Chương 1414 Liều mạng xuất chiêu 4
Trì Vãn Ngưng lập tức hiểu ra: “Đúng vậy, để trợ thủ đấu với trợ thủ, đẩy Vạn Tiên minh ra đối phó với bọn Dung Thành và Phượng Tiên Lung là biện pháp giải quyết tốt nhất.”
Do xuất thân của đám người Phượng Tiên Lung, vốn dĩ Vạn Tiên minh cũng không muốn dốc toàn lực ra tay với bọn họ, nhưng bây giờ Vạn Tiên minh bị bọn họ giết chóc nặng nề như vậy, chỉ cần Thương Lệnh Tuyệt ra giá cao hơn, tình huống cũng có thể thay đổi.
Công Tôn Điệp nói: “Ta lập tức thông báo cho bọn Phượng Tiên Lung, thấy đủ thì ngừng lại.”
Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Thu liễm một chút thôi là được.”
“Sao vậy?” Đám người Trì Vãn Ngưng cùng nhìn sang phía Ninh Dạ.
Ninh Dạ khẽ mỉm cười: “Ta cũng thấy ngứa tay rồi. Nếu Vạn Tiên minh muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, thế thì cũng tới lúc tính toán món nợ cũ giữa ta và bọn chúng. Ngươi thấy đúng không, Vân Liệt?”
Phong Vân Liệt nở nụ cười chất phác, không dám tiếp lời.
Nửa canh giờ nhanh chóng trôi qua.
Khi Thương Lệnh Tuyệt thấy bọn Dung Thành vẫn còn sống sót, nhảy nhót lung tung trong Tử Cực cung, hắn cũng hiểu Kinh sư huynh có mạnh miệng mấy cũng không thể thay đổi hiện thực; ngược lại uy lực của Tử Đình Thiên Cức trận lại yếu bớt hai tầng.
Bây giờ thì hay rồi, Tử Đình Thiên Cức trận chỉ còn uy lực năm tầng, không cách nào gây hiệu quả kỳ binh.
Tên khốn kiếp này làm lỡ thời gian quý giá của mình, đáng lẽ ta không nên tin hắn!
Thương Lệnh Tuyệt thở dài một tiếng, nói với Lý Phượng Sơn: “Đám người Phong Đông Lâm, Dung Thành đang phá hoại trong Tử Cực cung ta, Tử Đình Thiên Cức trận bị ảnh hưởng, khó mà thi triển toàn lực. Đám người này đều là thiên tài, không chỉ có thực lực cường đại mà còn hợp tác rất chặt chẽ, chuyện này thật kỳ quái. Nhưng bây giờ không phải lúc điều tra chuyện này, Lý huynh, xem ra ngươi chỉ thủ không công cũng không ổn.”
Lý Phượng Sơn sắc mặt khó xử: “Chuyện này không giống với thỏa thuận của chúng ta.”
“Ngươi chỉ cần giải quyết đám tu sĩ không phải Chính Khí tông thôi là dược. Ta biết trong số chúng có người phái khác, ngươi có thể tạm thời không giết những kẻ trong Cửu Đại Tiên Môn, những người còn lại ngươi cứ giết chóc tùy ý. Nếu ngươi đồng ý ra tay giúp đỡ, ta hứa thêm vào ba thành so với lúc trước.”
Nghe hắn nói vậy, cuối cùng Lý Phượng Sơn cũng gật đầu: “Được! Chưởng giáo đã hào sảng như vậy, Phượng Sơn xin làm theo.”
Thương Lệnh Tuyệt mắng thầm, ngươi đang chờ câu này đúng không?
Lý Phượng Sơn không hề do dự, lập tức chia người của Vạn Tiên minh thành hai nhóm, một nhóm giết vào trong cung, đối phó với đám người Dung Thành, Phong Đông Lâm, một nhóm vòng qua chiến trường trung ương, truy kích bọn Phượng Tiên Lung.
Đây là lần đầu tiên Vạn Tiên minh trực tiếp ra tay, mục tiêu rất rõ ràng.
Mục Thiên Hồng thấy vậy, ánh mắt sáng bừng lên.
Một đệ tử bên cạnh nói: “Chưởng giáo, người của Vạn Tiên minh đã ra tay, xem ra định nhắm vào bọn Phượng Tiên Lung, chúng ta có nên phái người hỗ trợ không?”
Mục Thiên Hồng trợn mắt khinh bỉ: “Giúp cái gì? Đó là chuyện của bản thân bọn họ, liên quan gì tới chúng ta?”
“Nhưng tốt xấu gì thì bọn họ cũng tới giúp chúng ta mà?” Đệ tử kia giật mình.
“Là chúng ta dùng phần thưởng mời bọn họ tới.” Mục Thiên Hồng trả lời: “Bây giờ bọn họ gặp nạn, nếu muốn chúng ta ra tay, đương nhiên cũng phải báo đáp lại mới đúng.”
Đệ tử kia hiểu ra.
Hóa ra Mục Thiên Hồng định nhân cơ hội này thu hồi lợi ích đã đưa ra.
“Chưởng giáo cao minh!” Đệ tử kia không bỏ lỡ cơ hội nịnh bợ.
Mục Thiên Hồng vuốt râu cười ha hả đắc ý.
Dám bắt chẹt bổn tọa? Để ta xem lần này các ngươi làm thế nào?
Người của Vạn Tiên minh vừa hành động, bên phía Phượng Tiên Lung đã phát hiện ra.
“Bọn chúng đang tới rồi, ba Nhân Hoàng, hai mươi sáu Niết Bàn, còn có bảy tám trăm Vô Cấu.” Nguyệt Linh Tiên nói.
Phượng Tiên Lung hỏi; “Mục Thiên Hồng thì sao?”
“Hắn không có động tĩnh gì?” Nguyệt Linh Tiên trả lời.
“Quả nhiên, biết ngay mà.” Phượng Tiên Lung không hề ngạc nhiên: “Nếu thế, chúng ta cũng rút lui.”
Mọi người không hề do dự, bay thẳng tới hậu phương, thoát khỏi chiến trường trước.
Thấy cảnh này, Vạn Tiên minh đâu chịu bỏ qua, dốc toàn lực truy kích.
Có ba vị đại năng Nhân Hoàng dẫn đầu, tốc độ nhanh hơn bọn Phượng Tiên Lung nhiều.
Bên đuổi bên chạy, khoảng cách từ từ rút ngắn.
Mắt thấy đám người Phượng Tiên Lung đã nằm trong cự ly thần thông của mình, một Nhân Hoàng cất tiếng cười nói: “Phượng Tiên Lung, các ngươi tự tiện tham gia chiến sự giữa hai đại phái, cho dù ngươi là chân truyền của Vạn Diệu tông, chúng ta cũng phải bắt ngươi lại!”
Một luồng thần thức cường đại quét qua, khiến cả thiên địa dao động, uy thế hùng hồn, khiến tất cả mọi người đặt mình trong khu vực thần uy.
Một Nhân Hoàng cũng phát động năng lực cướp đoạt nguyên thần đặc biệt của cấp Nhân Hoàng, dốc sức hấp thu đám người.