← Quay lại trang sách

Chương 1290 Giao dịch

Nhưng mới một năm, theo lý mà nói thiên tài cách mấy cũng vừa tập đi, còn chưa biết nói, vì vậy thực tế không phát hiện ra điều gì.

Hắc Viêm nói câu này chỉ là thử thời vận, được hay không được cứ hỏi thử cái đã: Dẫu sao hắn cũng không phải dân chuyên.

Vì vậy Ninh Dạ rất sảng khoái lắc đầu: “Không có, nhưng nếu thượng tôn hứng thú, ta có thể phái người điều tra. Tuy ở Thiên Trung giới này Dạ không có địa vị gì, nhưng cũng coi là một thiên tài của bản giới, còn có vài mối quan hệ.”

Y không thể che giấu bản thân quá mức được, chỉ có thể đề cao mình một chút.

Hắc Viêm lại lắc đầu: “Thôi bỏ đi, chuyện này không vội. Để ta nghĩ thêm... Đúng rồi, ngươi kể chuyện của giới này cho ta nghe đi.”

Ninh Dạ không

Hắc Viêm thấy thái độ của y thành khẩn, kết hợp với những gì mình biết, cũng hiểu y không lừa gạt, nghe y nói mình là đệ tử chân truyền của Nữ Đế Lang Gia các, ánh mắt hắn sáng bừng lên: “Hóa ra ngươi cũng có chút thân phận địa vị?”

Ninh Dạ lại nhún vai: “Ta đâu có nói mình không có chút thân phận địa vị gì. Nhưng tu vi chỉ có thế, tiềm lực mạnh đấy nhưng lại đắc tội với người khác, cuối cùng chẳng thể làm nên sóng gió gì.”

“Đúng vậy.” Hắc Viêm gật đầu liên tục: “Chẳng trách ngươi bị phái tới đây canh gác. Khe hở ở đây bị hạn chế, không có lợi ích gì, lãng phí tài nguyên. Nhưng không khéo một thời gian nữa tình hình nơi này sẽ thay đổi.”

Hả?

Nghe hắn nói vậy, ánh mắt Ninh Dạ sáng bừng lên.

Y suy nghĩ rồi nói: “Liệu có Thiên La Ác Sát không?”

Nghe y nói vậy, Hắc Viêm ngơ ngác: “Sao ngươi biết?”

“Phí lời, ta khổ sở chế tạo Khổ Lâm Tịnh Thổ là để dụ dỗ Thiên La Ác Sát cơ mà. Nhưng bao lâu rồi mà chẳng thấy chúng nó đâu, ta còn tưởng thất bại rồi cơ.” Ninh Dạ tức giận đáp.

“Hóa ra khu rừng kia là ngươi làm.” Hắc Viêm cười ha hả: “Thế mới đúng chứ, đây mới là tác phong của ngươi.”

Một câu nói của Ninh Dạ đã loại bỏ nghi ngờ của Hắc Viêm.

Như vậy mới đúng chứ, với tác phong của Ninh Dạ, sao lại cam tâm canh gác ở nơi tồi tệ như vậy được?

Tuy Khổ Lâm Tịnh Thổ là Ninh Dạ tiện tay làm thử, nhưng ngược lại chứng minh những gì Ninh Dạ vừa nói là thật.

Hắc Viêm không còn nghi ngờ nữa, cười nói: “Ngươi cũng lắm trò thật, đúng là Khổ Lâm Tịnh Thổ bỏ đi kia đã thu hút Thiên La Ác Sát.”

Ninh Dạ hiếu kỳ: “Thế sao bọn chúng không xuất hiện? ’

“Ha ha, đương nhiên là có người không cho bọn chúng đi qua, ngươi không hiểu đâu.” Hắc Viêm cười ha hả nói.

Hóa ra là thế.

Không phải Khổ Lâm Tịnh Thổ không phát huy tác dụng mà là Ninh Dạ tính sai về Bàn Xà: Tên này lại đi nhúng tay vào chuyện ma vật cấp ba cấp bốn, không cho bọn chúng đi qua.

Chắc Bàn Xà cũng biết Thiên La Ác Sát hữu dụng đối với tu sĩ, sợ dẫn tới đại năng nên không dám để nhiều mồi nhử ngon lành đi qua.

Ngược lại một câu nói của Hắc Viêm đã nói lên tất cả.

Ừm, nếu là như vậy, thế thì dễ rồi.

Y thầm hiểu trong lòng, ngoài miệng lại nói: “Ngươi không nói thì thôi, chỉ là một chút tài nguyên thôi, có hay không cũng chẳng sao. Ài, nếu ma thần chịu cung cấp cho ta thêm chút Chứng Đạo Ma Hài, lại giúp ta một tay, đợi tới lúc ta lên thành Vô Cấu, đến lúc đó làm việc thuận lợi hơn nhiều.”

Hắc Viêm Ma Thần cười lạnh nói: “Ngươi nghĩ hay nhỉ, ta tới đòi nợ ngươi chứ không phải ngươi đòi nợ ta!”

“Dẫu sao cũng phải đầu tư chứ!” Ninh Dạ cợt nhả đáp.

Khổ nỗi Hắc Viêm không chịu nghe lời, thậm chí không buồn để ý.

Nguyên Ma giới.

Chiến đấu giữa tu sĩ Thiên Tằm và lục đại ma đầu vẫn đang tiếp tục.

Lục đại ma đầu đã bị vây khốn hoàn toàn, tả xung hữu đột thế nào cũng không trốn được, chẳng qua Ninh Dạ không giết bọn chúng, bọn chúng lại không nỡ tự sát, tình hình lâm vào giằng co.

Thời khắc này, bản thể Ninh Dạ đột nhiên lên tiếng: “Ma tộc xâm lấn Chính giới, quả là mối họa lớn của thiên hạ, chúng ta phải tận lực trừ khử. Nhưng nếu giết chết bọn chúng như vậy thì quá lợi cho chúng, ta muốn chúng chết trong tuyệt vọng bất lực. Bắt đầu từ hôm nay, mỗi năm giết chết một tên! Hôm nay giết một tên trước!”

Nói xong hung hãn ra tay.

Có câu này rồi, tất cả tu sĩ đều ra tay theo Ninh Dạ, cùng nhắm vào một mục tiêu.

Lục đại ma đầu đã tới mức dầu cạn đèn tắt, lúc này đối phương mở sát giới, cảm giác như đã tới thời khắc lên pháp trường, không ai buồn bã hay tuyệt vọng, chỉ bình tĩnh đối mặt.

Kết quả là chỉ mất có nửa ngày, ma đầu kia đã bị giết chết.

Ma đầu kia vừa của, bên phía Bàn Xà đã cảm nhận được, trực tiếp dẫn ma hồn vào...