← Quay lại trang sách

Chương 1298 Ban bố đại đạo 1

Hai người đồng thời xuất thủ, trực tiếp bắt sạch chỗ tinh quang nguyên thần còn lại của Ngân Tinh La Hán.

“Ninh Dạ, ngươi dám!” Ngân Tinh La Hán phẫn nộ hét lên.

“Đừng tức giận như vậy chứ, ta cũng chỉ cứu ngươi thôi mà.” Ninh Dạ cười nói: “Ngươi trúng ma đạo Kim hành của Ác Sát Ma Tổ, nguyên thần bị xâm nhiễm, cho dù ngưng tụ lại không khéo ma tính ăn sâu, cần luyện hóa một phen rồi mới thả cho ngươi tự do được.”

Y nói năng rất đường hoàng, Ngân Tinh La Hán lại tức giận tới mức muốn hộc máu: Nếu hắn còn máu để hộc.

Nhưng hắn cũng hiểu vì sao Ninh Dạ dám làm như vậy.

Vì Ninh Dạ nói đúng.

Thủ đoạn của ma tộc quá quỷ dị, tất cả những ai từng bị ma hóa, không khéo còn bị trồng ma căn, trong tình huống này đúng là không thể để hắn tự do rời khỏi được.

Nhưng Ngân Tinh La Hán là ai, cho dù có tịnh hóa cũng không cần tới Ninh Dạ nhà ngươi.

Rõ ràng là ngươi muốn xử lý ông đây, làm lợi cho bản thân.

Đúng lúc này, trên bầu trời vang lên giọng nói của Tử Cực Thánh Tôn: “Ninh Dạ, ngươi đừng hành động quá đáng! Chuyện hôm nay ngươi còn phải cho bản tôn một câu trả lời đấy!”

Ninh Dạ nhướn mày:” Thánh Tôn yên tâm, trong chuyện này đương nhiên Ninh Dạ phải cho ngài một câu trả lời. Còn Ngân Tinh La Hán, ta cũng chỉ kiểm tra một lượt thôi, nếu Thánh Tôn không cần, thế thì ta thả hắn đi là được.”

Nói đoạn, y búng ngón tay một cái, một luồng tinh quang bay ra, thật sự thả một phần tàn linh của Ngân Tinh La Hán.

Tuy đây chỉ là một phần mà hắn bắt được, nhưng có nó, ít nhất Ngân Tinh La Hán sẽ không chết, nhưng muốn trở lại đỉnh phong, thế thì cần rất nhiều thời gian công sức.

Thấy Ninh Dạ thả Ngân Tinh La Hán đi, Tử Cực Thánh Tôn cũng lười tính toán chuyện y “tham ô”, dốc toàn lực đột phá với Ác Sát Ma Tổ.

Ninh Dạ lạnh lùng nhìn trận chiến căng thẳng bên dưới, đã ném một điểm tinh quang nguyên thần cho Giang Tiểu Phàm: “Cho ngươi, ăn đi.”

Giang Tiểu Phàm giật bắn mình: “Ăn cái này? Sư phụ, đây là đại năng Nhân Hoàng đấy!”

Được Ninh Dạ bồi dưỡng, bây giờ Giang Tiểu Phàm cũng là Vạn Pháp.

Nhưng Vạn Pháp đấu Nhân Hoàng, chênh lệch quá lớn.

Ngài bảo ta ăn cái này? Muốn ta chịu chết ư?

Ninh Dạ đã nói: “Yên tâm, còn nhớ cái ta dạy ngươi không?”

Giang Tiểu Phàm ngớ người, cuối cùng cũng hiểu: “Dùng nó à?”

“Đúng!” Ninh Dạ trả lời khẳng định.

Giang Tiểu Phàm không do dự tiếp, trực tiếp hút mảnh vỡ nguyên thần của Ngân Tinh La Hán vào.

Khoảnh khắc sau, trong thức hải của Giang Tiểu Phàm đã xuất hiện giọng nói của Ngân Tinh La Hán.

Hắn cười dữ tợn: “Thể chất thông linh? Còn dám thôn tính ta? Ha ha ha ha, ngươi rõ là tự tìm đường chết! Lần này bản tôn tổn thất nặng nề, có ngươi là bù đắp được một chút... Ơ, không thể nào...”

Đắc ý không quá một giây, Ngân Tinh La Hán trong thức hải đã cực kỳ hoảng sợ.

Khoảnh khắc đó, hắn thấy gương mặt lạnh lùng mỉm cười của Ninh Dạ.

“Sao lại như vậy? Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?” Ngân Tinh ngạc nhiên

“Phí lời, thân thể của đồ đệ ta là chiến trường thần hồn, ai chả vào được. Ngươi tưởng mấy năm nay ta bồi dưỡng hắn là chơi đùa hay sao?”

Theo tiếng cười lạnh của Ninh Dạ, chỉ thấy trong thức hải lại xuất hiện bóng dáng Lâm Lang.

Tiếp đó hư ảnh Tạo Hóa thần tọa hiện lên, một lực lượng thần hồn khủng khiếp bao phủ triệt để Ngân Tinh La Hán.

Ninh Dạ nhận Giang Tiểu Phàm làm đệ tử, một phần là vì thể chất của hắn cực kỳ hiếm thấy, nhưng cũng có ý đồ lợi dụng.

Đối với đại đa số tu sĩ, tác dụng lớn nhất của Giang Tiểu Phàm là luyện hóa thành một phân thân, tương đương với phân thần chuyển sinh, hay làm lô đỉnh hỗ trợ tu hành.

Đương nhiên Ninh Dạ không táng tận thiên lương như vậy, nhưng y cũng nghĩ cách khai phá tác dụng của Giang Tiểu Phàm.

Chiến trường thần hồn chính là một.

Mấy năm nay, Giang Tiểu Phàm được Ninh Dạ “cho ăn” nguyên thần, đã trở nên cực kỳ cường đại.

Mà không chỉ có bản thân nguyên thần của hắn trở nên cường đại, quan trọng hơn là khả năng chịu đựng chiến đấu thần hồn của thân thể hắn.

Thân thể là hoàn cảnh, thức hải là chiến trường.

Thân thể bẩm sinh thông linh, thức hải thiên chuy bách luyện, làm chiến trường thần hồn, không ai kiên cố hơn Giang Tiểu Phàm.

Vì vậy Ninh Dạ mở lối đi riêng, trực tiếp bồi dưỡng Giang Tiểu Phàm như một “thành trì thần hồn”.

Do Giang Tiểu Phàm là người mình, tác chiến ở đây tương đương với sân nhà phe mình, nếu có nguyên thần cường đại mà Giang Tiểu Phàm không đối phó được, Ninh Dạ có thể trợ giúp. Nếu vẫn không đánh được có thể gọi thêm đồng đội, ví dụ như Lâm Lang. Mà giết chết trong hoàn cảnh như vậy, Ninh Dạ là người tham gia, cũng được hưởng lợi ích.

Đáng sợ hơn nữa, đây mới là bắt đầu: vì trong tay Ninh Dạ còn cầm một đống mảnh vỡ nguyên thần của Ngân Tinh La Hán.