Chương 1331 Đàm đạo
“Ngươi dừng lại đi, khoảng cách này là cực hạn của ta rồi. Ngươi không cho ta đuổi, bản thân lại chạy, e là ta không thể trò chuyện với ngươi được.”
Thất Dạ Thần Quân là Thánh Nhân, thật ra Ninh Dạ cũng không thể suy tính về hắn.
Nhưng y không tính được Thánh Nhân nhưng có thể tính được uy hiếp.
Đây là nguyên nhân vì sao y kiên quyết không tin đối phương!
Thời khắc này lại suy tính một phen, xác nhận nguy cơ không gia tăng nhưng cũng không suy yếu, trong lòng đã có suy đoán, cho nên lệnh cho Thiên Tằm tạm thời dừng lại nó: “Ngươi muốn đàm đạo cái gì?”
Thất Dạ Thần Quân cười nói: “Cứ thoải mái trò chuyện thôi. Năng lực của tiểu hữu đúng là nằm ngoài dự đoán của ta. Ngươi chỉ mới là Nhân Hoàng sơ kỳ mà đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của ta. Ta có thể hỏi đây là thủ đoạn gì không?”
Ninh Dạ còn chưa trả lời, Công Tôn Điệp bên cạnh đã nói: “Đây là suy tính thiên cơ...”
Cô chưa nói xong thì Ninh Dạ đã ngắt lời.
Công Tôn Điệp kinh ngạc, lập tức tỉnh ngộ, cả giận nói: “Lão già thối tha kia, ngươi lại đi thi triển thuật mê hoặc với ta?”
Lần trước thuật mê hoặc của Thất Dạ Thần Quân là phát động với tất cả mọi người, nhưng không biết lần này hắn dùng thủ đoạn gì mà tìm hiểu được một phần lai lịch của những người bên cạnh Ninh Dạ, còn nhận ra trong số những người bên cạnh Ninh Dạ thì Công Tôn Điệp có tâm tính kém nhất, trực tiếp ra tay với cô, khiến Công Tôn Điệp bật thốt lên bí mật về Vấn Thiên thuật. Lúc này Công Tôn Điệp thầm phẫn nộ, chẳng qua không đánh lại lão già này, nếu không chắc chắn sẽ chém hắn thành mười bảy mưới tám khôi.
Ninh Dạ xua tay nói: “Không sao. Thánh Tôn, có hỏi có đáp mới là chính đạo. Nếu ngươi đã biết thủ đoạn của ta, vậy ta có thể biết một chút của ngươi không?”
Thất Dạ Thần Quân mỉm cười hỏi: “Ngươi muốn biết cái gì?”
Ninh Dạ chỉ luồng huyền hoàng khí trước ngườ:” Đây là thủ đoạn gì?”
Thất Dạ Thần Quân tán thưởng: “Ngươi cũng có nhãn lực đấy, đây là một luồng Huyền Hoàng Chính Khí mà ta cảm ngộ thiên đạo ngưng kết tạo thành. Vừa là đạo, vừa là thần thông, vừa là tiên pháp.”
“Giải thích ra sao?”
“Vạn vật vốn đồng nguyên, sao lại phải câu nệ?” Thất Dạ Thần Quân trả lời.
Người khác không hiểu câu này chứ Ninh Dạ lại suy tư: “Vạn vật đồng nguyên, bất luận tiên pháp, thần thông đều là một loại hình thức, thủ đoạn ngàn vạn, biến hóa muôn vàn, cuối cùng cũng chỉ trong một ý niệm, phản bản quy nguyên, tức là chính đạo... Quả thế...”
Thất Dạ Thần Quân cũng kinh ngạc: “Khả năng lĩnh ngộ của ngươi xuất sắc vậy à?”
Nhưng trong lòng đã rất hối hận.
Người này tiềm lực rất lớn, chẳng trách hắn tu hành không tới ngàn năm đã đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng, quả nhiên là nhân vật bất phàm.
Vấn đề là hắn ưu tú như vậy, bí mật mà mình muốn tìm hiểu sẽ càng ý nghĩa, nhưng độ khó cũng càng lớn.
Suy nghĩ xoay chuyển trong lòng, cũng thấy mâu thuẫn tới cùng cực.
Ninh Dạ đã nói: “Bây giờ tới phiên ngươi hỏi.”
“Hả?” Thất Dạ Thần Quân ngớ người, giờ mới hiểu, hóa ra tới phiên mình đặt câu hỏi.
Hắn vốn định trò chuyện với Ninh Dạ, từ đó tìm kiếm được điều mình muốn, không ngờ giao tình không được lại thành giao dịch.
Một hỏi một đáp, đối xử lễ độ.
Ừm, như vậy cũng tốt.
Thất Dạ Thần Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta thấy tiểu hữu dáng vẻ hiên ngang, khí thế hùng hồn, chắc có khí vận thiên đạo gia trì hả?”
Nếu Ninh Dạ đã biến giao lưu thành giao dịch, thế thì hắn cũng thẳng thắn hỏi luôn một số vấn đề quan trọng.
“Đúng.” Ninh Dạ đáp ít mà ý nhiều.
Thất Dạ Thần Quân gật đầu: “Thế thì đúng vậy, phụng theo ý trời, trảm yêu trừ ma, khí vận che chở, chẳng trách biết phép diễn toán thiên cơ, thậm chí còn có thể tính toán đôi chút về bản tôn... Ơ?”
Ánh mắt hắn bỗng trở nên kỳ quái, nhìn Ninh Dạ.
Rất hiển nhiên, hắn đã nghĩ ra.
Ninh Dạ không tính toán về hắn mà là uy hiếp!
Đây chính là nguyên nhân vì sao Ninh Dạ không tin tưởng mình.
Điều này khiến ánh mắt Thất Dạ Thần Quân hơi lạnh đi.
Ninh Dạ chỉ coi như không thấy, nói: “Còn Tinh Quân thì sao? Ngài đi theo đường nào?”
So với Thất Dạ Thần Quân, y hỏi vấn đề càng thế nhưng chốt.
Thất Dạ Thần Quân chưa trả lời.
Cục diện lập tức căng thẳng, cứ như thời gian đình chỉ.
Ninh Dạ chỉ lẳng lặng nhìn hắn, không nói một lời.
Lát sau, Thất Dạ Thần Quân thở dài nói: “Ngươi tên là gì?”
“Thiên Trung giới, Tử Cục cung, Thương Lệnh Tuyệt.” Ninh Dạ nói thẳng tên chưởng giáo đương nhiệm của Tử Cực cung.
Hắn biết người này không có ý tốt, đương nhiên không nói tên thật, không ngại giá họa một phen... nếu có thể.
“Tử Cực cung Thương Tuyệt Lệnh...” Thất Dạ Thần Quân lẩm bẩm một câu: “Biết rồi. Trước khi trả lời ngươi, ta còn phải hỏi một câu.”
Không đợi Ninh Dạ lên tiếng, Thất Dạ Thần Quân đã nói: “Ngươi cũng biết rồi, với tu vi thủ đoạn của bản tôn, nếu toàn lực truy sát các ngươi, cho dù ngươi có thể tăng cường tốc độ cho con Thiên Tằm này thì cũng không thể chạy thoát nổi. Trong tình huống như vậy, ngươi ứng phó ra sao?”