Chương 1378 Trảm thần 2
Giấu giếm quá nhiều thì Ninh Dạ không tin, giấu giếm quá ít thì Ninh Dạ cũng cảnh giác.
Chỉ thể hiện là ba phần trăm, Ninh Dạ dự đoán thì tối đa chỉ bảy tám phần trăm.
Tâm trạng cầu may sẽ khiến Ninh Dạ bỏ qua cơ cuối cùng của mình, mãi tới thời khắc bản thân thành công.
Lúc này hắn đang tự cảm ngộ thần binh đại đạo, đột nhiên nhìn thấy trên Thiên Tằm có vầng sáng lóe lên.
Thất Dạ Tinh Quân đã cảm nhận được, đó là chấn động không gian.
Có người đang sử dụng một loại đạo thuật không gian cường đại nào đó, kết nối với một nơi.
Thế này là sao?
Thất Dạ Tinh Quân kinh ngạc, nhưng đối phương dùng đại thần thông che giấu, trong lúc nhất thời Thất Dạ cũng không thể quan sát được.
Trong lòng ngạc nhiên, bỗng cảm nhận được có điểm lạ.
Không tốt!
Là luồng phân thần của mình từng rơi vào tay Ninh Dạ.
Y định dịch chuyển phân thần của mình đi? Y định làm gì? Dịch chuyển đi đâu?
Thất Dạ Tinh Quân kinh ngạc, đang định ra tay ngăn cản, đột nhiên rùng mình một cái.
Không được, với thủ đoạn hiện tại của mình, muốn ngăn cản không thành vấn đề, nhưng chắc chắn sẽ bị Ninh Dạ phát hiện tiến độ thật sự.
Suýt nữa đạp trúng cái bẫy hiểm ác của thằng nhãi này rồ. Chắc chắn y cố tình làm vậy để thăm dò ta!
Thất Dạ Tinh Quân mắng thầm, cố nén ý muốn ngăn cản, không để ý tới phân thần kia nữa.
Lại thấy không hư không, không gian mở rộng, luồng phân thần đã bị đưa vào một hổng không gian, đến đâu không biết.
Chắc cũng chẳng về được nữa.
Thất Dạ Tinh Quân trong lòng căm hận, nhưng cuối cùng vẫn tự nhủ: “Cố nhịn, cố nhịn đi, không nhịn chuyện nhỏ thì hỏng chuyện lớn!
Không quan tâm tới không gian kia nữa.
Trên Thiên Tằm, trong lỗ hổng của Côn Lôn kính, nguyên thần Thất Dạ bay vụt qua.
“Xong rồi.” Ninh Dạ cười nói.
“Quả nhiên lão già kia không ra tay ngăn cản chàng.” Trì Vãn Ngưng che miệng cười khẽ.
“Nhẫn nhịn như vậy đương nhiên là vì tiến độ nhanh chóng, không có gì lạ, không có gì lạ.” Ninh Dạ mỉm cười nói.
“Chắc lão già này đã cảm ngộ được một phần mười rồi? Tiếc là đến giờ phu quân...” Lâm Lang Thiên thở dài một tiếng.
Bên phía Thất Dạ Tinh Quân thì tiến độ thần tốc, bên Ninh Dạ thì tốc độ lại thong thả tới đáng thương.
Tới giờ mới chưa tới một phần trăm.
Là do y quá cẩn thận, quá thận trọng, không dám khinh thường chút nào.
“Không sao, tiếp theo tới phiên Tiểu Phàm.”
Cực Quang đảo.
Vòng xoáy không gian, một luồng thần quang đột nhiên xuất hiện, huyễn hóa thành gương mặt Thất Dạ Tinh Quân.
Dẫu sao cũng là phân thần Thánh Nhân, vừa thoát khỏi khống chế của Ninh Dạ là định chạy trốn.
Nhưng ngay lúc định chạy trốn, hắn đột nhiên cảm thụ được một khí tức kỳ lạ.
‘“Ơ? Thể chất thông linh? Hơn nữa vừa thăng cấp lên Niết Bàn?” Thất Dạ Tinh Quân kinh ngạc, đã nổi lòng tham.
Hắn không am hiểu thuật phân thần chuyển sinh, nếu luồng phân thần này chuyển sinh tu luyện từ đầu, muốn lên tới Niết Bàn khéo phải mấy tới mấy trăm năm, mấu chốt nhất là có thể tổn thất một phần ký ức, mất đi một phần đạo niệm.
Bây giờ có thân thể thông linh này, trực tiếp đoạt xá là không hề hao tổn.
Thất Dạ Tinh Quân cũng là người cẩn thận, khổ nỗi Thất Dạ ở bên này chỉ là một phân thần, lại luôn bị Ninh Dạ giam cầm, không biết gì về chuyện bên ngoài. Thậm chí hắn còn không biết mọi chuyện ở khu vực tam tinh, chỉ biết lúc trước mình và Ninh Dạ đàm phán thất bại, bị giam cầm, tất cả biến hóa bên ngoài đều không liên quan gì tới mình, bây giờ không biết vì sao lại thoát khỏi khống chế, vô thức muốn đoạt lấy tự do.
Nhưng dẫu sao cũng là phân niệm của Thánh Nhân, cho dù lòng tham quấy phá nhưng vẫn cực kỳ cẩn thận, thần niệm quét qua, phát hiện nơi này ngoài tên Niết Bàn này ra không còn ai khác, cho nên không hề do dự, lao thẳng vào người mục tiêu.
Tiến thẳng tới thức hải, lên làm chủ thân thể này.
Nhưng vừa tiến vào đã thấy một gương mặt xa lạ xuất hiện, đang cười lạnh với mình.
“Ngươi là...” Thất Dạ kinh ngạc.
“Bỉ nhân Giang Tiểu Phàm, chủ nhân nơi này, đợi ngài đã lâu.” Giang Tiểu Phàm cúi người với Thất Dạ Tinh Quân, một cơn sóng đỏ nổi lên, quét về phía Thất Dạ Tinh Quân.
To gan!
Thất Dạ Tinh Quân cười lạnh, một nguyên thần tu sĩ Niết Bàn mà đòi đối đầu với nguyên thần Thánh Nhân?
Tuy chỉ là một luồng phân thần, nhưng hắn vẫn tin tưởng mình sẽ áp đổi đối phương. Dù sao đây là một thân thể thông linh, tức là chủ nhân thân thể này không có bất cứ địa lợi nào.
Giao chiến nguyên thần thuần túy, thế thì Niết Bàn làm sao thắng được?
Thất Dạ Tinh Quân cười lạnh một tiếng nói: “Thằng ngu, thân thể như vậy không hiểu sao lại tu hành được tới giờ.”
Nói xong giơ tay chỉ một cái về phía Giang Tiểu Phàm: “Còn không chết đi!”
Chiến đấu nguyên thần, tất cả tiên pháp đều là hư ảo, chỉ có thần thông đạo lực mới là căn bản.