← Quay lại trang sách

Chương 1297 Mảnh vỡ nguyên thần

Kiếp lôi lại hiện ra, lần này hóa thành một bàn tay sấm sét khổng lồ, điểm xuống Ác Sát Ma Tổ kia.

Ác Sát Ma Tổ cười lạnh: “Chỉ một mình ngươi thôi à? Thế thì chưa đủ.”

Đôi cánh vàng kim sau lưng vẫy mạnh, toàn bộ không gian như bị cầm cố, bàn tay kiếp lôi khó mà di chuyển nửa bước.

Đồng thời Ngân La Hán vẫn đang chuyển hóa thành Thiên La Ác Sát, thân thể hắn đã biến thành Ma Hóa Kim Cốt, chỉ còn lưu lại chút nguyên thần cuối cùng chống cự xâm lấn, hắn biết một khi nguyên thần bị xâm nhiễm cũng là lúc mình hoàn toàn xong đời.

Nhưng giam cầm của Ác Sát Ma Tổ này cường hãn tới đáng sợ, ngay cả Tử Cực Thánh Tôn cũng không cách nào phá bỏ, chỉ có thể từ từ tiến tới, có thể thấy sẽ không cứu mình kịp thời.

Ngân La Hán biết một số quy củ của thượng giới, do lực lượng của Thánh Nhân cấp bảy quá đáng sợ cho nên không dễ gì chiến đấu ở hạ giới.

Trong tình huống này không phải Thánh Nhân không thể xuất thủ mà chỉ sợ vừa ra tay là khiến Thiên Trung giới vỡ nát, còn xuất thủ không toàn lực thì chẳng thà ngồi ngoài quan sát. Chính vì biết điều này nên Ác Sát Ma Tổ mới ngang nhiên xuất hiện. Chỉ cần hắn không mở rộng lực lượng tới toàn bộ Thiên Trung giới, những Thánh Tôn khác sẽ không dễ dàng can thiệp, tránh kẻo liên lụy quá lớn.

Nhưng cứ như vậy, Tử Cực Thánh Tôn cũng gặp phiền phức.

Thiên La Ác Sát là loại mạnh về thân thể, Ma Hóa Kim Cốt cực kỳ cường hãn, thân là lão tổ tông của Thiên La Ác Sát, Ác Sát Ma Tổ cường đại tới mức đáng sợ. Thật ra hắn không am hiểu ma công hủy thiên diệt địa mà là chiến đấu trong phạm vi có hạn.

Nói toạc ra thì hắn là cường giả cận chiến trong giới đại năng.

Tử Cực Thánh Tôn Thiên kiếp vô song, nếu thật sự dốc toàn lực xuất thủ sẽ không yếu hơn đối phương, thế nhưng cũng không bảo vệ được khu vực nhỏ này. Trong tình huống như vậy, hắn giao thủ với Ác Sát Ma Tổ là ở thế bất lợi.

Vì vậy, Ngân La Hán biết Tử Cực Thánh Tôn không thể cứu mình, hắn hạ quyết tâm, quyết định vứt bỏ thân thể này.

Nguyên thần lập tức phân chia thành vô số điểm sáng, tách ra bên ngoài.

Tên này cũng có thể phân tách nguyên thần.

Thấy hắn làm vậy, Ác Sát Ma Tổ cười khà khà, nhìn về phía Ngân La Hán, chỉ thấy nguyên thần đang tản ra dồn dập hóa thành kim loại, biến thành từng mảnh kim loại lấp lánh linh quang rơi xuống.

Hắc Viêm Ma Thần vui mừng: “Ha ha, Ma Linh Kim! Thật tuyệt!”

Ma diễm cuốn lên, đoạt lấy toàn bộ ma kim do nguyên thần hóa thành.

Ác Sát Ma Tổ liếc mắt nhìn hắn, Hắc Viêm vội vàng ném phần lớn Ma Linh Kim cho Thiên Thủ Ngô Ma, cười bồi nói: “Chỉ lấy một chút, chỉ một chút thôi!”

Ma Linh Kim này chính là nguyên thần của đại năng Nhân Hoàng kết hợp với Kim đạo của Ác Sát Ma Tổ luyện thành, có thể là tài nguyên cao cấp nhất thiên hạ, cả ở ma giới lẫn chính giới đều là thứ cực kỳ hiếm có.

Hắc Viêm không dám tham lam, nhưng vẫn biển thủ một chút.

Ác Sát Ma Tổ đang tập trung toàn bộ tinh thần đối phó với Tử Cực Thánh Tôn, không tính toán với hắn.

Nhưng dẫu sao Ngân Tinh La Hán cũng là đại năng Nhân Hoàng, cuối cùng vẫn có một chút nguyên thần không bị luyện hóa, chỉ thấy một số tinh quang lao ra khỏi không gian Kim hành của Ma Tổ, cuối cùng cũng được tự do.

Đáng tiếc, hắn còn chưa kịp vui vẻ đã thấy trên bầu trời có một bàn tay khổng lồ giáng xuống.

“Thiên Cơ?” Ngân Tinh La Hán hoảng hốt.

Ba luồng tinh quang đã bị Thiên Cơ hút lấy.

Những luồng tinh quang nguyên thần còn lại vội vàng đổi hướng bỏ chạy, không ngờ lại có người khác xuất hiện, là Phong Vân Liệt.

Hắn cười nói: “Đường đường Ngân Tinh La Hán mà sa sút tới mức này, thương thay tiếc thay! ’

Nói xong cũng ra tay tóm lấy tinh quang nguyên thần của Ngân Tinh.

Ngân Tinh sốt sắng: “Ta là đệ tử của Thánh Tôn, ngươi dám đối xử với ta như vậy à?”

“Phụng lệnh làm việc mà thôi, nếu Thánh Tôn tức giận có thể tới tìm Ninh Dạ. Chỉ cần một câu nói của bên trên, cùng lắm ta lại giao ra.” Phong Vân Liệt cười hì hì nói, hắn cũng là loại gian xảo, biết làm chuyện này ngay dưới mí mắt Tử Cực Thánh Tôn có thể phạm vào điều kỵ; nhưng Ninh Dạ đã nói không sao, lại ép hắn phải làm, hắn cũng đành nhắm mắt đưa tay, chẳng qua vẫn phải nói thêm mấy câu lấy lệ, cũng để lại vài điểm tinh quang tự bay đi.

Chỉ tiếc, cuối cùng Ngân Tinh La Hán không thể chạy thoát.

Vì đúng lúc này, Ninh Dạ và Lâm Lang đồng thời ra tay.

Bọn họ chỉ có tu vi Vạn Pháp, cho dù bây giờ Ngân Tinh chỉ là mảnh vỡ nguyên thần cũng rất khó đối phó.

Khổ nỗi mảnh vỡ nguyên thần càng phân chia thì lại càng yếu, bị Thiên Cơ và Phong Vân Liệt mỗi người cướp một hồi, một chút ít còn lại chẳng còn bao nhiêu uy lực.