← Quay lại trang sách

Chương 1365 Mục đích của Bàn Xà 2

Đầu sư tử con rối nói: “Cùng lắm chỉ là? Ngươi quá khinh thường uy lực của Chúa Tể rồi đấy!”

Tử Diệp cả giận nói: “Im miệng!”

Ninh Dạ cười nói: “Tức là ta không đoán sai? Bố trí trong bí cảnh lần này là để mở đường cho Chúa Tể Bàn Xà đi vào nơi đây?”

Gã đầu sư tử che miệng hừ một tiếng nói: “Ta không nói cho ngươi đâu!”

Nhưng nghe giọng điệu đó, rõ ràng là không đánh mà khai.

Ninh Dạ cười phá lên: “Ma Đồ ngươi vẫn thẳng tính như vậy, nhưng ta thích người ngay thẳng. Tử Diệp, ngươi cũng không cần tức giận, dù sao chuyện âm mưu không khó nhận ra, cái khó chỉ là quá trình thực hiện nó mà thôi.”

Tử Diệp rất tán thành câu này.

Ninh Dạ nói không sai, ma đầu mà, còn mục đích gì nữa? Cuối cùng cũng chỉ là xâm nhập.

Đoán được cái này không khó, cái khó chỉ là dùng thủ đoạn nào thực hiện.

Ninh Dạ đã nói tiếp: “Xem ra đám ma vật này trông thì như được tạo ra từ trận pháp nhưng thực chất đều là thật sự. Cái gọi là giết chết một đợt thì xuất hiện đợt khác mạnh hơn chẳng qua chỉ là phép che mắt, tình hình thật sự là các ngươi cố ý đưa từ ma giới sang đây mà thôi, ngay cả Tinh Sa cũng vậy. Thậm chí bây giờ khe hở Ma Vực mà đám tu sĩ công kích, chắc cũng do các ngươi cố tình sắp đặt? Chúa Tể quá cường đại, cường đại tới mức muốn chui sang chính giới cũng không dễ. Không chỉ cần tài nguyên, còn phải được đại đạo ủng hộ, thậm chí cần có lượng lớn sinh mệnh và linh lực... Bọn chúng đều là vật tế, đúng không?”

Cuối cùng sắc mặt Tử Diệp cũng rung động: “Quả nhiên ngươi đã nhìn ra? Không sai, khu vực chính giữa chính là khe hở mà chúng ta chuẩn bị cho chủ nhân chúng ta xâm nhập, những tu sĩ này vọng tưởng phá hoại khe hở, nhưng không biết tất cả nỗ lực của bọn chúng chỉ làm khuếch đại khe hở. Chỉ là một lũ tu sĩ mà vọng tưởng cản bước chủ nhân ta, cuối cùng chỉ là châu chấu đá xe mat.!”

Nghe hắn nói vậy, Ninh Dạ lại thở dài: “Ngươi đúng là biết cách được nước lấn tới. Nếu ngươi đã thừa nhận, hay là chúng ta chờ ở đây? Ta không ra tay, các ngươi cũng không ra tay, để xem đám tu sĩ này có thể ngăn cản bước chân của quý Chúa Tể hay không, sao nào?”

Ma Đồ biến sắc: “Không thể nào?!”

Tử Diệp trừng mắt nhìn Ma Đồ: “Ngậm miệng lại, ngươi không nói không ai bảo ngươi câm đâu!”

Ninh Dạ nhún vai: “Ngươi nhìn đấy, ngươi biết không lừa được ta mà, sao phải khổ sở giãy dụa như vậy? Thế này đi, chúng ta giao dịch nhé? Ngươi cho ta biết mục đích thật sự của các ngươi, còn ta bảo đảm sẽ không phá hoại hành động lần này của các ngươi. Thế nào?”

Trên bầu trời, Tử Diệp trừng mắt nhìn Ninh Dạ.

Trong bí cảnh, tiếng chém giết nổi lên tứ phía, lượng lớn tu sĩ đang lao về phía khu vực trung ương, một khe hở Ma Vực đã chậm rãi xuất hiện.

Lần này bên ma giới không che che giấu giấu nữa, vô số ma quái dồn dập chui ra từ khe hở, hơn nức tốc độ mở rộng của khe hở Ma Vực cực kỳ nhanh chóng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã từ tiểu ma quái cấp thấp nhất kéo thẳng tới Vạn Pháp, Vô Cấu, chẳng bao lâu sau đã xuất hiện cả ma vật cấp Niết Bàn.

Một ma đầu hình thể khổng lồ đang bò ra khỏi khe hở Ma Vực, toàn thân bừng bực ngọn lửa, tỏa ra khí thế vô biên, gầm lên không trung, thỏa thích phát tiết uy thế.

Nhưng đây mới là bắt đầu, bên dưới hắn, sâu trong khe hở con có càng nhiều ma đầu cường đại đang đợi xuất hiện.

Thấy cảnh này, các tu sĩ dồn dập xuất thủ, kiềm chế khe hở mở rộng.

Trong số tu sĩ tới tìm bảo vật này không thiếu đại năng cấp bậc Niết Bàn, thậm chí Nhân Hoàng, thời khắc này bên tu sĩ dốc toàn lực xuất thủ, tạm thời hạn chế khe hở mở rộng. Đại ma Niết Bàn cảm nhận được khe hở đột nhiên thu hẹp, phẫn nộ gầm thét, dốc toàn lực muốn mở rộng khe hở, nhưng nghênh tiếp hắn lại là uy lực càng hùng hồn.

Nhưng lúc này đám ma quái vốn ở trong bí cảnh vẫn không ngừng xuất hiện, bọn chúng không chui từ trong khe hở Ma Vực ra mà xuất hiện với phương thức khác càng quỷ dị hơn, khiến cho các tu sĩ hoàn toàn không thể ngăn cản, chỉ có thể khổ sở ứng phó.

Ngay cả Phong Vân Liệt cũng hô: “Rốt cuộc đám ma vật này xuất hiện kiểu gì vậy? Nếu bọn chúng có bản lĩnh lẻn sang không cần khe hở Ma Vực, thế thì sao bây lại phải mở khe hở?”

“Tới nước này rồi mà còn quan tâm tới chuyện ấy à? Cứ đóng khe hở lại rồi tính?” Thiết Lang nổi nóng dốc toàn lực xuất thủ.

Khổ nỗi tu sĩ Thiên Tằm bây giờ cao nhất mới là Vô Cấu, đối mặt với tầng tầng lớp lớp ma vật, bọn họ cũng khó mà ứng phó được.

Tử Diệp thu hồi ánh mắt, nói: “Ninh Dạ, ngươi đã tự nói rồi mà? Mưu đồ của người trong ma giới chúng ta, cuối cùng cũng chỉ là xâm lấn mà thôi. Nếu thế, sao ngươi phải hỏi nhiều?”