← Quay lại trang sách

Chương 1393 Con đường tối thượng của Ninh Dạ 2

Phong Vân Liệt thì kế thừa một phần tiên pháp thần thông của Thất Dạ Tinh Quân, được lợi rất lớn về mặt thực chiến.

Nhưng muốn liên lạc với Tử Cực thượng giới, biết tình hình trong đó, phải dựa vào nguyên thần và đột phá đạo cảnh.

Đại đạo Tinh La Chư Thiên của Thất Dạ Tinh Quân, về bản chất là một loại liên kết vận dụng nguyên thần và đại đạo.

Người này đầu tiên vân du chư thiên, mỗi khi tới một nơi lại tách một chút nguyên thần ra gửi cạnh tinh giới, dùng đó làm xúc tác ảnh hưởng tới toàn bộ tinh giới.

Chính vì vậy, câu nói Chư Thiên Tinh La đều là lực lượng của ta, thực chất là sai. Thực tế phải là tinh giới hắn từng đi qua mới có thể khống chế và ảnh hưởng. Tiếc là lúc đó Ninh Dạ không biết điều này.

Đương nhiên cho dù có biết cũng vô dụng: Vì y không biết Thất Dạ Tinh Quân đã chu du tới những tinh giới nào.

Hơn nữa sau khi hiểu được điều này, Ninh Dạ cũng nắm giữ thủ đoạn này, cũng tức là y có thể phân chia nguyên thần của phân thần, bố trí xung quanh, tạo thành một mạng lưới tinh thần.

Chẳng qua đạo cảnh và nguyên thần của y chưa cường đại như Thất Dạ Tinh Quân, nhưng chuyện này không ngăn cản y trải rộng đại đạo của mình khắp Thiên Trung giới, bao gồm cả Tử Cực thượng giới: Hắn dặt một phần nguyên thần trên người Dương Cực Phong, để hắn mang vào Tử Cực thượng giới.

Do tu vi không đủ, tạm thời không thể đột phá Tử Cực thượng giới, cho nên mới cần dùng Thiên Tuyền trận làm danh nghĩa, cứ cách thời gian là mở một lần.

Đối với Ninh Dạ, đây cũng là thu hoạch khổng lồ.

Chính vì vậy, sau khi bản thể nhận được tin, thật ra đã biết phương pháp đối phó với đại đạo Chư Thiên Tinh La của Thất Dạ Tinh Quân: Bây giờ hắn không thể ngăn cản liên hệ giữa các tu sĩ và Tri Vi giới.

Nhưng bản tôn Thất Dạ đang ngủ đông ẩn giấu tiến độ, Ninh Dạ cũng đang giấu giếm thực lực, không ra tay phá hoại.

Nhìn từ ngoài vào thì hai bên đều dốc toàn lực nghiên cứu đạo binh mà Chúa Tể lưu lại, thật ra ai cũng có âm mưu riêng.

Chuyện này khiến tình hình trở nên cực kỳ quỷ dị.

Trong khu vực tam tinh này, trước mắt Thất Dạ Tinh Quân đang chiếm thượng phong: Tốc độ cảm ngộ của hắn cao hơn Ninh Dạ nhiều.

Nhưng trong Thiên Trung giới, lại là Ninh Dạ thắng thế tuyệt đối: Phân thần của Thất Dạ bị phá tan, chỉ có mảnh nhỏ bỏ trốn, nhưng không giấu giếm được Ninh Dạ, mà bản tôn Thất Dạ lại không biết chuyện Thiên Trung giới.

Vì vậy vấn đề hiện tại của Ninh Dạ là làm thế nào chuyển hóa ưu thế ở Thiên Trung giới thành ưu thế bên khu vực tam tinh.

Kế hoạch cũng đã có, nhưng còn chưa đủ.

Ninh Dạ định tăng cường cảm ngộ đạo cảnh của phân thân ở đây.

Lúc trước cảnh giới của phong ấn không đủ, chỉ là tạo dựng cơ sở, bây giờ đã Niết Bàn, lại hấp thu mảnh vỡ phân thần của Thất Dạ Tinh Quân, cũng đã đến lúc xác định lại phương hướng phát triển toàn thể.

Muốn xác định phương hướng phát triển của bản thân, cần dùng người khác làm gương.

Tử Cực Thánh Tôn và Thất Dạ Tinh Quân đều là tu sĩ chứng theo thiên đạo, chỉ là kẻ sau khảo nghiệm thất bại, mất đi sự che chở của khí vận, người trước thì đang đối mặt với khảo nghiệm, tạm thời chưa mất.

Ngoài ra, Thất Dạ Tinh Quân đi theo đại đạo Chư Thiên Tinh La, chủ yếu theo hướng mở rộng.

Tử Cực Thánh Tôn đi theo con đại đạo Kiếp Lôi, chủ yếu là trừng phạt, tuân theo thiên ý.

Nếu nhất định phải so sánh, thế thì Thất Dạ Tinh Quân như sinh sĩ dưới trướng thiên tử, thay thiên tử tuần tra tứ phương, Tử Cực Thánh Tôn lại là hình bộ, chuyên trừng phạt theo lệnh.

Ninh Dạ còn chưa thành Thánh, nhưng khí vận hưng thịnh, tương đương với tiểu thái giám bên cạnh thiên tử, không có quyền hạn cố định nhưng khá được tin cậy sủng ái, có thể chen miệng vào mọi chuyện.

Nhưng nếu muốn làm việc lớn, vẫn phải xác lập con đường.

Nếu có thể, đương nhiên làm thái tử là tốt nhất.

Vấn đề là con đường thiên quyến bác đại tinh thâm, cánh cửa nào dẫn tới con đường thái tử cũng là vấn đề.

Ninh Dạ suy nghĩ cả nửa ngày vẫn không tìm được đáp án.

Mãi tới một năm sau, cuối cùng Ninh Dạ cũng có chút manh mối.

Manh mối lại tới từ bản thể.

Bản thể nghiên cứu đạo khí của Chúa Tể ở khu vực Tam Tinh, cuối cùng cũng ghép được một bức tranh nhỏ hoàn chỉnh.

Quả nhiên Chúa Tể đã chết đi theo đại đạo Trấn Ma.

Coi trừ ma vệ đạo là nhiệm vụ của mình, cũng là chi nhánh của thiên đạo.

Chỉ tiếc chưa diệt được ma thì bản thân đã nhập ma, phản bội đại đạo của mình.

Bảo sao rơi xuống kết cục như vậy.

Ninh Dạ cũng từng nghĩ tới con đường Trừ Ma, nhưng cảm ngộ này khiến y hiểu được, người trừ ma cũng dễ đọa lạc thành ma.

Ninh Dạ giao dịch với ma đầu, vốn đã là con đường nguy hiểm dễ chết, y thật sự không nắm chắc mình có thể đi theo con đường Trấn Ma mà vẫn giữ được mình sạch sẽ, vì vậy đành phải từ bỏ.