← Quay lại trang sách

Chương 1375 Bán đứng 1

Chính vì vậy, tuy phân thần chuyển thế, thiên phú cao siêu, Ninh Dạ lên tới Niết Bàn trong vòng trăm năm thì không thành vấn đề, nhưng đạt tới Nhân Hoàng lại chậm hơn bản thể.

Không có đạo cảnh Tuyền Cơ hỗ trợ, có lẽ năm trăm năm đã là nhanh, có tốn cả ngàn năm cũng rất bình thường.

Thời gian không chờ ta!

Nếu muốn giải quyết vấn đề này, cách tốt nhất là đưa đạo cảnh Tuyền Cơ sang.

Nhưng đạo cảnh Tuyền Cơ không phải mảnh vỡ, với năng lực của y và bản thể, vẫn không đủ sức dịch chuyển đạo cảnh Tuyền Cơ sang.

Có lẽ chỉ hai người làm được điều này.

Một là Hằng Vũ Thánh Tôn, đại đạo Không Gian của hắn thì chắc chắn không thành vấn đề, thông qua liên kết giữa mảnh vỡ Côn Lôn kính và bản thể, hắn có thể làm được. Nhưng như vậy cũng mang ý nghĩa để lộ bí mật với Hằng Vũ Thánh Tôn, cho dù Thánh Tôn “không tranh với đời” đến mấy đi nữa, chắc cũng hứng thú với đạo cảnh Tuyền Cơ.

Hai là Chúa Tể Bàn Xà, dẫu sao cũng là Chúa Tể, cho dù không giỏi về không gian, ngao du phản giới, qua lại tự do, đưa món hàng cũng rất dễ dàng, nhưng tiếc là chuyện này càng không thể.

Chậc, chắc Thất Dạ Tinh Quân cũng có thể làm được, đại đạo Chư Thiên Tinh La của người này vốn đã mang huyền bí không gian, nhưng cũng là không thể.

Chuyện này khiến Ninh Dạ cũng thấy đau đầu.

Tuy y tranh thủ được thời gian, nhưng bây giờ nhìn lại, thời gian tranh thủ được vẫn thiếu.

Phải làm cách nào mới giải quyết được vấn đề này?

Tiếc quá, nếu phá giải được một luồng nguyên thần của Thất Dạ Tinh Quân thì dễ rồi.

Tuy lúc trước nhận được không ít bí mật phá giải ở chỗ Lang Gia Thánh Tôn, nhưng bây giờ Ninh Dạ mới tìm hiểu được một bộ phận, khó mà phá giải hoàn toàn.

Đợi đã!

Không thể đưa đạo cảnh Tuyền Cơ tới, nhưng có thể đưa luồng nguyên thần kia tới.

Nếu lấy được, mượn lực lượng của Cửu Đại Thánh Tôn của thế giới này, thậm chí mượn sức ma đạo, không khéo sẽ phá giải được.

Nhưng nguyên thần không phải đồ vật, nó vốn có ý thức, chẳng qua bây giờ bị bản thể Ninh Dạ khống chế, nếu dịch chuyển qua đại đạo không gian, chỉ e suy nghĩ đầu tiên sẽ là đào tẩu.

Đây là nguyên thần của Thánh Nhân, với thủ đoạn hiện tại của Ninh Dạ, trừ phi mời Lang Gia Thánh Tôn tới, ngay cả Quy Linh Nương cũng chưa chắc đã tóm được hắn.

Phải làm sao bây giờ?

Vấn đề này quấy nhiễu Ninh Dạ, khiến y suy nghĩ không ngừng.

Mãi tới khi thấy Giang Tiểu Phàm, hai mắt mới sáng rực lên.

“Không giữ được ngươi... thì để ngươi tự chui vào lưới!” Y lẩm bẩm.

“Sư phụ, người nói gì vậy?” Giang Tiểu Phàm lấy làm lạ nhìn Ninh Dạ.

Ninh Dạ thì nhìn Giang Tiểu Phàm như nhìn bảo bối.

Y mỉm cười: “Thật không ngờ được, bước mấu chốt để phá vỡ cục diện này lại là trên người ngươi. Năm xưa ta nhận ngươi làm đồ đệ chỉ là quý trọng thiên phú của ngươi, hy vọng có thể cho ngươi kết quả tốt, không ngờ lại có ngày cần ngươi tới vậy.”

Nói xong sắc mặt y nghiêm lại: “Tiểu Phàm, sư phụ có một phiền toái lớn, cần ngươi giúp ta giải quyết. Thế nhưng phiền toái này rất nguy hiểm, bất cẩn chút thôi rất có thể ngươi sẽ chết.”

“Xin sư phụ cứ nói, đệ tử muôn chết không từ!” Giang Tiểu Phàm nói luôn: “Có phải cần ta dung nạp một nguyên thần cường đại không?”

Giang Tiểu Phàm là người thông minh, hắn biết điểm đặc biệt nhất của mình là thân thể thông linh này.

Ninh Dạ ừ một tiếng: “Chỉ một luồng phân thần, nhưng với tu vi hiện tại của ngươi không có bất cứ khả năng chiến thắng nào. Thế này đi, ta cho ngươi thời gian bảy mươi năm. Trong bảy mươi năm này, ngươi phải đạt tới Niết Bàn, như vậy có lẽ còn có một chút đường sống.”

Bảy mươi năm trở thành Niết Bàn? Mới có một chút đường sống trước một luồng phân thần?

Giang Tiểu Phàm kinh hãi: ” Sư phụ, không phải người định...”

“Phân thần của Thánh Nhân.” Ninh Dạ nói: “Nếu thành công, ngươi cũng một bước lên trời, từ nay về sau không cần lo lắng bất cứ kẻ nào ham muốn thân thể của ngươi nữa.”

Có lúc bản thân Ninh Dạ cũng cảm thấy phương thức làm việc của mình quá phức tạp.

Vì một khảo nghiệm thiên đạo, có thể nói Ninh Dạ đã dốc hết mọi thủ đoạn.

Chuyện bí cảnh chỉ là bước thứ nhất, Giang Tiểu Phàm xem như bước thứ hai, sau đó còn có bước thứ ba thứ tư.

Biến một đề bài siêu khó thành vô số vấn đề nhỏ, sau đó giải quyết từng cái một, đây là điều Ninh Dạ am hiểu.

Nhưng từ khi chuyển sinh tới giờ, y dựa vào thiên phú tiềm lực hoành hành, rất ít khi phải đối mặt với tình huống như vậy.

Xem như bây giờ lại nhặt nghề cũ lên.

Đương nhiên một khi thành công thì thu hoạch cũng đầy rẫy.

Từ đó trở đi, ngoài tu hành ra, Ninh Dạ toàn tâm toàn ý bồi dưỡng Giang Tiểu Phàm.

Tu sĩ Cực Quang đảo cũng có thêm một nhiệm vụ, đó là đi khắp nơi bắt yêu thú, tách nguyên thần, cho Giang Tiểu Phàm tu hành.

Thể chất thông linh của Giang Tiểu Phàm như chiến trường thần hồn, mỗi ngày đều phải trải qua vô số lần chiến đấu thần hồn.