← Quay lại trang sách

Chương 1394 Đại chiến sắp nổ ra 1

Nhưng đại đạo Trấn Ma vẫn gợi ý đôi chút cho Ninh Dạ, giúp y hiểu được con đường của bản thân.

“Trừ Ma vệ đạo là phòng ngự, nhưng quá bảo thủ, sấm sét thiên kiếp là trừng phạt, nhưng cuối cùng lại là ra tay với người mình; Chư Thiên Tinh La là tuần tra, nhưng khó gây dựng của thành tựu gì; năm xưa ta dùng ‘ánh sáng chính đạo” xâm nhập ma đạo, đại khí vận giáng lâm, sau đó Ma giới nghĩ trăm phương ngàn kế tiễn ‘ánh sáng chính đạo” về... Mà con đường để Chúa Tể thăng cấp lên cảnh giới thứ chín có thể là phạm vi đại đạo khuếch trương tới Phản giới. Nếu thế, chẳng thà dứt khoát gây dựng... một cơ nghiệp thật sự!”

Trong Tuyền Cơ điện, Ninh Dạ tự nhủ.

Trong khu vực tam tinh, bản thể hai mắt sáng rực.

Thời khắc này bản thể phân thân giao hòa, cuối cùng cũng xác định con đường thiên đạo của bản thân.

Khu vực tam tinh.

Trên Tạo Hóa thần tọa, Ninh Dạ xoay chuyển Côn Lôn kính.

Vì vậy, gần thần binh đại đạo lẳng lặng xuất hiện một vòng xoáy không gian.

Do nó xuất hiện bên cạnh thần binh đại đạo nên Thất Dạ Tinh Quân cũng phát giác, khẽ nhíu mày: “Ninh Dạ, ngươi đang làm gì đấy?”

“Không có gì, gần đây lĩnh ngộ đôi chút nên thử nghiệm thân thủ mà thôi.” Ninh Dạ cười nói.

Thất Dạ Tinh Quân hừ lạnh: “Thử nghiệm thân thủ? Ngươi sử dụng đại đạo Không Gian, tưởng mình đào tẩu được chắc?”

Ninh Dạ cười ha hả: “Tình huống nơi này rất quỷ dị, lại thêm ngươi nhìn chằm chằm vào ta, ngoại trừ vận chuyển một số món đồ nho nhỏ không quan trọng, ta còn làm được gì nữa? Cho dù có làm cũng không lừa được ngươi.”

“Ngươi tưởng bản tôn sẽ bị ngươi lừa chắc?” Thất Dạ Tinh Quân cả giận nói, giơ tay lên, lốc xoáy không gian đã biến mất.

Ninh Dạ thản nhiên đáp: “Ngươi muốn ngăn thì cứ ngăn, cảm ngộ mãi cũng chán, thêm chút chuyện cho đỡ tịch mịch.”

Nói xong lại chế tạo một vòng xoáy không gian khác.

Thất Dạ Tinh Quân không khách khí, lại ra tay ngăn cản.

Hắn không biết Ninh Dạ muốn làm gì, nhưng bất luận y làm gì, Thất Dạ Tinh Quân thấy cứ ngăn lại là không sai.

Vì vậy trong khu vực tam tinh, ngoài tỷ thí cảm ngộ đại đạo ra, giữa hai người còn có thêm một đợt thi đấu chế tạo và loại trừ khe hở không gian.

Đương nhiên, với thủ đoạn của Ninh Dạ, cho dù y ra tay cả triệu lần, Thất Dạ cũng có thể trừ khử dễ dàng. Nhưng Ninh Dạ là bên chủ động, đấu không lại thì cùng lắm ta nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục.

Y cứ tiếp tục lặp lại hành động trông rất vô nghĩa này suốt cả... trăm năm!

Trong khi ở khu vực tam tinh Ninh Dạ và Thất Dạ tiến hành một trận đấu pháp tẻ nhạt suốt trăm năm, bên Thiên Trung giới, Ninh Dạ cũng không chẳng rảnh rỗi.

So với bản thể, chuyện mà phân thân cần làm thậm chí còn nhiều hơn.

Phải tu hành, mau mau chóng chóng thăng cấp lên Nhân Hoàng mới tiện tương lai thu gặp con heo béo Tử Cực.

Phải ban bố đại đạo, để đạo cảnh của bản thân tiếp tục tiến bộ, lưu lại thủ đoạn cho trận chiến trong tương lai.

Phải học trộm tất cả những thứ Tử Cực nắm giữ từ trên người hắn.

Thời gian trăm năm thoáng cái là qua, tu sĩ Thiên Tằm năm xưa đã có không ít người lên cấp Niết Bàn, trở thành lực lượng nòng cốt thật sự của thế giới này.

Đám người Phượng Tiên Lung, Trì Vãn Ngưng còn gây dựng của danh tiếng hiển hách trong thế giới này.

Ngược lại sau chuyện Nguyệt Hoa Hải Châu, Ninh Dạ không còn động tĩnh gì, chớp mắt đã hai trăm năm qua đi, trên giang hồ không còn truyền thuyết về y.

Thậm chí có người cho rằng Ninh Dạ đã “quá thời” không còn coi Ninh Dạ đã từng quấy động Nguyệt Hoa Hải Châu tới long trời lở đất ra gì nữa.

Nhưng dưới mặt ngoài bình tĩnh lại là sóng ngầm cuồn cuộn.

Tử Cực thượng giới.

Tử Cực Thánh Tôn sắc mặt âm trầm, tâm trạng nặng nề.

Thời gian trăm năm, chính khí trấn áp, tuy kiềm chế ma đạo sinh trưởng trong cơ thể Tử Cực Thánh Tôn nhưng chỉ tiêu trừ được ma tính chứ không phải ma căn của ma giới.

Thậm chí Tử Cực còn cảm nhận được, ma căn đang đâm sâu, thiên đạo đang từ bỏ hắn.

Như vậy mang ý nghĩa, thiên đạo cũng nhận định hắn không thể loại bỏ ma căn.

Không được!

Cứ tiếp tục như vậy tất cả mọi thứ của ta đều biến mất.

Tử Cực trong long lòng nôn nóng, dần dần trở nên hoảng loạn.

Ngày hôm đó hắn lại gọi Thương Lệnh Tuyệt tới.

“Cửu Đỉnh Chính Khí trận không cách nào giúp bản tôn loại bỏ ma căn, ta cần Hạo Nhiên Chính Khí mạnh mẽ hơn nữa!” Tử Cực Thánh Tôn nói thẳng.

Thương Lệnh Tuyệt nghe vậy giật bắn mình, hắn nghe ra ẩn ý trong lời này: “Sư phụ, người định...”

“Niết Bàn, Nhân Hoàng!” Tử Cực Thánh Tôn nói.

Thương Lệnh Tuyệt hít một hơi lạnh.

Sư phụ, ngài định bắt gọn Chính Khí tông hay sao?

Do bức thư của Thịnh Đông Bình, thời gian gần đây Chính Khí tông tạm thời không gây phiền toái, nhưng bọn họ vẫn luôn điều tra chuyện đệ tử mất tích lúc trước.