← Quay lại trang sách

Chương 1415 Lưỡng nghi hắc bạch

Năng lực cướp đoạt nguyên thần là điểm cường đại đặc trưng của Nhân Hoàng, là chỗ dựa cho bọn họ một mình địch cả ngàn người, nhưng trong chiến trường lúc tước, hai bên đều có Nhân Hoàng trấn thủ, che chở cho môn hạ của mình, thủ đoạn này khó lòng phát huy tác dụng.

Bây giờ đám người Phượng Tiên Lung chủ động rút lui, không còn trong phạm vi che chở của vị Nhân Hoàng Chính Khí tông, chỉ cần một Nhân Hoàng là có thể cướp đoạt phần lớn lực lượng.

Vì vậy theo bọn họ thấy, hai vị Nhân Hoàng đồng thời xuất thủ, chuyện này dễ như trở bàn tay.

Nhưng ngay lúc này, tiếng gầm của Thiên Cơ vang lên.

Đại năng Nhân Hoàng đang thi triển năng lực cướp đoạt nguyên thần kinh ngạc phát hiện thủ đoạn của mình lại mất hiệu lực.

“Ơ? Không đúng! Đối phương cũng có Nhân Hoàng che chở!”

Nương theo thần thức khổng lồ này xuất trận, tu sĩ Vạn Tiên minh truy kích kinh hãi phát hiện, phía xa có hai thần niệm cường đại vùng lên, không ngờ đều là cấp bậc Nhân Hoàng.

Chính là Thiên Cơ cùng Tinh La.

“Sao lại là các ngươi?” Nhân Hoàng Vạn Tiên minh đã nhận ra Thiên Cơ và Tinh La, lập tức biến sắc: “Ninh Dạ!”

“Ha ha ha ha!” Thiên Cơ cười ha hả ngông cuồng: “Lắm lời, chuyện náo nhiệt như vậy, làm sao Ninh Dạ nhà ta lại không đến cơ chứ? Vốn chỉ định ở lại đây làm hậu chiêu chứ không định làm gì, không ngờ các ngươi lại dám đuổi tới, đúng là tự tìm đường chết! Nếu lần này không diệt được các ngươi, bản tọa cũng chẳng có mặt mũi nào ra ngoài!”

Ninh Dạ đã xuất hiện trên đầu Thiên Cơ, đạp một cái lên đầu nói: “Ngươi nói lắm thế.”

Tác phong của Thiên Cơ rõ ràng là kiểu cách phản diện, khí thế ngông cuồng, nói lắm, quan trọng là rất ưa cắm cờ cho mình. (deadflag)

Cũng may chỉ là nói suông, không tới mức thua là chết, chắc vẫn cứu được.

Thiên Cơ không biết suy nghĩ của Ninh Dạ, chỉ cảm rất uất ức, khó khăn lắm ta mới được ra trận, nói mấy câu cũng không được à?

Bên kia, tu sĩ Vạn Tiên minh thấy Ninh Dạ, trong lòng tỉnh ngộ, cùng cười lạnh: “Quả nhiên có người giở trò, nhưng Ninh Dạ, ngươi tưởng chỉ hai tên này là đủ ư?”

Thiên Cơ và Tinh La chỉ là hai Nhân Hoàng, Vạn Tiên minh có tới ba.

Cả chất lượng hay số lượng đều áp đảo, sao Vạn Tiên minh phải sợ.

Lúc này tam đại Nhân Hoàng đồng thời xuất thủ, thần uy cuồn cuộn không ngừng ép tới.

Ninh Dạ cười lạnh: “Những người khác giao cho các ngươi, tên ở giữa để ta. Hành động nhanh lên, bên phía Dung Thành còn cần chúng ta hỗ trợ nũa đấy.”

“Đã hiểu!” Mọi người hô vang, lập tức phản công.

Tu sĩ Nhân Hoàng bị Ninh Dạ chỉ mặt nổi giận: “Bản tọa Vô Lượng Thiên Tôn trong Hoành Minh giáo, trực thuộc Vạn Tiên minh!”

Nói xong thần thông hóa niệm, biến thành bàn tay vô biên tóm lấy Ninh Dạ.

Ninh Dạ nhếch mép: “Biết tên ngươi làm quái gì, người chết không cần tên.”

Nói xong tiện tay điểm ra một chỉ.

Một chỉ này hạ xuống, trên bầu trời thấp thoáng lưỡi liềm đỏ máu, như thiên thần vung xuống, không ngờ còn mang ý thiên khiển, lướt qua bàn tay mà Vô Lượng Thiên Tôn huyễn hóa ra, bàn tay ầm ầm tan vỡ.

Vô Lượng Thiên Tôn rú lên một tiếng, vỗ lên trán, đỉnh đầu xuất hiện một bảo tháp.

“Thánh Vực Trấn Ma tháp, trấn cho ta!”

Bảo tháp kia bay lên không trung, tỏa ra vạn luồng kim quang, phát ra âm thanh đại đạo, huyễn hóa huyền văn đầy trời, còn thấy một kim thân Thánh Nhân đè xuống đầu Ninh Dạ.

“Xì!” Ninh Dạ lại vỗ ra một chưởng.

Xiềng xích chắn ngang trời, Tàng Thiên ngục phát huy uy lực.

Bây giờ Tàng Thiên ngục mà Ninh Dạ đã là bản mà y cải tiến, cường đại hơn Tàng Thiên ngục của Thiên Cơ môn năm xưa không biết bao nhiêu lần.

Vô số xiềng xích vắt ngang trời, khí cơ trong đất trời đều bị phong tỏa, thậm chí không chỉ Vô Lượng Thiên Tôn mà tất cả tu sĩ Vạn Tiên minh đều bị ảnh hưởng, thần thức gặp trở ngại, các tu sĩ Thiên Tằm lại hoàn toàn không ảnh hưởng, ngược lại uy thế tăng vọt.

“Không thể nào?” Vô Lượng Thiên Tôn kinh hãi, chiêu này có hiệu quả chẳng khác nào Nhân Hoàng cướp đoạt lực lượng nguyên thần, địch yếu ta mạnh, nhưng không phải tu vi tạo ra mà là đạo cảnh!

Tên khốn kiếp này lại có đạo cảnh cao thâm tới vậy à?

Thánh Vực Trấn Ma tháp bị vô số xiềng xích ràng buộc, kim quy sa sút, trong lúc nhất thời không cách nào hạ xuống, chỉ không ngừng rung động, đối đầu với xiềng xích.

Vô Lượng Thiên Tôn gầm lên điên cuồng: “Trấn ma phục yêu, ta là vô lượng! Chết đi cho ta!”

Uy lực thần thức bùng lên, quét khắp chiến trường.

Hắn được tôn là Vô Lượng Thiên Tôn chính là vi cực kỳ am hiểu xuất thủ trong phạm vi siêu lớn, mặc kệ ngươi có bao nhiêu người, ta chỉ dốc sức phá hủy, đâu chỉ nhắm vào một mục tiêu!

Theo hắn thấy, ngay cả Thiên Cơ và Tinh La cũng chưa chắc đã đối phó được với thủ đoạn của mình, nếu Ninh Dạ này mạnh mẽ như vậy, thế thì giết sạch thủ hạ của hắn rồi mới đối phó hắn.