← Quay lại trang sách

Chương 1370 Đối đầu với Thánh Tôn 2

Nói xong lại thấy ánh trăng sáng bắn ra, tốc độ không nhanh mà giảm, nhưng uy lực tăng lên vô số lần.

Mắt thấy ánh trăng sắp đánh tới, đám người Thiết Lang, Phượng Tiên Lung, Tử Lão đồng thời xuất thủ, ai nấy vận dụng uy lực cường đại nhất của mình, đánh lên ánh trăng sáng này.

Rầm!

Trong hư không bộc phát ra một ánh lửa kéo dài vạn dặm, nêu đòn thế này đánh lên bất cứ tiểu tinh giới nào, e là tinh giới cũng bị phá hủy, cho dù là đại tinh giới như Thiên Trung giới cũng bị phá tan một góc.

Nương theo va chạm khủng khiếp này, chỉ thấy vầng trăng vỡ nát như lưu ly, răng rắc rắng rắc xuất hiện vết rạn nứt, cuối cùng rắc một tiếng, hoàn toàn tan vỡ.

Đây là đối đầu bằng lực lượng thuần túy, mà phương diện này các tu sĩ còn có thể dựa vào số lượng bù đắp thiếu hụt, thậm chí còn áp đảo đôi chút.

Ngay khoảnh khắc sau, mọi người đồng thời phát động thần thông tiên thuật, tế ra hàng trăm ngàn pháp bảo thần khí, cũng hội tụ thành một dòng tiên lực hùng hồn, đồng thời phản kích.

Thất Dạ Tinh Quân không buồn để ý, vầng trăng sau đầu vỡ rồi lại hiện, đẩy ngược lại.

Quyết đấu trong hư không, những thủ đoạn phức tạp lại thành vô nghĩa, chỉ có đối đầu bằng thực lực, cứ như hai cao thủ võ lâm vứt bỏ mọi kỹ xảo lòe loẹt, vừa giao thủ đã đọ nội công.

Vì vậy trong hư không dấy lên từng cơn sóng triều mãnh liệt, vài chục vị Nhân Hoàng, mấy trăm Niết Bàn, cộng thêm ngàn vạn Vô Cấu và Vạn Pháp, thời khắc này hội tụ thành lực lượng hùng hồn áp đảo.

Đối mặt với công kích như vậy, ngay cả Thất Dạ Tinh Quân cũng không thể không đối phó thận trọng.

Thường thì hắn phóng được hai ba hào quang minh nguyệt mới chống được một đợt công kích của đối thủ.

Nhưng Thất Dạ Tinh Quân vẫn cực kỳ tự tin.

Thậm chí hắn còn cười nói: “Không tệ không tệ, thực lực của các ngươi càng mạnh, sau này ta lấy được càng nhiều. Ha ha ha ha.”

Nói xong lại ra tay, lần này là một vầng kim dương và một vầng minh nguyệt cùng hiện lên, nhật nguyệt giao hòa đánh xuống, đồng thời hào quang trận pháp trên Thiên Tằm và Tri Vi giới cũng lóe lên, thời khắc này hai bên đã dốc toàn lực đối đầu với nhau.

Xét theo tình hình hiện tại, Thất Dạ Tinh Quân lấy ít địch nhiều, rõ ràng đang trong thế yếu, nhưng nụ cười trên mặt lại càng tự tin.

Khoảnh khắc sau hắn đã cao giọng nói: “Ninh Dạ, vấn đề lớn nhất của ngươi chính là ngươi không hiểu điểm đáng sợ trong đạo của Thánh Nhân. Hôm nay ta cho ngươi mở mang kiến thức.”

Nói xong hắn vung tay lên, không thấy có biến hóa gì.

Nhưng đám người tương lai, Thiết Lang, Phượng Tiên Lung đồng thời biến sắc.

Ai nấy la hét: “Không tốt, chúng ta không thể nhận được bất cứ tiên lực nào từ Tri Vi giới nữa rồi!”

Hư không vô hạn, Tri Vi giới là khởi nguồn tu vi của các tu sĩ trên Thiên Tằm.

Tu sĩ Thiên Tằm có thể ngao du trong hư không suốt mấy trăm năm mà không có vấn đề gì, chính là vì bọn họ mang một tinh giới đi theo.

Cũng như một quả cầu lang thang, chỉ cần có tinh giới là có tài nguyên, có thể tự bổ sung.

Bằng không tu vi mấy vị đại năng Nhân Hoàng có mạnh cách mấy, pháp lực ngập trời đi nữa, nhưng không có tinh giới bù đắp thì chắc chắn cũng có lúc cạn kiệt.

Nhưng Thất Dạ Tinh Quân tu luyện đại đạo Chư Thiên Tinh La, có thể trực tiếp cắt đứt nguồn năng lực trong tinh giới của bọn họ, khiến bọn họ trở thành cây gỗ không rễ, dòng nước không nguồn.

Nói cách khác, bây giờ bọn họ có đánh dữ dội cỡ nào đi nữa cũng vô dụng.

Không cách nào rút lực lượng từ Tri Vi giới, mang ý nghĩa càng đánh mạnh thì tiêu hao càng lớn.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Thất Dạ Tinh Quân nói bọn họ chỉ có thể chống cự tối đa ba mươi ngày.

Khác với mọi người, Thất Dạ Tinh Quân, tu luyện đại đạo Chư Thiên Tinh La, có thể trực tiếp thu được pháp lực từ hư không, pháp lực của hắn cuồn cuộn không ngừng.

Vì vậy trong hư không, hắn là vô địch.

Ninh Dạ như đã đoán được điều này, bèn cười nói: “Nếu hắn lợi hại đến vậy, sao không trực tiếp rút năng lực trong ba ngôi sao xung quanh để đối phó với chúng ta?”

Mọi người ngạc nhiên, đúng vậy.

Lúc trước bị truy sát, mọi người chỉ cần tiếp cận bất cứ tinh giới nào là có lực lượng tinh giới bộc phát oanh kích bọn họ, ép mọi người không thể tới gần.

Bây giờ ở đây có ba tinh giới, Thất Dạ Tinh Quân lại không phát động lực lượng của bất cứ tinh giới nào, chỉ làm cho bọn họ không thể sử dụng lực lượng của Tri Vi giới.

Trì Vãn Ngưng tâm tư nhanh nhạy: “Là do đạo tắc ở đây cũng ảnh hưởng lên hắn.”

“Không sai.” Ninh Dạ nói: “Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không ép tới. Khoảng cách càng gần thì ảnh hưởng càng lớn, vì vậy hắn thà đứng cách xa một chút, ít nhất vị trí hiện tại của hắn còn rút được một phần lực lượng tinh nguyên trong hư không,