← Quay lại trang sách

Chương 1421 Vạn Tiên kỳ 1

Ninh Dạ tóm ngay lấy thần quang mà người này lưu lại, nói: “Con gái ngươi đâu?”

Tiêu Nhã Tiên Tử xoay người về phía sau, thấy một cô gái run run rẩy rẩy nhìn mình.

Ninh Dạ mỉm cười: “Nhận lấy!”

Tiếp đó truyền toàn bộ thần lực của Minh Quang Thượng Nhân vào người nữ tu sĩ kia. Vậy là nữ tu sĩ kia lóe lên thần quang, quả nhiên y như Phong Vân Liệt, cũng đột phá lên thành Nhân Hoàng.

Nhưng hiển nhiên tính cách của nữ tu này cũng giống Lâm Lang Thiên, không hò hét làm màu như Thiết Lang và Phong Vân Liệt, chỉ mặt mày tự tin hơn đôi chút, dịu dàng thi lễ với Ninh Dạ: “Hiên Hiên tham kiếm Ninh thượng tiên.”

Mặt mày còn mang vẻ quyến rũ.

Gương mặt Công Tôn Điệp trầm xuống.

Cũng may Ninh Dạ không hứng thú với cô nàng, không nhiều lời mà trực tiếp phá vỡ không gian, mở đường tới Tử Cực cung: “Ai chịu đầu hàng thì đi theo ta, không muốn thì ở lại.”

Nói xong đã bước tới, đi vào trong Tử Cực cung.

Tử Cực cung cũng đánh tới mức trời đất mịt mù.

Do nhóm người Dung Thành công kích Tử Cực cung lên tới hơn một ngàn, Tử Cực cung lại là địa điểm quan trọng, vì vậy Vạn Tiên minh phái tới bốn vị Thánh Nhân bao gồm cả Lý Phượng Sơn, tổng lực truy kích.

Bên phía bọn họ không có Ninh Dạ giúp đỡ, cho nên rất chật vật.

May là lúc trước có chuẩn bị, đã động tay động chân vào Tử Đình Thiên Cức trận, có thể tạm thời dùng trận pháp đối phó, nhưng dẫu sao cũng không phải đại trận của mình, chỉ là kéo dài thời gian.

Khi Thiên Cơ và Tinh La chạy tới, Lý Phượng Sơn đã vượt qua phong tỏa của trận pháp, vừa đúng lúc Thiên Cơ Tinh La xuất hiện, hai chọi bốn, có vậy mới miễn cưỡng bảo vệ được mọi người.

Nhưng cả Lý Phượng Sơn lẫn ba vị Nhân Hoàng khác đều có cảnh giới cao hơn Thiên Cơ là Tinh La, còn chưa nói tới chuyện bốn đánh hai, vì vậy cả hai cũng chống cực kcy vất vả, gần như chỉ bị động chịu đòn.

Cũng may, bọn họ không gặp cảnh như trong truyện tranh, đợi tới lúc dầu hết đèn tắt mới có cứu binh xuất hiện.

Không bao lâu sau lại thấy trên bầu trời có lôi vân lóe lên, lôi kiếp đột ngột thăng cấp, tiếp đó Tử Đình Thiên Cức trận bị hủy hoại hoàn toàn.

Vì vậy tất cả trận pháp trong Tử Cực cung cũng biến mất không còn bóng dáng.

Sau đó lại thấy đường hầm không gian xuất hiện, Ninh Dạ ung dung bước ra.

Thiên Cơ vui buồn đan xen: “Chủ nhân, cuối cùng người cũng tới rồi!”

Giọng điệu như kiểu đã kiệt sức, sắp không trụ được.

Ninh Dạ thấy tuy nó bị thương không nhẹ nhưng lực lượng nguyên thần vẫn khá dồi dào, chứng tỏ còn có thể chịu đòn thêm ba ngày ba đêm nhưng lại kêu rên như kiểu ngay khoảnh khắc tiếp theo đã không chống cự nổi. Y trừng mắt một cái: “Tốt xấu gì cũng là Nhân Hoàng, sao còn nhút nhát như vậy?”

Thiên Cơ rụt cổ lại: “Thuộc hạ chỉ tôn thêm sự vĩ đại cho chủ nhân thôi.”

“Ninh Dạ?” Thấy là Ninh Dạ, ánh mắt Lý Phượng Sơn không khỏi nheo lại.

Tiếp đó chứng kiến sau lưng Ninh Dạ có Vô Lượng Thiên Tôn và Tiêu Nhã Tiên Tử xuất hiện, trong lòng đã có suy đoán: “Vô Lượng, Tiêu Nhã, cac Sơn Nhu phản bội ta?”

Vô Lượng Thiên Tôn mỉm cười nói: “Phượng Sơn đạo huynh yên tâm, ta không tham gia trận chiến lần này, nhưng từ nay trở đi Hoành Minh giáo không còn trong Vạn Tiên minh nữa. Tiêu Nhã Tiên Tử cũng vậy.”

Lý Phượng Sơn đảo mắt sang cổ gái tên Hiên Hiên, trong lòng đã hiểu: “Là do Ninh Dạ?”

Tiêu Nhã Tiên Tử khẽ lắc đầu: “Yên tâm đi, ta và con ta đều không tham dự.”

Phong Vân Liệt cười nói: “Ta thì có nhé. À đúng rồi, quên không nói cho ngươi, Minh Quang Thượng Nhân và Nguyệt Hoa Tiên Tôn, bọn chúng chết cả rồi... Là Ninh chủ nhân giết.”

Nghe hắn nói vậy, Lý Phượng Sơn chấn động.

Đúng là lúc trước hắn cũng có cảm nhận loáng thoáng, nhưng không ngờ Nguyệt Hoa Tiên Tôn đã vẫn lạc, càng không ngờ là do Ninh Dạ làm.

Hắn nhìn sang phía Ninh Dạ: “Ngươi...”

Ninh Dạ mỉm cười: “Đúng, ta làm. Lý Phượng Sơn, ta cho ngươi một cơ hội.”

“Cái gì?” Lý Phượng Sơn còn định hỏi cơ hội gì, lại thấy Ninh Dạ đứng từ xa đánh một quyền tới.

“Đỡ được quyền này của ta mới có tư cách hỏi cơ hội gì.”

Đỡ quyền này của ta ngươi mới có tư cách hỏi cơ hội gì?

Lý Phượng Sơn bị giọng điệu ngông cuồng của y chọc giận, chỉ muốn bật cười.

Nhưng khi Ninh Dạ xuất quyền, Lý Phượng Sơn lập tức nhận ra.

Một quyền trông hết sức đơn giản của Ninh Dạ, lại ẩn chứa thâm ý vô hạn.

Đạo ý nồng nặc.

Khoảnh khắc đó Lý Phượng Sơn cảm nhận được uy hiếp khủng khiếp, cứ như chỉ cần hắn dám tiếp quyền này, tức là đối địch với trời!

Không thể đỡ được!

Lý Phượng Sơn thầm hô không ổn, bản năng khiến hắn từ bỏ tôn nghiêm và thể diện, thi triển thần quang luân chuyển, thân hình Lý Phượng Sơn lập tức hóa thành hư vô, khi xuất hiện đã ở bên khác.