Chương 1342 Uy lực vô hạn 2
Một bên muốn chuyển hóa tu sĩ thành ma tộc, bên kia cứu giúp, mỗi bên thi triển năng lực của mình.
Nếu chỉ xét tới uy lực, bây giờ chắc chỉ có một vị Nhân Hoàng ra tay, đương nhiên thấp hơn Ác Sát Ma Tổ, nhưng chân thân Ma Tổ chưa tới, uy lực cũng chưa phải mạnh nhất, Nhân Hoàng còn ứng phó được.
Nhưng chẳng bao lâu sau lại có vài vị Nhân Hoàng xuất hiện, trên bầu trời xuất hiện từng gương mặt khổng lồ, còn có một người khá quen thuộc với Ninh Dạ.
Chính là Nguyệt Hoa Tiên Tôn kia.
Nguyệt Hoa Tiên Tôn nhìn Ninh Dạ đầy thâm ý, cuốn theo vô số hào quang nguyệt hoa úp thẳng xuống dưới: “Ma đầu, nhận lấy cái chết!”
“Ngươi còn biết kiềm chế cơ đấy.” Ninh Dạ cười khẽ, nhưng lại kéo Giang Tiểu Phàm lùi lại thật xa.
Người vừa tới có thực lực rất mạnh, có lẽ uy lực sẽ lan tỏa rộng hơn.
Mà mỗi lần Ninh Dạ lùi lại đều rất vừa vặn, lúc nào cũng ở sát ngoài rìa uy lực, tiến thêm một bước thì trời long đất lở, lùi lại một bước thì chẳng thấy được gì.
Ngay cả Nguyệt Hoa Tiên Tôn cũng phải thán phục: Thằng nhãi này ước lượng khoảng cách quá chuẩn, người khác chỉ có thể than thở. Nhưng Thánh Tôn đã tính trước được cục diện hôm nay, ngươi tưởng ngươi thoát được sao?
Trong lòng nghĩ vậy, ra tay càng lúc càng hung hãn, vì vậy sa mạc kim loại trải dài vạn dặm đều trở thành địa điểm hoành hành của các đại năng.
Trên bầu trời xa xôi, đủ loại khí tượng bao phủ, cảm cảm giác như các đại năng đã giết tới đỏ cả mắt, vô số ánh sao chiêu xuống, thần thông ung hoành.
Đại năng đỉnh phong quay đầu, cục diện hùng vĩ, uy thế dữ dội, khiến Giang Tiểu Phàm không khỏi tặc lưỡi than thở.
Ninh Dạ đã quen với cảnh tượng này, đương nhiên không hề để ý, chỉ không ngừng bấm ngón tay suy tính.
Vấn Thiên thuật lại bị tu vi hạn chế, khó mà biết được tương lai.
Nhưng càng khó nhận biệt càng hiểu rõ hơn cục diện hùng hồn trước mắt vẫn chỉ là mở màn, món chính còn ở phía sau.
Đối với Ninh Dạ mà nói, điều y cần làm là suy tính chuyện tiếp theo có thể xảy ra.
Đây là điều rất thú vị.
Vấn Thiên thuật không tính ra được, nhưng kết hợp với suy luận, phân tích lại có thể làm được. Mà một khi loại suy luận này đạt tới cấp độ nhất định, bản thân nó có thể hỗ trợ cho Vấn Thiên thuật, khiến Vấn Thiên thuật suy tính được kết quả nhất định. Nhưng điều quan trọng nhất không phải biết được tin tức gì mà là tăng cường Vấn Thiên thuật của bản thân.
Cũng như ngươi dùng số học tính toán về kinh tế, khi ngươi tính toán thành công, một mô hình cũng được thành lập, không chỉ hưởng lợi về kết quả dự đoán mà còn hỗ trợ cho năng lực của bản thân.
Bây giờ Ninh Dạ cũng vậy, tình hình trước mắt, Vấn Thiên thuật khó mà phát huy tác dụng, nhưng Ninh Dạ dùng trí tuệ bù đắp thiếu sót, cũng bù đắp cả Vấn Thiên thuật.
Vì vậy chỉ một lát sau Ninh Dạ đã đưa ra kết luận.
Y nói: “Tiểu Phàm cẩn thận, lát nữa sẽ có biến cố lớn, nhớ kỹ, cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không phải hoảng, đừng hành động.”
“Vâng.” Giang Tiểu Phàm luôn nghe theo lời sư phụ, lập tức cẩn thận hẳn lên.
Khoảnh khắc sau đã thấy toàn bộ biển kim loại hóa thành màu đen, hóa thành một dải kim loại đen kịt. Tiếp đó đống kim loại màu đen này ngưng tụ thành một khối, hóa thành một bức tượng kim loại đen sì, gầm thét lên không trung, vung quyền đánh tới.
Cánh tay kia dài tới mức chạm đến cả chân trời, cảm giác như đổi hướng cái là đập được vào Giang Tiểu Phàm.
Nếu không phải Ninh Dạ đã dặn dò, chắc Giang Tiểu Phàm đã lập tức lùi lại phía sau.
Cho dù như vậy, chứng kiến thần uy hùng hồn của bức tượng, hắn vẫn thấy tim đập chân run, đối mặt với quái vật khổng lồ này, bản thân nhỏ bé như giun dế.
Hắn run rẩy nói: “Đây là... Thánh Tôn...”
“Không phải Thánh Tôn nhưng có thể coi là một bức tượng Thánh ma.” Ninh Dạ tặc lưỡi than thở: “Ác Sát Ma Tổ ban bố đại đạo Kim hành, quả nhiên đã có thành quả. Đây chính là một trong những hậu chiêu mà hắn lưu lại, lực lượng Kim hành hội tụ làm một, tạo thành ma tượng bất diệt, chậc chậc, cái này so với...”
Y định nói so với Cự Ma khôi năm xưa mình từng thấy thì cường đại hơn vô số lần, nhưng cuối cùng lại không nói tiếp.
Bức Thánh Ma tượng này là chính là Ác Sát Ma Tổ dùng căn cơ ban bố đại đạo nhiều năm biến thành, tuy không phải Thánh Tôn thật sự nhưng chênh lệch cũng không nhiều. Thời khắc này nó hung hãn xuất hiện, vừa ra tay là khí thể như phá hủy đất trời, cảm giác ngay cả không trung cũng có thể bị nó đấm thủng.
Nhưng các đại năng Nhân Hoàng trên bầu trời lại không hề căng thẳng, cứ như đã chuẩn bị từ trước, từng luồng sáng như sợi tơ quấn quanh, không ngừng hạ xuống tượng Thánh Ma kia. Nguyệt Hoa Tiên Tôn đã nói: “Ác Sát Ma Tổ, Thánh Ma tượng Kim hành của ngươi mạnh thật đấy, nhưng dù sao cũng không phải Thánh Nhân chân chính, ngươi tưởng thứ này có thể hoành hành trong Thiên Trung giới chúng ta hay sao?”