời cao đất rộng.

๑๑۩۞۩๑๑

Thanh Loan sơn.

Tổng bộ Vạn Tiên minh.

Trong một căn thiện phòng nho nhỏ, Lý Phượng Sơn đọc tin tức mà thuộc hạ đưa về, không khỏi cau mày.

Dưới tay hắn, một nữ tu lấy làm lạ nhìn sắc mặt Lý Phượng Sơn: “Chưởng giáo, Ninh Dạ đã tới Ma Nhai hải, tất cả đều trong kế hoạch, chẳng lẽ đây không phải chuyện tốt à?”

Lý Phượng Sơn không trả lời mà nhìn một tu sĩ trẻ tuổi khác bên cạnh: “Lạc Cơ, ngươi thấy thế nào?”