Chương 1420 Thăng cấp lên Nhân Hoàng
Còn chưa nói tới khoảng cách: Xa cỡ này ngay bản thân ta cũng không điều khiển được!
Vì sao? Ta là chưởng giáo Tử Cực cung còn không làm được, sao hắn lại làm được?
Dõi mắt khắp thiên hạ, chắc chỉ Thánh Tôn mới làm được tới mức này!
Thánh Tôn!
Trong lòng Thương Lệnh Tuyệt run rẩy.
Đột nhiên hắn như hiểu ra điều gì đó, nhớ tới một khả năng.
Lẽ nào...
Ngay lúc hắn tỉnh ngộ, trên bầu trời lại có lôi kiếp giáng xuống, lần này đánh vào Thương Lệnh Tuyệt.
Ninh Dạ đánh luôn cả hắn.
Đằng nào cũng dùng bản lĩnh ép đáy hòm rồi, Ninh Dạ cũng không khách khí nữa.
Không sai, y trộm đạo thành công, đã học được từ Tử Cực.
Đương nhiên, với thực lực của y còn chưa thể thi triển Cửu Trọng Lôi Kiếp, nhưng ai bảo đang có hàng sẵn, có thể mượn lực.
Thời khắc này hai luồng Cửu Trọng Kiếp Lôi giáng xuống người Nguyệt Hoa Tiên Tôn. Nguyệt Hoa Tiên Tôn lập tức trở thành đại năng Nhân Hoàng chết thảm nhất, uất ức nhất trong Thiên Trung giới, lập tức thế nào thành tro bụi, thậm chí không thể để lại di ngôn.
Tiếc là uy lực của Tử Đình Thiên Cức trận cũng bị y kích hoạt tới cực hạn, sau khi luồng kiếp lôi thứ ba giáng xuống, Thương Lệnh Tuyệt đã trọng thương, nhưng vẫn chưa bị giết chết, Ninh Dạ cũng thở dài một tiếng.
Tiện tay vẫy một cái, chỉ thấy trên bầu trời có ngàn điểm sáng lấp loáng tia sét vẩy xuống, chính là nguyên thần của Nguyệt Hoa Tiên Tôn bị đánh tan.
Nhưng thần quang còn sót lại đã bị kiếp lôi thiên đạo thanh trừ, không còn bất cứ ý thức nào.
Ninh Dạ thu hồi, nói: “Phong Vân Liệt!”
“Có thuộc hạ!” Phong Vân Liệt lập tức đáp lời, thời khắc đó hắn đã ý thức được sắp có chuyện gì diễn ra, kích động không thôi.
Quả nhiên thấy Ninh Dạ vung tay, chỉ thấy thần quang còn lưu lại của Nguyệt Hoa Tiên Tôn đã bay cả vào người hắn, sau đó Ninh Dạ vỗ một tay xuống: “Thăng cấp!”
Sau cái vỗ này, toàn thân Phong Vân Liệt tỏa ra hào quang chói mắt, ánh sáng nguyên thần luân chuyển, bắt đầu quá trình thăng cấp lên Nhân Hoàng.
Hắn là Niết Bàn đỉnh phong đã lâu, nhưng mãi vẫn không có cơ hội thăng cấp, thời khắc này được Ninh Dạ hỗ trợ, dùng di sản của Nguyệt Hoa Tiên Tôn làm trợ lực, cuối cùng cũng đột phá thành công. Đương nhiên loại đột phá bằng ngoại lực này cũng mang ý nghĩa sau này hắn không thể trở thành Thánh Nhân, nhưng Phong Vân Liệt đâu để ý tới chuyện này.
Có thể trở thành Nhân Hoàng đã là mong muốn lớn nhất trong cuộc đời hắn, trong lòng vừa kinh ngạc, vừa vui mừng, khí thế trên người ùn ùn dâng lên.
“Thiên thượng địa hạ, ta là chí tôn!”
Quả nhiên y như Thiết Lang lúc trước.
Thiết Lang nhếch mép khinh thường.
Nhưng không đợi Ninh Dạ hỏi lại, khoảnh khắc sau Phong Vân Liệt đã quỳ rạp xuống:” Phong Vân Liệt tham kiến chủ nhân Ninh Dạ. Ninh chủ nhân thiên thu vạn tái, ắt thành Thánh cảnh.”
Đám người Trì Vãn Ngưng đồng thời che miệng cười, còn có người nói với Thiết Lang: “Phản ứng nhanh hơn ngươi hồi xưa nhiều.”
Thiết Lang rầu rĩ hừ một tiếng, thầm nghĩ chẳng trách lão già này tranh thủ được cơ hội, đúng là nhãn lực cao hơn ta.
Vừa thành Nhân Hoàng, hô khẩu hiệu chí tôn xong là lập tức quỳ gối, có thể nói Phong Vân Liệt đã dung hòa cao ngạo và khiêm tốn đến mức cực kỳ nhuần nhuyễn.
Ninh Dạ lật tay, bầu trời hiện lên kiếp vân, lần này chỉ có bốn tầng.
Nhưng y không buồn để sát ý mà nhìn sang phía Minh Quang Thượng Nhân và Tiêu Nhã Tiên Tử: “Các ngươi đã chịu đầu hàng chưa?”
Tiêu Nhã Tiên Tử kia đã thoát khỏi Huyễn đạo, tận mắt chứng kiến Ninh Dạ chỉ dùng hai đòn đã diệt trừ Nguyệt Hoa, giúp Phong Vân Liệt thành Nhân Hoàng. Cô suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Ta có một con gái, Niết Bàn đỉnh phong, nhưng không cách nào đột phá.”
Ninh Dạ hiểu ý Tiêu Nhã Tiên Tử: “Quy thuận ta, ta sẽ giúp.”
“Được!” Cuối cùng Tiêu Nhã Tiên Tử cũng tìm được lý do bán mình.
Minh Quang Thượng Nhân giận dữ: “Các ngươi dám phản bội minh chủ, tội đáng muôn chết! Đáng chết, đáng chết... Á!”
Rầm!
Kiếp lôi lại giảng xuống.
Tứ Trọng Lôi kiếp đánh một cái, Minh Quang Thượng Nhân không chết được, thế nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo Tử Liêm trong tay Ninh Dạ chém tới, chỉ trong phút chốc đã múa lên thành vô số đao quang, kiếp lôi trên trời giáng xuống điên cuồng. Minh Quang Thượng Nhân đang định chống đỡ thì Phong Vân Liệt nhe răng cười nói: “Thượng nhân đi đi thì hơn!”
Nói xong dốc toàn bộ thần uy ép xuống Minh Quang.
Tuy hắn mới lên cấp Nhân Hoàng, không bằng Minh Quang, nhưng lúc này dốc toàn bộ lực lượng bộc phát, Minh Quang khó mà thoát khỏi. Ninh Dạ chém xuống như nước thủy triều, Minh Quang thầm biết không ổn, đang định chạy trốn thì Ninh Dạ lại thi triển đạo pháp không gian, phong tỏa thiên địa, không cách nào trốn chạy.
Tử Liêm huyễn hóa, tạo thành lưỡi đao diệt thế, còn có kiếp lôi kèm theo, lôi quang lấp lóe, hóa thành lôi đao chém xuống.
Chặt đầu diệt thần, Minh Quang Thượng Nhân chỉ kịp kêu thảm một tiếng rồi tan thành tro bụi.