← Quay lại trang sách

Chương 1391 Vào giới

Nghĩ tới đây, Ninh Tiện thầm tuyệt vọng.

“Nhưng... không phải hoàn toàn không có cơ hội.” Hắc Viêm vuốt râu nói.

“Sư phụ, cơ hội gì?” Ninh Tiện vội vàng hỏi.

Hắc Viêm sắc mặt thương xót: “Con là đệ tử của ta, nếu ta nói cho con là đẩy con vào chỗ nguy hiểm, chỗ đó chẳng tốt lành gì, chỉ e một đi không trở lại.

“Xin sư phụ cứ nói, cho dù là núi đao biển lửa, đệ tử cũng phải tới thử.”

“Tử Cực thượng giới, nơi cư ngụ của Thánh Tôn, con có dám đi không?” Hắc Viêm hỏi ngược lại.

Ninh Tiện đờ người.

Tử Cực Thánh Tôn?

Nhận ra hắn đang do dự, Hắc Viêm nói: “Nếu con đúng là Ngân Tinh La Hán chuyển thế, e là chỉ có Tử Cực Thánh Tôn mới có thể báo thù cho con. Nhưng sợ rằng...”

Ninh Dạ đã hiểu: “Sợ rằng Thánh Tôn cũng ngầm đồng ý với chuyện này?”

“Ta không biết đáp án.” Hắc Viêm sắc mặt đau thương: “Con là đệ tử của ta, cho dù thế nào đi nữa ta cũng không muốn con mạo hiểm như vậy. Nhưng nếu con thật sự muốn đi, sư phụ cũng có cách...”

Tuyền Cơ điện.

Ninh Dạ ngồi khoanh chân trong điện, đang tự tu hành.

Một ngọn lửa đen đột nhiên dâng lên, hóa thành hình dạng Hắc Viêm, cười hì hì ơi: “Mọi chuyện đã ổn thỏa, tiếp theo phải dựa vào ngươi. Hạo Nhiên Chính Khí của Tiểu Tiện rất bình thường, muốn đổi chỗ với người khác chắc cũng không dễ, ngươi định giải quyết việc này ra sao?”

Ninh Dạ liếc mắt nhìn hắn: “Ninh Tiện thì Ninh Tiện, gọi Tiểu Tiện làm gì? Ngươi tưởng ta không biết ngươi đặt tên gì cho hắn chắc?”

Hắc Viêm cười hì hì.

Lúc này Ninh Dạ mới nói: “Không thể đổi người khác được, nhưng thiên hạ đâu có chuyện nào là trùng hợp. Phái thêm mấy người qua đó, có vài người dự bị cũng được mà. Cực Phong và Đông Bình đều ở đó, vấn đề không lớn. Quan trọng là thủ pháp của ngươi có giấu giếm được Tử Cực không?”

Hắc Viêm nói ngay: “Yên tâm đi, đây là Chúa Tể truyền xuống, chắc chắn Tử Cực sẽ không phát hiện. Nhưng... ta vẫn không hiểu, vì sao ngươi lại kéo dài chuyện này?”

Ninh Dạ hừ lạnh: “Đừng giả ngu với ta. Bây giờ ngươi đang ở trong Tuyền Cơ điện, hắn phải biết ta đang nhắm tới cái gì.”

Hắc Viêm cười nói: “Được được được, vẫn là ngươi hùng tâm tráng trí. Chúa Tể trải bao khổ sở mới xâm nhiễm được một tên Thánh Nhân, kết quả ngươi lại định hái trộm trái cây. Ngươi muốn diệt Thánh chứng đạo, đó là bản lãnh của ngươi, nhưng dẫu sao chuyện này cũng ảnh hưởng tới kế hoạch của Chúa Tể, cũng phải cho Chúa Tể một câu trả lời chứ?”

“Muốn ta trả lời cái gì?” Ninh Dạ cười lạnh: “Nếu trở thành Ma Thánh, làm sao Bát Đại Thánh Tôn còn lại ngồi xem được? Tử Cực chết chắc rồi, điểm khác biệt là chết trong tay ai. Ta bảo đảm kế hoạch của hắn sẽ thành công, trái cây thì để ta hái, coi như báo đáp, có vấn đề gì?”

Hắc Viêm kinh ngạc: “Nhưng nếu Ma Thánh xuất hiện, ma đạo xâm lấn, Thiên Trung giới cũng bị xâm nhiễm. Ngươi ngồi xem chuyện này, chẳng lẽ không sợ thiên đạo nổi giận?”

“Không có tà lấy đâu ra chính?” Ninh Dạ nhướn mày đáp: “Không có kẻ địch thì làm gì có anh hùng. Ta không giúp các ngươi hoàn thành việc xâm lấn, ta làm tất cả đều để kéo dài thời gian xâm lấn diễn ra, sau khi xảy ra chuyện thì bù đắp lại. Từ đầu tới cuối ta không hề giúp các ngươi. Muốn làm thiên thần thì phải nắm được thiên ý, chuyện không làm thì ta không nhận. Còn sau khi các ngươi xâm nhiễm thế giới này, tuy mang tới tai họa, nhưng ta sẽ tự góp sức loại trừ ma tính, trả lại thế giới trong sạch, đây là công lao chứ không phải tội lỗi!”

“Ha ha ha ha!” Hắc Viêm cười ha hả: “Đúng, đúng lắm! Nếu thế, hợp tác vui vẻ!”

“Không có hợp tác, chỉ có mắt nhắm mắt mở.” Ninh Dạ vẫy tay, ra hiệu cho hắn đi.

Nhìn Hắc Viêm hóa thành làn khói tiêu tán, Ninh Dạ thở dài một tiếng: “Nuôi hổ thành họa.”

Vừa rồi y nói năng rất tự tin, nhưng sự thật ra sao thì trong lòng tự biết.

Một khi Tử Cực hoàn toàn nhập ma, hắn sẽ gây hại rất lớn tới Thiên Trung giới.

Chắc chắn Bàn Xà không muốn một Ma Thánh mà định mượn tay hắn ban bố đại đạo, khiến ma đạo xâm lấn toàn bộ Thiên Trung giới. Đương nhiên, giới này có Cửu Đại Thánh Tôn, chắc chắn không thể biến đổi hoàn toàn thành Ma giới, nhưng cho dù chỉ là một phần thôi cũng là rất không tốt.

Ma giới xâm lấn là bản năng, bản thân xâm lấn đã là lợi ích.

Lan tỏa ma đạo là điều mà Chúa Tể mong muốn. Thậm chí Ninh Dạ còn nghi ngờ đây là một thủ đoạn nhất định phải có để Chúa Tể cấp tám đạt tới cảnh giới cao hơn. Dù sao đạo của Chúa Tể truyền khắp đại thiên thế giới, không còn chỗ nào ban bố, đương nhiên phải phát triển sang hướng khác.

Nếu ma đạo xâm lấn toàn diện, chuyển hóa toàn bộ Chư Thiên Tinh La thế giới thành thế giới ma đạo, có lẽ cũng là ngày đạt tới cảnh giới thứ chín.

Chính vì vậy, tất cả hành động của chủ nhân trái tim kia và Chúa Tể Bàn Xà đều là vì mục đích này.