← Quay lại trang sách

Chương 1376 Bán đứng 2

Nếu nói kinh nghiệm chiến đấu tranh đoạt thần hồn, có lẽ không ai hơn được Giang Tiểu Phàm.

Thời gian cứ thế nhanh chóng trôi qua, tất cả tu sĩ Thiên Tằm đều ngủ đông, tập trung tu luyện, hơn nữa theo thời gian kéo dài, không ít người đã nhận được tin tức bên phía Thất Dạ, biết bản thể đang gặp nguy cơ rất lớn, vì vậy càng nỗ lực.

Tuy xưa nay Ninh Dạ không nói, nhưng mỗi cá nhân đều ý thức được, có lẽ khâu mấu chốt quan trọng để phá vỡ tình thế khó khăn bên kia là ở đây.

Đây xem như cảm ứng tâm linh.

Còn sau khi biết Ninh Dạ dốc toàn lực bồi dưỡng Giang Tiểu Phàm, các tu sĩ Thiên Tằm cũng dồn dập phát động, nhanh chóng săn bắt nguyên thần hiếm có, thu thập tài nguyên tu hành đưa tới Cực Quang đảo.

Cực Quang đảo cũng trở thành một điểm giao dịch ở hải ngoại, toàn bộ quần đảo Hàn Lăng giờ vẫn nằm trong khống chế của Ninh Dạ, phát triển phồn hoa nhộn nhịp, rất có dáng vẻ khi Ninh Dạ làm đại điện chủ năm xưa.

Nhưng năm xưa đại điện chủ oai phong lẫm liệt, đảo chủ đảo Cực Quang bây giờ thì ngoài thiên phú kinh người, năng lực gây chuyện kinh người, sức ảnh hưởng thì chưa đạt tới mức độ đó.

Nhưng mọi người đều biết, chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Thời gian này, đám người Tử Diệp cũng không gây thêm phiền phức gì, có lẽ một phần bí mật bị Ninh Dạ phát hiện, vì vậy trong lòng thấp thỏm, chắc còn đang nghĩ cách bù đắp.

Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là đám người từng tiến vào bí cảnh năm đó.

Sau khi ra khỏi bí cảnh, không hiểu sao đám người này mất sạch ký ức.

Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tu vi đột nhiên thăng tiến, không lâu sau lại biến mất bí ẩn.

Kim Đỉnh môn từng truy sát Cừu Bất Quân đột nhiên mất tích toàn bộ, nhưng họ chỉ là môn phái bình thường, không tạo ra chút ảnh hưởng nào ở thế giới.

Ngược lại trước đây không lâu Tử Cực Thánh Tôn tuyên bố bế quan, rời ca trực mười năm một lần.

Cửu Đại Thánh Tôn luân phiên mười năm một lần, trị vì Thiên Trung giới, đây là quy củ vạn năm qua. Tử Cực Thánh Tôn tuyên bố rút lui khiến Thiên Trung giới nổi sóng gió.

Có người nói Tử Cực Thánh Tôn nhìn thấy thiên đạo, có lẽ sắp đạt tới cảnh giới thứ tám Chúa Tể nên mới bế quan. Nhưng mọi người dồn dập đáp lại là không thể, dù sao với tình huống hiện tại của Thiên Trung giới có nhìn thế nào cũng thấy còn cách Chúa Tể rất xa.

Có người thì cho rằng đây là hậu hoạn mà ma đạo xâm lấn gây ra cho Thánh Tôn, Tử Cực Thánh Tôn phải bế quan chữa thương. Nhưng lời nói này cũng bị mọi người khinh bỉ, ma đạo nho nhỏ, sao có thể gây phiền hà cho Thánh Tôn?

Cũng có người nói Thánh Tôn cưỡi hạc vân du, tuần hành vạn giới, nhưng lời nói này cũng bị phủ định, dù sao nếu Thánh Tôn du lịch cũng vẫn lưu lại phân thân, không ảnh hưởng tới ca trực.

Nói chung, mỗi người một ý, nhưng không ai biết chân tướng, ngay cả đám người Lang Gia Thánh Tôn tới gặp Tử Cực cũng bị cự tuyệt bên ngoài.

Thiên Trung giới bề ngoài ôn hòa, nhưng sóng ngầm đã nổi lên.

Nhưng không ai biết nó sẽ bộc phát khi nào, là ai kích nổ.

Thời gian bảy mươi năm cứ thế lặng lẽ trôi qua.

Mắt thấy thời hạn ước định với Lang Gia Thánh Tôn đã đến.

Lang Gia Thánh Tôn đích thân đưa tin, nói với Ninh Dạ, đến lúc y nên thực hiện ước định của mình.

Lưu Kim xuyên.

Đây chính là địa điểm Ác Sát Ma Tổ thi triển đại đạo Kim hành.

Bãi Kim hà trước kia giờ đã thành một khu vực núi sông kim loại, trở thành Lưu Kim xuyên.

Cho dù Ác Sát Ma Tổ đi rồi, nhưng hành động của hắn vẫn để lại di tích ở nơi này, khiến khu vực này trở thành địa điểm nguy hiểm, thường xuyên có yêu ma chiếm giữ quấy phá, thi thoảng lại có ma khí hoành hành, xâm lấn nhân tâm, khiến tu sĩ chính đạo cũng ít khi qua lại.

Nhưng đối với tu sĩ ma đạo, đây lại là địa điểm cực tốt.

Gã đầu sư tử Ma Đồ tu hành tại đây.

Năm xưa hắn cũng là đại ma ở Nguyên Ma giới, cảnh giới Nhân Hoàng, xưng bá Ma giới. Sau khi bị Ninh Dạ đánh bại phân thần chuyển sinh tới đây, tu hành cả trăm năm, bây giờ cuối cùng cũng có thành tựu, đã là ma đầu Vô Cấu đỉnh phong.

Đối với những sinh linh chuyển sinh thành công, một khi chuyển sinh thì bình cảnh hầu như không còn.

Vì vậy Ma Đồ phỏng đoán, tối đa năm năm nữa mình có thể chính thức trở thành Niết Bàn.

Chẳng qua từ Niết Bàn lên Nhân Hoàng cần lĩnh ngộ đối với đạo, ưu thế trước đây nhỏ dần, cần tốn công sức một chút.

Nhưng không sao, chỉ cần kế hoạch của Chúa Tể hoàn thành, những thứ này đều không phải vấn đề.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Ma Đồ nở nụ cười.

Thời khắc này còn đáng ý nghĩa, chợt thấy chân trời có hỏa phù đưa tin.

“Hỏa phù của lão tam? Không biết hắn có chuyện gì?” Ma Đồ nắm lấy, một tin tức đã truyền vào thức hải.