Chương 1343 Uy lực vô hạn 3
Một giọng nói đã vang lên từ khắp bốn phương tám hướng: “Các ngươi thì biết gì? Thứ ta nhắm tới nào phải được mất nhất thời. Thôi thôi, để ta cho các ngươi mở mang kiến thức về uy lực thật sự của bản tọa.”
Sau giọng nói này, chỉ thấy trong người Thánh Ma tượng bùng lên hào quang vàng kim, tôn khắp bốn phương tám hướng, cơn sóng kim loại lại xuất hiện, còn vượt qua phong tỏa, lại xâm nhiễm mặt đất xung quanh.
Không được!
Giang Tiểu Phàm vô thức định lùi lại, Ninh Dạ đã ngăn cản hắn: “Đừng di chuyển, đây là chỗ an toàn nhất.”
“To gan!” Nguyệt Hoa Tiên Tôn gầm lên một tiếng, vận pháp lực vô biên, dốc toàn lực phòng thủ đại đạo Kim hành ma hóa.
Đồng thời cơn sóng kim loạt quét qua, lướt tới bên cạnh bọn Ninh Dạ. Ninh Dạ chỉ vung tay lên, một luồng sáng sinh thành, hóa thành hình ảnh hắc bạch thái cực đồ xung quanh Ninh Dạ, bảo vệ cả y và Giang Tiểu Phàm, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Giang Tiểu Phàm đã nhận ra, Ninh Dạ đang mượn lực lượng của đám người Nguyệt Hoa Tiên Tôn để chống lại cơn ma triều này, tạo một khu vực an toàn xung quanh mình.
Còn sau lưng Ninh Dạ, đừng nói mặt đất, ngay cả bầu trời, mây trắng, tất cả đều bị nhuộm thành màu óng ánh của kim loại, cứ như muốn biến toàn bộ Thiên Trung giới thành tinh giới kim loại.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn liếc mắt nhìn Ninh Dạ một cái: “Thằng nhãi được lắm, không ngờ còn làm được tới mức này. Nhưng đứng giữa kẽ hở, xoay trái xoay phải, ngươi tưởng làm vậy có thể giúp ngươi thoát khỏi đại nạn hay sao?”
Ninh Dạ mỉm cười: “Ta có thoát được hay không, không cần Tiên Tôn lo nghĩ thay. Tiên Tôn nên xử lý tình hình trước mắt đi đã, Ác Sát Ma Tổ tính toán nhiều năm, bây giờ ra tay, chắc chắn không chỉ có chiêu này.”
Nguyệt Hoa Tiên Tôn hừ một tiếng nói: “Cho dù hắn tính toán như thế nào cũng không thể ảnh hưởng gì tới Thiên Trung giới.”
“Nói vậy cũng đúng!” Ninh Dạ lại tán thành: “Ác Sát Ma Tổ không thể phá được Thiên Trung giới, dù sao nơi này có Cửu Thánh, nhưng bọn chúng cũng biết điều này cơ mà? Nếu bọn chúng đã đến đây, chắc chắn có âm mưu khác, âm mưu này chưa chắc đã là Thiên Trung giới mà có thể là những thứ khác.”
Nghe y nói vậy, Nguyệt Hoa Tiên Tôn cũng thầm rùng mình.
Đúng, Ác Sát Ma Tổ không thể không biết chỉ một mình hắn thì không giải quyết được Thiên Trung giới. Hắn đã làm vậy, chắc chắn còn có âm mưu khác.
Nhưng rốt cuộc âm mưu này là cái gì?
Hắn không biết, ngay cả Thánh Tôn cũng chưa chắc đã biết.
Muốn biết, dẫu sao cũng phải đánh tiếp!
Vừa nghĩ tới đây, Nguyệt Hoa Tiên Tôn đã nói: “Đám người các ngươi đừng giấu giấu giếm giếm nữa, còn không xuất thủ toàn lực, chế ngự tên này?”
Thế là trên bầu trời lại lóe sáng, thời khắc này hào quang chính đạo khắc chế tà đạo, bầu trời bị ma hóa thành màu kim loại cũng bị cản trở, chậm rãi thu về.
Trận đấu sức giữa đại năng giờ bỗng giống như tỷ thí nội công, không chút kỹ xảo, chỉ có va chạm chân thực nhất. Tượng Thánh Ma gào thét xuất kích, khổ nỗi Tử Cực không xuất hiện, chỉ mình Nhân Hoàng thì khó mà chế ngự được nó.
Ninh Dạ lại nói: “Tiểu Phàm, chú ý một chút. Lát nữa có lẽ sẽ có kỳ ngộ lớn cho ngươi, đừng bỏ lỡ.”
Giang Tiểu Phàm thầm rùng mình: “Ý sư phụ là...”
“Ma đầu đã đến đây, thế nào chẳng chết vài người.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói.
Nhưng lại nhìn về phía sau truyền âm: “Ta nói có đúng không, Hắc Viêm lão huynh?”
Sau câu nói của Ninh Dạ, một tiếng cười trầm trầm trực tiếp vang lên trong lòng y: “Ninh Dạ huynh đệ, lá gan của ngươi cũng to thật đấy, đánh tới mức này rồi mà ngươi còn dám đứng xem.”
“Liên quan gì thôi, chẳng qua chỉ chết một lần, tổn thất một phân thân mà thôi. Còn các ngươi, trải qua bao nhiêu trắc trở, tốn bao nhiêu công sức, nhưng cuối cùng lại chảy xuôi theo dòng nước, có đáng không?”
Hắc Viêm ngạc nhiên: “Nghe lời của ngươi cứ như biết kế hoạch của Ma Tổ vậy?”
Ninh Dạ bèn nói: “Trên đời này lấy đâu ra nhiều chuyện mới mẻ cơ chứ? Ngược lại ngươi dám nói chuyện với ta ở đây, không sợ cấp trên của ngươi biết, đoạt mạng ngươi à?”
Hắc Viêm cười nhếch mép nói: “Phải tìm phú quý trong chỗ nguy hiểm chứ. Ninh Dạ huynh đệ, ngươi nói thử suy đoán của mình trước đi. Nếu ngươi biết ý định của Ma Tổ lần này, có lẽ chúng ta có thể hợp tác.”
“Ngươi muốn hợp tác ra sao?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.
Hắc Viêm nói luôn: “Ngươi đừng có giả vờ giả vịt nữa, nếu ta nói ra nội dung hợp tác, ngươi sẽ biết ngay kế hoạch của Ma Tổ là gì. Ngươi định nhân cơ hội này lừa ta để lộ bí mật? Đừng có hòng.”
Ninh Dạ cũng vui vẻ:” Không tệ không tệ, quả nhiên ngươi đã trưởng thành, không lừa được ngươi rồi. Nhưng lần này ngươi đề phòng là dư thừa rồi, cho dù ngươi không nói ta cũng đoán được Nhân Hoàng định làm cái gì. Một Thánh Tôn lẻ loi như Ác Sát Ma Tổ vốn không thể làm gì Thiên Trung giới, như vậy hành động lần này của hắn là có mục đích khác. Nếu ta suy đoán không sai, chắc hắn định nhân cơ hội này để bản thân cũng chuyển sinh sang giới này?”