Chương 1291 Hái đào 1
Bên này Hắc Viêm đang trò chuyện với Ninh Dạ, đột nhiên trong lòng có cảm giác kỳ quái, tự nhiên nói: “Ơ? Sao lại?”
Ninh Dạ thầm hiểu nhưng vẫn cười nói: “Ma thần có việc gì à?”
Con mắt Hắc Viêm đảo một vòng nói: “Không có gì, không có gì.”
“À.” Ninh Dạ bèn nói: “À, không có gì thì thôi.”
Đúng lúc này trong căn tĩnh thất bỗng có tiếng chuông báo động.
Ninh Dạ cố tình ra vẻ kinh ngạc: “Không ổn, lại có ma vật chui khỏi khe hở. Ma thần đợi ta một chút, ta dùng Hạo Nhiên Chính Khí trận thanh tẩy rồi vào bàn bạc với ma thần.”
Nói xong định đi ra.
Hắc Viêm kinh hãi.
Hạo Nhiên Chính Khí?
Mẹ nó, đây là khắc tinh của ma hồn.
Một đại ma bên Nguyên Ma giới vừa chết, một luồng ma hồn được Bàn Xà đại lão đưa sang, đang định chui qua khe hở tiến vào nơi này. Đây là bố trí của đại lão, phải cực kỳ chú ý.
Còn Hắc Viêm Ma Thần thật ra là Bàn Xà lười canh ở đây, kéo tới làm việc thay. Chẳng qua Hắc Viêm nhàn rỗi quá nên phái phân thân chui vào chơi, không ngờ lại chạm mặt Ninh Dạ, càng không ngờ chuyện đại ma đình trệ cả năm rồi lại xuất hiện.
Giờ mà ngươi dùng Hạo Nhiên Chính Khí quét qua một cái, thế chẳng phải phiền phức rồi à?
Nhiệm vụ quan trọng của ta sẽ thất bại!
Hắc Viêm vội vàng nói: “Không được!”
Ninh Dạ lấy làm lạ nhìn hắn: “Sao lại không được? Chẳng lẽ lần này là bản thể của ngươi xâm lấn? Cũng không phải, Hạo Nhiên Chính Khí đâu ảnh hưởng gì tới ngươi?”
Hắc Viêm vội vàng cười nói: “Hạo Nhiên Chính Khí chỉ có tác dụng với oan hồn, ngươi dùng thứ đó còn lãng phí hơn?”
Ninh Dạ mỉm cười: “Ai da, ma thần còn quan tâm tới chuyện ta lãng phí hay không à? ’
Hắc Viêm thầm hô hỏng bét, thằng nhãi xảo quyệt này, mới nói có một câu mà hắn đã nhận ra vấn đề rồi.
Hắn cũng thẳng thắn không che dấu nữa, hung ác nói: “Nhãi ranh, bỏ qua chuyện khe hở lần này, ta hứa ngươi sẽ bình an!”
Ninh Dạ vẻ mặt nghiêm túc: “Có phải ma giới lại có âm mưu gì không? Có liên quan gì tới ngươi à?”
Hắc Viêm bất đắc dĩ nói: “Không liên quan gì tới ngươi, cứ giả bộ không thấy, ta có thể để Thiên La Ác Sát đi vào đây.”
Nực cười, bản thể đã nói rồi, một năm mới giết một tên.
Bàn Xà biết việc này, hoàn toàn yên tâm, sẽ không quản lý chặt chẽ Thiên La Ác Sát nữa.
Mấu chốt nhất là Ninh Dạ không định dùng chút tài nguyên nhỏ nhoi này để đáp ứng nhu cầu của đối phương. Người khác không hiểu gì về ma hồn, chẳng lẽ Ninh Dạ cũng không hiểu?
Hắc Viêm định lợi dụng tin tức không ngang hàng để trao đổi với y, làm sao Ninh Dạ lại đồng ý cho được.
Y nghiêm mặt nói: “Chứng Đạo Ma Hài! Thiên La Ác Sát gì đó, ta đếch quan tâm.”
Ngươi không quan tâm cái rắm, rõ ràng ngươi khổ tâm bố trí Khổ Lâm Tịnh Thổ cho chúng, giờ lại bảo mình không để ý?
Nhưng Ninh Dạ đã lấy ra một thứ, rõ ràng là vật trung tâm của trận pháp, một khi khởi động chắc Hạo Nhiên Chính Khí sẽ được phóng thích. Ma hồn sắp tới, lúc này mà xảy ra chuyện thì ma hồn cũng đi tong.
Hắc Viêm cắn răng nói: “Bản tọa cho ngươi Chứng Đạo Ma Hài, nhưng ngươi phải hứa với bản tọa một điều, sau này khi bản tọa muốn ngươi mở đường, ngươi phải nhắm một mắt mở một mắt.”
Khà khà, không tệ!
Ninh Dạ vốn cũng định thả ma hồn vào, nếu không làm sao tìm ra ma hồn đầu tiên?
Y lập tức gật đầu: “Ngươi muốn ta mở lưới mấy lần?”
“Cả lần này nữa là sáu!”
“Sáu khối Chứng Đạo Ma Hài!”
“Con mẹ cái tên tham lam nhà ngươi! Tối đa một khối.” Hắc Viêm tức tới mức muốn chửi đổng lên, rõ ràng là ông đây tới chèn ép y, sao quay đi quay lại, thành ra y chèn ép mình?
Mẹ nó, tức chết đi được.
“Ba khối, nhưng có thể dùng thứ khác đổi lại. Ngoài ra ngươi nhất định phải hứa không tiết lộ thân phận của ta. Đương nhiên, nếu ngươi chịu hợp tác, sau này chúng ta cũng có thể dùng cái khác trao đổi thêm.”
“Hai khối, ta có thể tặng ngươi thêm một số ma vật khác có giá trị, ngươi phải canh gác ở đây lâu dài, thu không bằng chi, có ta ở đây thì ngươi không cần lo về vấn đề này nữa. Nhưng ngươi nhất định phải giữ bí mật, không thể để những tu sĩ giới khác biết được.”
Thật ra bây giờ Ninh Dạ cũng chẳng cần gì tới Chứng Đạo Ma Hài, chẳng qua y mượn cơ hội này giải vấn đề về Hắc Viêm. Vì vậy y ra vẻ bất đắc dĩ: “Thôi cũng được, lần này coi như ngươi thắng.”
Hắc Viêm Ma Thần thấy vẻ mặt y bất đắc dĩ như vậy, không khỏi mừng thầm trong lòng.
Nghĩ lại bỗng thấy không đúng, rõ ràng là ta đang làm lợi cho ngươi, ta vui vẻ cái quái gì?
Giải quyết xong xuôi mọi chuyện, một luồng ma hồn vô thanh vô tức đi vào thế giới, nhanh chóng chuyển thế đầu thai.
Đương nhiên ma hồn này không biết là Ninh Dạ đã bố trí cửa sau, từ thời khắc nó bắt đầu đi vào, nó đã bị theo dõi chặt chẽ.