← Quay lại trang sách

Chương 1390 Ám tử 2

“Hóa ra là thế.” Dương Cực Phong đã hiểu.

Tin tức được công khai, chỉ xem bản thân có thể phân

Ninh Dạ tiếp tục nói: “Biết điều này rồi thì có thể đoán được đoạn sau, Tử Cực Thánh Tôn là ai? Liệu có chấp nhận quảng bá bí mật bản thân cho các đệ tử Chính Khí tông không? Tức là bây giờ hắn hào phóng như vậy thì sau này nhất định sẽ đại khai sát giới, tất cả những người giúp hắn đều phải chết.”

“Mẹ kiếp, lão già này!” Dương Cực Phong phẫn nộ vung quyền.

“Đừng vội.” Ninh Dạ tiếp tục phân tích: “Đông Bình không thể không giữ an toàn cho bản thân, ta cho rằng hắn cũng sẽ đưa ra yêu cầu, nhưng chắc chắn lão già Tử Cực có thể lách qua yêu cầu này. Chỉ khi hai bên đều cho rằng mình đã tính toán được đối phương thì mới có thể hợp tác.”

Nói xong Ninh Dạ lại búng bức thư một cái: “Ngoài ra, trong bức thư Đông Bình gửi ngươi còn viết, mời một trăm hai mươi tư đệ tử cùng tham dự, căn cứ theo số lượng đệ tử Chính Khí tông mất tích lúc trước cùng số lượng Đông Bình mời tham dự lần này cũng có thể phân tích được, nhân số thực tế khoảng ba trăm hai mươi người. Con số này chắc sẽ hợp với một loại trận pháp nào đó. Cực Phong, Chính Khí tông các ngươi có trận pháp gì cần số lượng người như vậy không?”

Dương Cực Phong gãi đầu lia lịa: “Cái này thì ta không biết, đợi ta hỏi một chút.”

Ninh Dạ cười khổ.

Cũng may hỏa phù đưa tin khá nhanh, không bao lâu sau Ninh Dạ đã nhận được tin tức.

Cửu Đỉnh Chính Khí trận.

“Thế thì không sai rồi.” Ninh Dạ vuốt cằm lẩm bẩm: ” Cửu Đỉnh Chính Khí trận, thời gian trăm năm... Nói vậy là lão già này nhập ma chưa sâu. Không được, trăm năm ngắn quá, phải để hắn kéo dài thêm.”

Nghĩ tới đây, hai mắt Ninh Dạ sáng bừng lên: “Tốt lắm, nếu thế nước cờ năm xưa có thể phát huy tác dụng rồi.”

Tiên Lộc sơn.

Hắc Viêm nhìn đệ tử trước mắt, gương mặt toát lên vẻ hiền lành.

“Ninh Tiện à, mấy năm nay con theo ta tu hành, giờ cũng coi là có chút thành tựu, đã đến lúc nên chia tay.”

Ninh Tiện kinh ngạc nhìn Hắc Viêm: “Sư phụ nói vậy là sao? Người định rời khỏi đệ tử à?”

Hắc Viêm lắc đầu thở dài: “Không phải sư phụ muốn vứt bỏ con mà là duyên phận giữa chúng ta đã hết... Ài, vốn dĩ sư phụ không muốn nói cho con sự thật này, nhưng bây giờ đã không thể không nói.”

Nói xong hắn nhìn về phía Ninh Tiện: “Thật ra con vốn là phân thân chuyển thế của Ngân Tinh La Hán trong Tử Cực cung.”

“Ngân Tinh La Hán? Tử Cực cung?” Ninh Tiện kinh ngạc.

Hắn từng nghe tới cái tên này, chính là vị đại năng bảo vệ chính đạo trước ma đạo xâm lấn, đã vẫn lạc.

Không ngờ mình lại là chuyển thế của Ngân Tinh La Hán.

Hắc Viêm gật đầu nói: “Đúng. Sư phụ đã phát hiện ra con có thiên phú xuất chúng, mấy năm nay vẫn luôn tra xét, bây giờ cuối cùng cũng có thể xác nhận. Thật ra lúc nghe thấy cái tên Ngân Tinh La Hán, ngươi cũng thấy quen thuộc phải không?”

Ninh Tiện kinh ngạc gật đầu.

Đúng, không hiểu sao hắn có cảm giác cực kỳ quen thuộc với cái tên Ngân Tinh La Hán, nhưng không ngờ lại là vì nguyên nhân này.

“Nhưng mà.. nhưng thưa sư phụ, cho dù con là Ngân Tinh La Hán chuyển thế đi nữa, đó cũng là chuyện trong kiếp trước, không liên quan gì tới kiếp này, sao phải rời khỏi người?” Ninh Tiện không hiểu.

Hắc Viêm thở dài: “Con không biết đó thôi. Chuyện Ngân Tinh La Hán vẫn lạc năm xưa hết sức kỳ lạ, đường như có âm mưu rất lớn...”

Nói đoạn, Hắc Viêm thuật lại đại khái chuyện ngày hôm đó, còn nhấn mạnh là nguyên thần Ngân Tinh La Hán đã trốn trốn thoát nhưng không biết vì sao không khôi phục thân thể mà hoàn toàn mất mạng.

Nói đến đoạn sau, Hắc Viêm lại bồi thêm một câu: “Ngân Tinh La Hán là đại năng của Tử Cực cung, đại năng vẫn lạc, theo lý mà nói Tử Cực cung sẽ dốc toàn lực tra xét và báo thù, nhưng sự thực lại không phải như vậy. Không biết vì sao Tử Cực cung im hơi lặng tiếng, không hề điều tra chuyện này.”

Tử Cực cung không điều tra vì mọi chuyện đều rõ rành rành, Tử Cực Thánh Tôn biết là Ninh Dạ giở trò, còn tra cái quái gì nữa, nhưng Ninh Tiện nghe vào lại có cảm giác khác hẳn.

Hắn run rẩy: “Chẳng lẽ... là người của Tử Cực cung ám hại ta?”

Hắn không phải người có khí độ gì, nghe nói có người hại mình là toàn thân bức bối.

Hắn hung hăng nói: “Đệ tử nhất định phải điều tra cho rõ ràng, xem xem rốt cuộc chuyện này là sao!”

Hắc Viêm nhìn hắn với vẻ đồng tình: “Đứa nhỏ ngốc này! Ngân Tinh La Hán là đại năng Nhân Hoàng, nếu bị đồng môn ám toán, thế thì đồng môn này cũng không phải loại thường. Ngươi lấy gì mà đòi thăm dò?”

Nghe hắn nói vậy, Ninh Tiện trong lòng chấn động.

Đúng vậy, ám toán Nhân Hoàng, tối thiểu cũng là Nhân Hoàng.

Với bản lĩnh hiện giờ của mình, lấy gì ra điều tra? Mà một khi thân phận bại lộ, chỉ e mình sẽ bị kẻ thủ ác ám giết chết lần nữa.