← Quay lại trang sách

Chương 1346 Cứu Tử Cực 2

Cho dù chỉ là phân thân nhưng cũng không để Ma Tổ dễ dàng thành công, trên người Tử Cực Thánh Tôn lóe lên tia sét, đánh lên nguyên thần Ma Tổ như bẻ gãy cành khô.

Nhưng đúng lúc này Tử Cực Thánh Tôn đột nhiên cảm thấy một uy hiếp khó hiểu.

Không được!

Hắn kinh ngạc quay đầu lại, chứng kiến trong khe hở Ma Vực phía sau đột nhiên có một lực hút khổng lồ.

Lực hút này mạnh đến đáng sợ, thậm chí còn kéo phân thân của Tử Cực Thánh Tôn rơi vào khe hở. Cùng lúc đó nguyên thần Ma Tổ dốc toàn lực bao vây Tử Cực Thánh Tôn, không cho hắn chạy thoát.

Tới giờ sao Tử Cực Thánh Tôn còn không rõ?

Mục tiêu của bọn chúng lại là ta!

Hóa ra ngay từ đầu đám người này đã có ý đồ với ta!

Trong lòng vừa kinh hãi vừa tức giận, trên Tử Cực thượng giới, bản tôn giận tím mặt, không ngờ còn lao ra khỏi thượng giới, một luồng lực lượng hùng hồn ép thẳng xuống.

Nhưng trong khe hở có một ý chí mênh mông hiển hiện, chỉ một ý chí nhưng lại khiến Tử Cực Thánh Tôn như bị sét đánh, hét lớn một tiếng, hoảng hốt thối lui, miệng còn la lối: ” Chúa Tể!”

Một Một tiếng hừ trầm trầm đã vang lên từ trong khe hở.

Chính là Chúa Tể Bàn Xà.

Uy lực của nó quá mạnh, không thể đi qua khe hở Ma Vực, nhưng thời khắc này cho dù chỉ một luồng ý chí đi qua cũng khiến Tử Cực Thánh Tôn cảm thấy uy hiếp khổng lồ.

Khoảnh khắc sau, Cửu Đại Thượng Giới đồng thời rung chuyển, chín luồng ý chí mênh mông đồng thời đè xuống.

Chúa Tể Bàn Xà tuy mạnh, nhưng dẫu sao cũng chỉ là một luồng ý chí, không ngăn nổi Cửu Thánh liên thủ.

Thế nhưng lực hút cường đại, lại thêm Ác Sát Ma Tổ dốc toàn lực ra tay, luồng phân thân nguyên thần của Tử Cực Thánh Tôn lại không khống chế được, rơi về phía khe hở Ma Vực.

Không ai biết Chúa Tể lấy được phân thân nguyên thần của một vị Thánh Tôn sẽ xảy ra chuyện gì. Lúc này tất cả các Thánh Tôn khác đồng thời hô to: “Ngăn hắn lại!”

Nhưng Chúa Tể Bàn Xà dốc toàn lực xuất thủ, thật ra không phải Cửu Đại Thánh Tôn ai cũng là chân thân, cho nên trong thời gian ngắn cũng khó mà kháng cự được.

Đúng lúc này, Ninh Dạ lại ra tay.

Miệng thở dài một tiếng: “Đại đạo Lang Gia, đại đạo chuyển hóa, âm dương vô cùng, hư thực độn niệm, Tiểu Phàm!!!”

Giang Tiểu Phàm hét lớn một tiếng, mắt thấy thần niệm của Ác Sát Ma Tổ đang bao phủ phân thân của Tử Cực Thánh Tôn, không ngờ lại có một luồng kim quang bay ra.

Luồng kim quang này là thần niệm của Ác Sát Ma Tổ biến thành, chỉ là một phần cực kỳ bé nhỏ trong nguyên thần của hắn, nhưng chính một phần nguyên thần nhỏ nhoi này lại khiến phân thần của Tử Cực có được cơ hội, lập tức lóe lên ánh sét, kiếp lôi mãnh liệt trút xuống điên cuồng. Nguyên thần của Ác Sát Ma Tổ không thể bao phủ phân thần của Tử Cực nữa, bị hắn phá vỡ vòng vây.

“Chết tiệt!” Ác Sát Ma Tổ gầm lên phẫn nộ.

“Đây gọi là đê dài ngàn dặm, vỡ bởi tổ kiến.” Ninh Dạ mỉm cười thu lấy một điểm nguyên thần kia, tiếp đó chỉ thấy phân thần của Tử Cực Thánh Tôn bất chấp tất cả trốn về bản thể, cuối cùng cũng thoát khỏi vận rủi bị kéo vào Ma Vực.

Chuyện này khiến Tử Cực Thánh Tôn thở phào một tiếng, nhìn về phía Ninh Dạ bằng ánh mắt phức tạp.

Ai mà ngờ được, lại là Ninh Dạ ra tay cứu mình?

Chuyện này khiến trong lòng hắn ngổn ngang đủ loại cảm xúc, không biết nên nói gì.

Bên phía Ác Sát Ma Tổ, kế hoạch thất bại, không khỏi hét lên the thé: “Ninh Dạ, Vô Cấu nho nhỏ mà dám phá vỡ kim thân của ta, lấy đi nguyên thần của ta, ngươi to gan lắm!”

Ninh Dạ cất cao giọng đáp: “Ngươi trồng Kim hành, ban bố đại đạo khắp thiên hạ, Dạ may mắn được ban bố đạo này, nghiên cứu đôi chút, lại thêm lúc trước thu thập được nhiều Ác Sát Ma Cốt như vậy, cũng coi như có kinh nghiệm. Có lẽ đây chính là gieo dưa được dưa, trồng đậu được đậu. Kế hoạch của Ma Tổ, thành công ở ban bố đại đạo, thất bại cũng ở ban bố đại đạo, đều do thiên ý, cũng chẳng có cách nào.”

“Hừ!” Ác Sát Ma Tổ hừ một tiếng phẫn nộ, một luồng kim quang dung hợp vào khe hở, tiếp đó khe hở biến mất không còn bóng dáng.

Đến đây tai ương Kim hành quét khắp thế giới đã biến mất.

Mọi chuyện kết thúc, Ninh Dạ không hề chậm trễ, xoay người rời khỏi.

Tử Cực Thánh Tôn lại nói: “Ninh Dạ!”

“Cái gì?” Ninh Dạ dừng chân hỏi ngược lại.

Cả Tử Cực Thánh Tôn lẫn Giang Tiểu Phàm bên cạnh y đều nói: “Ngươi làm thế nào vậy?”

Ninh Dạ nhíu mày: “Thánh Tôn vừa nghe rồi mà? Ác Sát Ma Tổ ban bố Kim đạo, mấy năm nay ta vẫn luôn nghiên cứu.”

“Không đủ.” Tử Cực Thánh Tôn lạnh nhạt nói.

“Vì vậy phải có thêm cả hắn.” Ninh Dạ chỉ vào Giang Tiểu Phàm: “Đệ tử của ta có thiên phú thông linh, có một ít thủ đoạn với nguyên thần. Hai thầy trò hợp lực, cuối cùng cũng khều được một chút. Đương nhiên cũng có liên quan tới bản thân Thánh Tôn nữa. Nếu không có lực lượng hùng hồn của ngài, ta cũng không làm được.”